Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1831 - Chương 1876: Truyền Đạo Dưới Tán Cây

Chương 1876: Truyền đạo dưới tán cây Chương 1876: Truyền đạo dưới tán câyChương 1876: Truyền đạo dưới tán cây

Chỉ có Thạch Kỳ La vui mừng khôn xiết, vỗ tay khen, cảm động đến nước mắt ầng ậng trong hốc mắt:

- Không sai, chúng ta đều là người một nhà! Người một nhà thì phải đoàn kết, giúp đỡ nhau lúc khó khăn!

Nguyên Mẫu phu nhân vốn là Cổ Thần Hủy Diệt, Thạch Kỳ La là chuyển thế thân của Nguyên Mẫu phu nhân, cho nên những lời mà hắn nói ra hoàn toàn không nằm ngoài dự liệu của Hiểu Thiên Tôn.

- Không phải đạo huynh đã bị Nguyệt Thiên Tôn trục xuất rồi ư?

Thái Âm nương nương hỏi:

- Ngươi biến mất sáu năm, sáu năm qua, ngươi bỏ lỡ rất nhiều đại sự.

Hiểu Thiên Tôn cũng không nhịn được bùi ngùi mãi, mới vẻn vẹn sáu năm mà hẳn đã bỏ lỡ những sự kiện lớn ảnh hưởng tới tình hình thế giới. Thế giới này thay đổi quá nhanh, nếu là lúc trước, hắn tùy tiện bế quan một phen cũng đã hơn sáu năm, sau khi tỉnh lại thì dáng vẻ của thế giới vẫn hệt như trước.

Mà bây giờ mới chỉ sáu năm ngắn ngủi, vậy mà đã xuất hiện những sự kiện lớn như: Thiên Tôn Nguyên Giới đối lập, Tổ Đình hoàn toàn mở phong ấn, hội nghị Thiên Minh, mặt sau Tổ Đình mở phong ấn, Thú Giới thành lập, Long Hao trở thành chủ nhân của Thú Giới, Cổ Thần Thái Cực xuất thế, Thiên Công chết, Hồng Thiên Tôn đạo tiêu, Huyền Đô bị các thế lực lớn chia cắt và thành Ngọc Kinh của Tổ Đình xuất thế!

Đổi lại là thời đại lúc trước, những việc lớn này cho dù là trên vạn năm cũng chưa chắc đã xảy ra một chuyện, mà bây giờ mới sáu năm ngắn ngủi đã thi nhau phát sinh, khiến người ta không kịp chứng kiến. Tiết tấu của thời đại này quá nhanh, thoáng chốc bế quan mấy năm, chỉ sợ sẽ lạc hậu, đi sau thời đại!

- Trong không gian hỗn loạn, ta gặp phải rất nhiều chuyện không thể nào tưởng tượng được. Vì bản thân ta cũng đã có kinh nghiệm, cho nên tu vi tiến nhanh, việc tu dưỡng đạo tâm cũng tiến nhanh.

Hiểu Thiên Tôn hồi tưởng lại những chuyện mà bản thân trải qua trong mấy năm này, không khỏi cảm thán một tiếng, nói:

- Nếu như có người có thể viết sách, viết truyện về những thứ ta trải qua mấy năm này, e rằng có thể viết thành một tác phẩm vĩ đại ấy chứ? Những chuyện huyền diệu lạ lùng mà ta đã trải qua, đến bây giờ ta nhớ lại còn cảm thấy khó tin.

Hắn có Nguyên Mộc bảo vệ thân thể, bởi vậy có thể bảo toàn bản thân trong không gian hỗn loạn, từ đó thăm dò bí mật bên trong không gian hỗn loạn.

Ở nơi đó, hắn nhìn thấy di tích của vũ trụ trước, hàng loạt di tích và mảnh vỡ Đại La Thiên, còn có đạo thụ tráng lệ hùng vĩ cùng với các quy tắc đại đạo khác nhau.

Mấu chốt hơn là, ở nơi đó, hắn bắt gặp một dị tượng kỳ diệu. Trong vùng không gian hỗn loạn, từng vũ trụ nho nhỏ được sinh ra, trưởng thành, lớn mạnh, sau đó tàn lụi và hủy diệt.

Loại sinh ra và hủy diệt với tốc độ nhanh chóng này khiến người ngoại giới khó có thể tưởng tượng được.

Lúc Hiểu Thiên Tôn nhìn thấy cảnh này, trong lòng cũng chấn động không gì sánh nổi.

Thậm chí hắn còn nhìn thấy trong những vũ trụ nhỏ kia có sinh mệnh, có Cổ Thần, có tồn tại như hắn, bọn họ có ân oán tình cừu, có yêu hận xích mích, chẳng qua tuổi thọ của bọn họ thật sự quá ngắn ngủi. Giữa lúc Hiểu Thiên Tôn còn đang lơ đãng, bọn họ đã trải qua một đời ngắn ngủi.

Thậm chí điều đáng sợ hơn là, Hiểu Thiên Tôn còn nhìn thấy cả những tồn tại thành đạo trong các vũ trụ nhỏ này. Thế nhưng khi vũ trụ của bọn họ sụp đổ, cho dù là tồn tại thành đạo cũng bất lực, chỉ có thể chết trong sự sụp đổ của vũ trụ.

Tất cả tựa như mộng ảo bọt nước, lúc sụp đổ sẽ không còn tồn tại.

Lúc này, hắn đột nhiên nảy ra một ý nghĩ đáng sợ.

Hiểu Thiên Tôn đang ngắm nhìn xung quanh, chỉ thấy vũ trụ to nhỏ giống như bọt biển sinh ra từ bên trong vùng không gian hỗn loạn này. Chúng càng sinh trưởng và sụp đổ, ý nghĩ đáng sợ trong lòng hắn càng thêm mạnh mẽ, không thể kìm lại.

- Nơi đó là nơi thí nghiệm của một tồn tại đáng sợ! Hắn mượn vũ trụ nhỏ bé ở nơi này, cố gắng tìm kiếm một loại phương pháp khiến vũ trụ sụp đổ, nhưng hắn thì bất diệt!

Hắn lần mò khắp nơi, cố gắng tìm tới †ồn tại đáng sợ này, nhưng hắn chu du suốt sáu năm, vẫn không thể tìm thấy điểm cuối của không gian hỗn loạn.

Hắn chỉ thấy cảnh tượng trên đường kỳ lạ, lời nói không thể hình dung được, khiến hắn càng thêm chắc chắn nơi đó chính là nơi thí nghiệm của tồn tại vô cùng đáng sợ kia!

Hắn đã trải qua rất nhiều nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, không biết tồn tại kia đã chết hay chưa, song khao khát muốn tìm ra sự thật khiến hắn tiếp tục thăm dò nơi đó.

Cho đến khi Thiên Công chết, bi thương của Thiên Đạo truyền đến vùng không gian hỗn loạn, hắn mới đột nhiên tỉnh táo lại, tìm kiếm một con đường rời đi.

Sau khi rời đi, lúc này hắn mới phát hiện đã qua sáu năm, mà khi đó chính là lúc thành Ngọc Kinh của Tổ Đình phá phong ấn xuất thế, hào quang ngập trời phá tan màn chắn kết giới Tổ Đình.

Trong lòng hắn, thành Ngọc Kinh của Tổ Đình là nơi có thể sánh ngang với không gian hỗn loạn, là hai bí ẩn lớn nhất trong vũ trụ này hấp dẫn hắn đến đây.

Hiểu Thiên Tôn đã trải qua tất cả những thứ này, đạo tâm mạnh mẽ tới trình độ không thể đo lường, hơn nữa lợi ích mà hắn thu hoạch được không chỉ có thế.
Bình Luận (0)
Comment