Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1803 - Chương 1848: Mượn Bảo Vật Của Thái Dịch

Chương 1848: Mượn bảo vật của Thái Dịch Chương 1848: Mượn bảo vật của Thái DịchChương 1848: Mượn bảo vật của Thái Dịch

Nam Bắc Thượng Hoàng thời đại Thượng Hoàng đối lập nhau, Bán Thần thống trị Bắc Thượng Hoàng, Nhân tộc thống trị Nam Thượng Hoàng, quan niệm của Nam Thượng Hoàng là mạng người lớn hơn trời, bởi vậy nghệ thuật chủ yếu là thể hiện quan niệm nhân định thẳng thiên.

Đến thời đại Khai Hoàng, thần thông trở nên tỉnh vi, nghệ thuật cũng đạt tới đỉnh cao, nghệ thuật của thời đại này cực kỳ phức tạp, thể hiện nhiều đại đạo Hậu Thiên, sinh hoạt hàng ngày.

Mà nghệ thuật của thời đại Diên Khang chưa hoàn toàn phát triển, chủng loại càng thêm phong phú, chẳng hạn như người điếc giỏi vẽ thần quỷ ma quái, cũng giỏi vẽ tranh mỹ nữ.

Nhưng mà phong cách nghệ thuật của Phi Hương Điện không có bất kỳ quan hệ kế thừa nào với những thời đại này, Phi Hương Điện thật sự có thể đến từ thành Ngọc Kinh của Tổ Đình.

Nhưng rõ ràng loại hình nghệ thuật này không phải là trời sinh, mà là nghệ thuật sáng tạo của con người, điều này cực kỳ quái lại

- Chẳng lẽ thành Ngọc Kinh của Tổ Đình không phải hình thành tự nhiên mà do con người chế tạo ra?

Tần Mục tỏ vẻ khó hiểu, hắn đã từng nhìn thấy bốn Thiên Môn, Cửu Ngục Đài, Trảm Thần Đài và Thiên Hải, Dao Đài và những nơi khác của Tổ Đình, bởi vậy trong đầu hẳn luôn hiện hữu tư tưởng chủ quan là thành Ngọc Kinh của Tổ Đình cũng do đại đạo trong thiên địa hình thành.

Có điều sau khi quan sát Phi Hương Điện, chỉ sợ tòa thành Ngọc Kinh này cũng không phải là kỳ quan do trời đất hình thành, mà là thân thành do con người chế tạo ral

Trước Tạo Vật Chủ không hề có văn minh, vậy thì thành Ngọc Kinh được xây dựng vào thời đại nào?

Hắn bỗng cảnh giác, liên tưởng đến quan tài của vũ trụ trước dưới Dao Trì Dao Đài và toàn bộ Tổ Đình đều là một tế đàn lớn, trong lòng có suy đoán.

- E rằng thành Ngọc Kinh của Tổ Đình sản vật của vụ trụ kỷ nguyên trước, không hề bị vũ trụ sụp đổ hủy diệt... Nhưng mà đây chỉ là suy đoán của ta, có phải là thật hay không thì phải vào trong Ngọc Kinh nhìn một chút mới biết được!

Ánh mắt của hắn lại tập trung nhìn vào Phi Hương Điện. Năm đó, đám người Thái Sơ và Thái Đế khám phá thành Ngọc Kinh, mang Phi Hương Điện đi, nhưng lại phong ấn Phi Hương Điện.

Phong ấn cổ xưa nhất có thể tìm hiểu được của Phi Hương Điện là đến từ thời đại Thái Cổ.

Cũng tức là, sau khi mang Phi Hương Điện đi, đám người Thái Đế và Thái Sơ phát hiện ra một chuyện kinh khủng, đó chính là trong Phi Hương Điện có thứ gì đó rất đáng sợ muốn chạy ra ngoài!

Vào lúc đó, cho dù là Thái Đế hay Thái Sơ cũng cảm nhận được uy hiếp, ngay sau đó tập hợp sức mạnh của tất cả cường giả cùng phong ấn Phi Hương Điện!

- Về sau, Thái Sơ Thiên Đế diệt trừ Tạo Vật Chủ, phong ấn Tổ Đình, thống nhất vũ trụ càn khôn, ngay sau đó đặt Phi Hương Điện ở trong Thiên Đình, trở thành lợi khí trấn áp đối lập. Hễ là kẻ không nghe lời thì sẽ bị xử tử, hồn phách nguyên thần sẽ bị thu vào trong Phi Hương Điện để trấn áp, đến sau này mười Thiên Tôn thống trị cũng tiếp diễn tập tục này.

Tân Mục nghĩ tới đây, chỉ thấy người què và Lam Ngự Điền đang đi vòng vòng quanh Phi Hương Điện hết vòng này đến vòng khác. Tân Mục đã từng dùng thần kính soi xét phong ấn của Phi Hương Điện, bọn họ đã nghiên cứu rất nhiều năm, thậm chí người câm còn căn cứ vào khuôn mẫu của Phi Hương Điện để làm vài toà đại điện mô phỏng theo.

Chẳng qua lúc thật sự đối mặt với toà Thần Điện này, người què và Lam Ngự Điền vẫn không hề chắc chắn.

Phong ấn mà người câm mô phỏng theo không hề mạnh mẽ như phong ấn của Phi Hương Điện Thật sự, muốn tiến vào trong điện thì chắc chắn phải xuyên qua đủ loại phong ấn mạnh mẽ vô song!

Hơn nữa đi vào là một chuyện, đi ra lại là một chuyện khác!

Nếu như vào được mà không ra được, vậy thì không xong.

- Không được hành động thiếu suy nghĩI

Tân Mục dặn dò một câu, gọi Yên Nhi đến, nói:

- Có phải Thái Dịch vẫn còn ở trong Thánh Sơn không?

Yên Nhi nói:

- Vừa nãy vẫn đang tu bổ Thánh Sơn, không biết đã sửa xong chưa.

Tân Mục trầm giọng nói:

- Ngươi dẫn Lam Ngự Điền đến gặp hắn, chắc chắn phải mượn được cành liễu của hắn để dùng một lát.

Yên Nhi lập tức bay lên, hóa thành Long Tước chộp lấy bắp tay của Lam Ngự Điền, bay đến nơi Thái Dịch đang ở.

Mọi người tiếp tục vây quanh toà Thần Điện này, ghi chép đủ loại phong ấn, thu thập đến chỗ người mù, để người mù, Tư bà bà và đám người Hư Sinh Hoa đưa ra các phương pháp phá giải. Ngụy Tùy Phong cố gắng phá giải phong ấn vòng ngoài, nhưng bị Tân Mục ngăn chặn. Tân Mục lắc đầu nói:

- Hỏa Thiên Tôn biết Phi Hương Điện đã rơi vào tay chúng ta, nhưng các Thiên Tôn khác thì không. Chạm đến phong ấn của bọn họ sẽ bị bọn họ cảm nhận được, chỉ đến lúc bất đắc dĩ mới có thể thử phá giải phong ấn của bọn họ.

Ánh mắt Ngụy Tùy Phong lóe lên, thấp giọng nói:

- Ý của ngươi là?

- Nếu như chúng ta đến thành Ngọc Kinh của Tổ Đình, bị nhốt ở đó thì có thể thử phá giải phong ấn của đám Thiên Tôn.

Tần Mục chớp mắt, cười nói:

- Nếu mười Thiên Tôn đều đấn thành Ngọc Kinh, vậy thì chắc chắn trong Phi Hương Điện có gì đó quan trọng.

Ngụy Tùy Phong cười ha hả, không động đến những phong ấn kia nữa.
Bình Luận (0)
Comment