Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1807 - Chương 1852: Hai Quả Đạo Quả (2)

Chương 1852: Hai quả đạo quả (2) Chương 1852: Hai quả đạo quả (2)Chương 1852: Hai quả đạo quả (2)

Khóe mắt Tân Mục giật giật:

- Lam Ngự Điền, ngươi bản lệch rồi...

Mũi tên này của Lam Ngự Điền không thể bắn trúng đạo quả trên cổ thụ, chỉ cắm vào thân cây.

Uy lực của mũi tên này rất mạnh mẽ, dù không thể bắn chết cường giả Đế Tọa, nhưng cũng không thể coi thường. Nhưng mà khi tên bắn vào trong tranh, dường như uy năng trong mũi tên lại trở nên rất nhỏ, không tạo nên sóng gió gì nhiều.

Khóe mắt Tần Mục lại giật một cái:

- Trong tranh không chỉ có đạo thụ, còn có một mảnh vỡ Đại La Thiên, là cường giả của vũ trụ kỷ nguyên trước luyện mảnh vỡ Đại La Thiên thành tranh, định lẻn qua...

Trong lòng hẳn không khỏi lo lắng cho Lam Ngự Điền. Nhưng vào lúc này, hai đường tiễn quang lại vun vút xoẹt qua, bắn vào lớp học. Rõ ràng là Lam Ngự Điền chưa từng học giương cung bắn tên, cho nên mũi tên thứ nhất mới bắn lệch, nhưng mũi tên thứ hai và thứ ba lại vô cùng chính xác nối tiếp nhau bắn trúng đạo quả trên cây!

Thiên phú của hắn thật sự rất cao, mũi tên thứ nhất đã giúp hắn nắm được kĩ xảo sử dụng cung tên, hai mũi tên sau đã trực tiếp bắn trúng hồng tâm!

Uy lực của hai mũi tên này rất lớn, hai mũi tên liên tiếp đã bắn đạo quả rớt xuống từ trên cây!

Vị tiên sinh dạy học xoay người, nhìn thấy đạo quả rớt xuống, sắc mặt không khỏi hơi thay đổi, bùm một tiếng, cơ thể lập tức tan ra, biến mắt không còn tăm hơi.

Cùng lúc đó, người đang đọc sách dưới tán cây cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn lên cây!

- Ca, ta bắn rớt đạo quả kia rồi. Lam Ngự Điền nhấc Cung Thần, cất bước đi vào lớp học, cười nói:

- Uy lực của Cung Thân này quả là mạnh mẽ...

- Đừng đi vào!

Đột nhiên Tân Mục hét lớn một tiếng, khom lưng xuống kiếm lá cây, giọng nói như sấm:

- Trên đạo thụ kia không chỉ có một quả đạo quả!

Nụ cười của Lam Ngự Điền đông cứng trên mặt, ánh mắt dừng lại trên bức tranh, chỉ thấy cây cổ thụ trong tranh đang từ từ xoay tròn, mặt sau của cây chuyển đến phía trước, trên cây bất ngờ treo một quả đạo quả khác!

Đạo quả xoay tròn đến phía trước, đột nhiên vị tiên sinh dạy học kia lại xuất hiện trong lớp học, đi đến trước mặt Lam Ngự Điền, trầm mặt quát: - Quấy rối lớp học, giơ tay ral

Lam Ngự Điền cười nói:

- Ta cũng chẳng phải học trò của ngươi...

Bốp!

Lòng bàn của hắn trúng một thước, sau đó cũng ngơ ngơ ngác ngác bước đến cái bồ đoàn trống rồi ngồi xuống. Mà vào lúc này, Tân Mục đã nhặt lá cây lên, dán vào mi tâm, đạo tâm lập tức quay trở lại. Cùng lúc đó, đạo quả bị bắn rơi dưới đạo thụ lắc lư bay lên, sắp treo lại lên đạo thụ!

Tần Mục thò tay chụp vào sau lưng người què, cầm Lưu Ly Thanh Thiên Tràng lên, giậm chân bịch một tiếng ở giữa lớp học, hai tay dùng lực mãnh liệt xoay tròn, nghiêm túc quát lên:

- MởiI

Vùi

Hoa cái của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng xoay tròn, hai mươi tám chư thiên vù vù phóng ra ngoài, nháy mắt đã che phủ tất cả mọi người ở lớp học vào trong đó. Trong hai mươi tám chư thiên, mặt trời, mặt trăng và ngôi sao hiện lên, uy lực của vô số trọng khí trọng bảo được người mù, người câm tĩnh tâm chế tạo bộc phát. Một tiếng "ầm" vang lên, toàn bộ lớp học nổ tan tành, hóa thành tro bụi!

Tân Mục tức giận thét lên, rút Lưu Ly Thanh Thiên Tràng và hai mươi tám chư thiên ra, dùng Thanh Thiên Tràng làm búa, quét tới bức tường duy nhất và bức tranh trên tường lớp học chưa bị phá tan!

Khí thế của đòn đánh này mênh mông bàng bạc. Từ lúc luyện lại Lưu Ly Thanh Thiên Tràng đến nay, đây là lần đầu tiên món chí bảo đã từng đệ nhất thiên hạ này được lôi ra chiến đấu, quả thật lúc uy lực bạo phát kinh hoàng tới mức long trời lở đất! Bắp thịt cả người Tân Mục gồng lên, liên tục co rút, pháp lực nguyên khí mạnh mẽ tràn vào trong hai mươi tám chư thiên, thôi thúc tất cả trọng bảo!

Uy lực của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng không kém trọng bảo Thiên Tôn là bao, thậm chí còn vượt xa uy lực mấy mũi tên lúc nãy của Lam Ngự Điền không biết bao nhiêu lần!

Ầm!

Lưu Ly Thanh Thiên Tràng quét tới khiến mặt tường nổ tung, ngay cả vị tiên sinh dạy học kia cũng bị đánh vào trong tranh.

Bức tranh mất đi điểm tựa lập tức bay lơ lửng trên không, sau đó đột nhiên nhanh chóng bành trướng, mảnh vỡ Đại La Thiên bay ral

Cây đạo thụ trước mắt Tần Mục lập tức trở nên vô cùng to lớn, đòn đánh này của Thanh Thiên Tràng không mảy may tổn thương đến cây đạo thụ kia.

Dưới cây cổ thụ, cậu thư sinh ngẩng đầu nhìn hẳn.

Thư sinh đứng dậy bước đến, hình dáng rất mơ hồ, không chân thực, dường như không có nhục thân thật sự.

Tần Mục bỗng hoảng sợ, vội vàng lùi về sau. Thanh Thiên Tràng trong tay xoay tròn, hai mươi tám chư thiên đưa tất cả mọi người vào trong chư thiên, định trốn khỏi nơi này.

Thư sinh kia đi đến rìa mảnh vỡ Đại La Thiên thì không bước ra nữa. Tân Mục vừa mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ thấy đạo quả trên cây cổ thụ đã nứt ra, một vị tiên sinh dạy học rơi khỏi đạo quả, đầu ở dưới, chân ở trên, đợi đến lúc thoát khỏi đạo quả thì đã hóa thành đầu ở trên, chân ở dưới.

Một quả đạo quả khác nứt ra, lại có một vị tiên sinh dạy học đi ra. Trên đạo thụ, đạo hoa nở bung, bên †rong cũng có một vị tiên sinh dạy học!
Bình Luận (0)
Comment