Chương 1853: Nguyên Thánh Di La Cung
Chương 1853: Nguyên Thánh Di La CungChương 1853: Nguyên Thánh Di La Cung
Ba vị tiên sinh dạy học bước ra khỏi mảnh vỡ Đại La Thiên, xâm nhập vào trong Lưu Ly Thanh Thiên Tràng.
Tân Mục mang theo Lưu Ly Thanh Thiên Tràng nhanh chóng lùi về sau, trâm giọng quát lên:
- Các vị, vào lúc nguy hiểm, các ngươi còn không tỉnh lại sao?
Giọng nói của hắn vang dội, chấn động trong hai mươi tám chư thiên của Thanh Thiên Tràng. Hồn phách của rất nhiều Cổ Thần, Tạo Vật Chủ, Nam Đế Chu Tước và Minh Hoàng bị hắn thu vào trong hai mươi tám chư thiên lập tức tỉnh lại, ngạc nhiên đánh giá xung quanh.
Người què và Lam Ngự Điền cũng tỉnh táo lại, chỉ thấy ba vị tiên sinh dạy học đánh vào tâng tâng chư thiên, đánh về phía bọn họ.
- Mục đệ đệt
Nam Đế Chu Tước nhìn thấy Tần Mục, ngạc nhiên nói.
- Mục ThanhI!
Ngự Thiên Tôn cũng nhìn thấy Tần Mục, ngạc nhiên nói.
Minh Hoàng chỉ còn lại nguyên thần, không có máu thịt, cao giọng hét lên:
- Nơi này vô cùng kì lạ, chư quân theo †a đánh một trận!
Không hổ danh là Đế Hoàng thời đại Xích Minh, hắn dẫn đầu xông lên phía trước, nghênh đón một vị tiên sinh dạy học. Cho dù chỉ còn lại nguyên thần, nhưng thực lực của hắn cũng không thể coi thường. Hắn dùng nguyên thần làm nhục thân, lúc thì tách ra lúc thì hợp lại, gần giống như trạng thái chiến đấu bằng nhục thân! Nam Đế Chu Tước cao giọng hét lên, hóa thành Chu Tước, nghênh tiếp một vị tiên sinh dạy học khác, đánh ra hết mọi chiêu thức!
Mà một bên khác, người què và Lam Ngự Điền chạy như bay, những Tạo Vật Chủ và Cổ Thần khác cũng tự giác bao vây tấn công vị tiên sinh dạy học thứ ba, còn người què và Lam Ngự Điền thì ở một bên lén bắn tên.
Tần Mục điều động uy năng của từng món trọng bảo trong Thanh Thiên Tràng. Những trọng bảo này đã từng được người mù và người câm luyện lại, uy lực vô cùng mạnh mẽ, không ngừng đánh về phía ba vị vị tiên sinh dạy học.
Trong hai mươi tám chư thiên vô cùng hỗn loạn, liên tục có người bị thước đánh. Sau khi bị đánh, những người này ngơ ngơ ngác ngác, không giết chóc nữa mà lớn tiếng niệm tụng kinh văn. Dường như thước bản của ba vị vị tiên sinh có thể phá tan tất cả đạo pháp thân thông, đánh người nào trúng người đó, không thể né tránh.
Mà sau khi trúng chiêu, đạo tâm bị phá sẽ nghe theo điều khiển của bọn họ.
Trong chớp mắt, rất nhiều Cổ Thần và Tạo Vật Chủ liên tiếp trúng chiêu, chỉ còn lại Minh Hoàng, Nam Đế và Lam Ngự Điền vẫn có thể chống đỡ. Còn người què đang chạy vội, đột nhiên bị thước bản đánh lên đầu, cũng trúng chiêu đi đọc kinh.
Đột nhiên Minh Hoàng quát to một tiếng, bị thước bản đánh ngã trên mặt đất, sau đó đến lượt Nam Đế bị đánh. Lam Ngự Điền thi triển thần thông nhập đạo, đợi đến lúc dùng xong chiêu thức, muốn dùng thêm lần nữa thì đã bị đánh một thước.
Đợi đến lúc hắn tỉnh lại, chỉ thấy đám người Minh Hoàng, người què tập trung lại một nơi, lớp học không biết lại xuất hiện từ lúc nào, mà bọn họ lại ngồi đọc sách ở bên trong lớp học!
- Kỳ lạt
Lam Ngự Điền thầm than một tiếng, nhìn một bản thân khác của, chỉ thấy tên Ngự Thiên Tôn kia cũng đang ngồi trong đó đọc sách, lập tức không còn hy vọng.
- Một ta khác bị trấn áp ở nơi này trăm vạn năm cũng không thể chạy thoát, xem ra ta cũng không thể thoát khỏi rồi...
Tần Mục chạy thục mạng trong không trung, điều động thần thức đưa Cung Thần bay tới tay. Tân Mục xoay người giương cung bắn ba tiếng vút vút vút, đánh ba vị vị tiên sinh dạy học kia bay ra ngoài.
Ba người kia xoay người lại đuổi theo, tấn công hắn từ ba phía. Tân Mục chạy không kịp, lập tức thôi thúc lĩnh vực Linh Thai Thần Tàng, dù ba vị vị tiên sinh dạy học kia tấn công từ hướng nào thì đều tấn công tới trước mặt hẳn. Ba cây thước bản bay lên bay xuống, Tân Mục ném Cung Thần trong tay, nguyên thân phía sau từ từ bay lên, nắm lấy Cung Thần, giương cung băn, mà hai tay hắn nắm chặt Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, chiến đấu với ba vị vị tiên sinh dạy học này!
Ba vị vị tiên sinh dạy học bay lên bay xuống, liên tiếp tấn công. Đột nhiên, Tần Mục không kịp phòng bị, bị đánh một thước lên đầu.
Tần Mục lắc đầu, phá tan đòn đánh của vị tiên sinh dạy học kia, chỉ nghe oành một tiếng, vị tiên sinh dạy học đã nổ tung.
Bốp bốp! Trên đầu hắn lại bị gõ hai thước. Tần Mục tung Lưu Ly Thanh Thiên Tràng lên, quét bay hai vị vị tiên sinh dạy học khác, khiến thân thể bọn họ chia năm xẻ bảy trên không!
Tân Mục thở phào nhẹ nhõm, đứng trên Thanh Thiên Tràng, chỉ thấy trong mảnh vỡ Đại La Thiên có mấy vị vị tiên sinh dạy học khác đi ra, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Nhưng ba vị vị tiên sinh dạy học kia không ra tay với hắn nữa, một tiên sinh trong đó vung tay áo, nói:
- Ngươi có lá cây đạo thụ của cao nhân, không làm gì được ngươi, thôi ngươi đi đi.
Tần Mục sờ sờ lá liễu ở mi tâm, thở phào nhẹ nhõm:
- May mà trước khi đi đã bắt Yên Nhi dẫn theo Lam Ngự Điền mặt dày mày dạn tới xin Thái Dịch một phiến lá cây, nếu không ngay cả ta cũng sẽ ngã xuống ở nơi này...
Bản lĩnh của mấy vị vị tiên sinh dạy học này vô cùng kì lạ, dường như Tân Mục triển khai lĩnh vực Linh Thai Thần Tàng cũng thất bại, trừ khi dùng pháp lực vô cùng mạnh trấn áp hắn, nếu không thì chắc chắn không thể tấn công được vào vòng phòng ngự của hắn.