Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1832 - Chương 1877: Truyền Đạo Dưới Tán Cây (2)

Chương 1877: Truyền đạo dưới tán cây (2) Chương 1877: Truyền đạo dưới tán cây (2)Chương 1877: Truyền đạo dưới tán cây (2)

Nghiên Thiên Phi, Lang Hiên Thần Hoàng, Thạch Kỳ La và Cổ Thần Thái Cực nhìn hắn, đều cảm nhận được phong thái hiện tại của hẳn khác xa hơn trước đây, nhưng cụ thể khác biệt ở chỗ nào thì bọn họ không đoán được.

Hiểu Thiên Tôn được ngầm đồng ý, trở thành thủ lĩnh của bọn họ,.

Lúc này, cây non của cây thế giới càng thêm khỏe mạnh, mỗi ngày chấn động một lần, sinh trưởng một lần. Trong thánh địa, có người đang quan sát hoa văn đại đạo của cây thế giới, có người đang quan sát hoa văn lá cây, Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền thì ngồi dưới gốc cây ngộ đạo, cố gắng tham ngộ ra đạo lí to lớn chất chứa trong cây thế giới.

Cây thế giới hồi sinh khiến mọi người bận rộn, chẳng qua thỉnh thoảng lại có người nhớ ra, nói một câu:

- Ngụy Tùy Phong và Thúc Quân vẫn chưa về đâu.

Nhưng mà sau đó bọn họ lại quên béng mất việc này, tiếp tục làm việc của mình.

Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền thỉnh thoảng lại tỉnh lại từ trong trạng thái ngộ đạo, giao lưu những điều tâm đắc với nhau. Lam Ngự Điền nói:

- Đại đạo chất chứa trong cây thế giới này thật sự huyền ảo cao thâm, nhất thời khó mà thăm dò hiểu thấu, nếu như hoàn toàn tham ngộ được, e rằng cũng sắp thành đạo đấy!

Hư Sinh Hoa nói:

- Ta cảm nhận được hình như có những đại đạo không phải đạo lý của thời đại chúng ta. Thời đại chúng ta không tồn tại loại quy tắc đại đạo này, chẳng lẽ là đại đạo của vũ trụ kỷ nguyên trước?

Hai người đều có rất nhiều nghi ngờ, khó mà giải đáp.

Vì sao cây thế giới có thể lạc ấn đại đạo của vũ trụ trước? Cây thế giới có quan hệ gì với đạo thụ của người thành đạo?

Sau khi thành đạo còn thì có còn phân chia cảnh giới hay không?

Có phải chỉ đi trên con đường Đạo Cảnh này thì mới có thể thành đạo hay không?

Cho dù hai người có thiên tư thiên phú cao nhất trăm vạn năm qua, lúc này cũng nghĩ mãi không ra.

- Tần giáo chủ đi đâu rồi?

Hư Sinh Hoa nghĩ tới Tân Mục, vội vàng hỏi:

- Có hẳn hỗ trợ, nói không chừng tốc độ sẽ nhanh hơn một chút. Lam Ngự Điền chép miệng, nói:

- Hắn ở bên kia.

Hư Sinh Hoa vội vàng nhìn lại, chỉ thấy giờ khắc này, Tân Mục đang ở bên cạnh mầm non của cây thế giới, trải rộng lĩnh vực Thần Tàng của bản thân.

Lúc này, Tổ Đình bên trong lĩnh vực của hắn trải dưới thân rễ của mầm non cây thế giới, từng tòa Thiên Cung bao quanh cây non, từng nguyên thần nằm trong Thiên Cung, đứng trong Cửu Ngục Đài thôi thúc đạo pháp thần thông, thử lạc ấn bên trong cây non của cây thế giới.

Hư Sinh Hoa sửng sốt, ha ha nói:

- Hắn đang làm gì thế?

- Chắc đang thử luyện hóa cây thế giới, biến thành bảo vật của mình.

Lam Ngự Điền cũng không chắc chắn lắm, nói:

- Hiện tại cây thế giới vẫn đang trong trạng thái là cây non, là thời điểm thích hợp nhất để luyện hóa, nếu như lớn hơn một chút nữa thì lĩnh vực của hắn sẽ không thể xâm nhập vào trong cây thế giới. Cho nên hiện tại, việc luyện hóa là không tốn sức nhất, cũng có khả năng thành công nhất.

Hư Sinh Hoa nhìn sang phía đó, chỉ thấy mặc dù lĩnh vực Linh Thai Thần Tàng của Tần Mục đã trải rộng đến mức độ lớn nhất, nhưng tán cây thế giới vẫn chạm tới đỉnh của vòm trời của lĩnh vực, có lẽ chỉ cần phát triển thêm lần nữa thì có thể phá tan đỉnh vòm lĩnh vực của hắn!

Dù vậy, Tân Mục vẫn ngoan cố thử luyện hóa cây non này.

Ngoài việc cố gắng lạc ấn đại đạo của mình vào trong cây thế giới ra, hắn còn thử tế Linh Thai của bản thân vào bên trong thân cây, dù cho thất bại hết lân này tới lần khác, bị cây thế giới bài xích ra ngoài cũng không mảy may tức giận chút nào. Hư Sinh Hoa nghẹn họng nhìn trân trối.

Lúc này, một nữ tử khiêng xô nước nhỏ đi qua. Thái Dịch xấu tính, lắc đầu cười giễu nói:

- Con nai ngu ngốc, kiến càng lay cây, không biết tự lượng sức mình.

Dứt lời, nàng lắc đầu bước đi.

Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền đưa mắt nhìn nàng đi xa, sau đó thu lại ánh mắt.

Hư Sinh Hoa hỏi:

- Ngươi cảm thấy giáo chủ có thể thành công không?

Lam Ngự Điền lắc đầu nói:

- Sao ta biết được? Thế nhưng chắn hẳn trước giờ cây thế giới chưa từng bị người ta chặt đổ nhỉ? Nói không chừng thời kì cây non thật sự có thể bị luyện hóa đấy. Nhưng mà luyện hóa gốc cây này, có lẽ đúng như Thái Dịch nói, có chút giống kiến càng ôm cây lay...

Hai người cùng lắc đầu, cảm thấy không khả quan lắm.

Hư Sinh Hoa hỏi:

- Giáo chủ mượn phiến lá cây đạo thụ của Thái Dịch, hắn đã trả lại cho Thái Dịch chưa?

Lam Ngự Điền lắc đầu nói:

- Chưa trả. Trước giờ ca ca chưa từng nhắc tới chuyện này, hình như quên rồi, Thái Dịch cũng không nhắc tới chuyện này, chắc cũng quên nốt.

Hư Sinh Hoa ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Điều này cho thấy Thái Dịch vẫn đang mong chờ giáo chủ có thể luyện hóa cây thế giới, chẳng qua hắn không nói, còn giễu cợt đôi câu.

- Dáng vẻ Mục Thiên Tôn ngoan cố thật giống một con nai ngu ngốc. Giọng nói của Minh Hoàng truyền đến.

Hình dáng của Minh Hoàng của lúc này có chút khác với lúc trước. Lúc trước hắn là hồn phách, nhưng bây giờ lại có thân thể, chỉ là thân thể này hơi kỳ lạ, trên người còn có hoa văn của gỗ.
Bình Luận (0)
Comment