Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1835 - Chương 1880: Ngươi Sẽ Bị Trời Phạt (2)

Chương 1880: Ngươi sẽ bị trời phạt (2) Chương 1880: Ngươi sẽ bị trời phạt (2)Chương 1880: Ngươi sẽ bị trời phạt (2)

Những người khác cũng im lặng, không nhúc nhích. Người chặt đổ cây thế giới lần trước chính là Thái Dịch. Hắn vung rìu hỗn độn đốn cây thế giới, phá vỡ con đường tiến vào vụ trụ này của tồn tại vũ trụ kỷ nguyên trước.

Vì thành Ngọc Kinh của Tổ Đình bị phá bỏ phong ấn, cho nên cây thế giới mới hồi sinh. Thái Dịch muốn đến đây chặt cây, nhưng Tần Mục khuyên can hắn, không ngờ sau khi Tân Mục không thể luyện hóa cây thế giới, hắn thẹn quá hoá giận, mượn rìu hỗn độn của Thái Dịch để chặt cây thế giới !

- Ta không cố ý muốn chặt cây .

Tân Mục đột nhiên tỉnh táo lại, quay đầu lắp ba lắp bắp giải thích với mọi người: - Không phải ta thẹn quá hoá giận, ta chỉ định chặt gốc cây này, trông vào trong Thần Tàng Tổ Đình. Ta vốn cho rằng gốc cây này có thể tái sinh, sau khi chặt đổ thì chắc chắn còn có thể mọc ra một cây nữa...

Mọi người không nói gì.

- Ta thật sự không thẹn quá hoá giận! Các ngươi biết giâm cành không? Cắt một đầu cành cây cắm trên mặt đất thì có thể trồng ra một cây mới, ta định nhân giống cây thế giới lên, một cây thành hai...

Tân Mục mong chờ nhìn về phía Tư bà bà, Tư bà bà ho khan một tiếng, nói:

- Mục Nhi không cần cố gắng giải thích, bọn ta đều hiểu mà.

Tần Mục tỏ vẻ khổ sở nhìn về phía người què. Người què vuốt dâu dưới cằm, nhìn sang một bên, hừ lạnh một tiếng:

- Trộm cũng có đạo, nhưng không thể vì không trộm được mà thẹn quá hoá giận, chặt đổ cả cây.

Tân Mục im lặng, xoay người đi về phía nơi cây non thế giới đã đổ xuống. Cây non không còn rễ, cành lá bắt đầu khô héo.

Hắn thu cây non vào bên trong lĩnh vực Thần Tàng, cố gắng trồng trong Tổ Đình, nhưng mặc dù hắn đào một cái lỗ to, còn lấy bốn mạch khoáng lớn vây quanh cây non, nhưng lá cây vẫn không tươi lại, tất cả đều trở nên khô héo.

Đột nhiên rìu hỗn độn ầm ầm bay lên, xoay chuyển nửa vòng giữa không trung, bổ đôi từng tầng Hư Không, sau đó bay vào nơi sâu nhất Hư Không, biến mất không còn tăm tích.

Rõ ràng là đã đến lúc Thái Dịch thu hồi rìu.

Mọi người vây quanh bên cạnh cây thế giới, chỉ thấy trên gốc cây vô cùng khổng lồ chỉ còn lại dấu vết từng bị rìu chặt. Bảo thụ này vốn có đạo vận kéo dài, đạo âm quanh quẩn, hiện tại thì toàn bộ biến mất.

Tân Mục lấy phần tán lá của cây ra, đặt lên trên gốc cây, cố gắng thi triển thần thông Bất Dịch khôi phục bảo thụ, nhưng thần thông Bất Dịch cũng hoàn toàn không còn tác dụng.

Không phải cái gì thần thông Bất Dịch cũng làm được, bởi lẽ cũng có thứ thần thông Bất Dịch không thể làm được.

Cây lớn đổ sang một bên, Tân Mục ngồi dựa vào gốc cây, chống cằm suy nghĩ.

- Tản đi, tất cả giải tán!

Người mù xua đuổi mọi người, đuổi mọi người đi, nói:

- Nên làm gì thì đi làm đi, đừng lúc nào cũng tụ ở đây.

Hắn biết Tân Mục chặt đổ cây quý, trong lòng cũng rất khó chịu, bởi vậy để mọi người rời đi, cho Tân Mục cơ hội yên Tĩnh một chút.

Rất nhanh, sắc trời dân dần tối.

Xung quanh Đại Hắc Mộc lại truyền tới chấn động vô cùng kinh khủng, cảnh tượng tận thế của một vùng vũ trụ hủy diệt xuất hiện, đó là vũ trụ trước lúc sụp đổ đang gào thét và giấy giụa.

Tân Mục ngồi trên gốc cây thế giới, lẩm lẩm một câu:

- Thái Dịch phóng hỏa đốt mới chết, mà ta chưa phóng hỏa đốt, sao đã chết rồi...

Hắn ngồi ở nơi này có thể lờ mờ nhìn thấy tồn tại thành đạo của vũ trụ kỷ nguyên trước ở bên ngoài Đại Hắc Mộc đang liên tục gào thét, ra sức leo về phía cây thế giới.

Lúc đối mặt với đại kiếp vũ trụ sụp đổ, những tồn tại thành đạo này cũng như sâu kiến bình thường, ra sức leo cây, cố gắng tránh khỏi bị hủy diệt, nhưng cây thế giới bị chặt đổ, bọn họ không thể từ vũ trụ kỷ nguyên trước leo đến nơi này nữa.

Tân Mục nhìn thấy bọn họ đang chỉ trời mắng đất, giận dữ không dứt, chửi rủa tên bại hoại chặt đổ cây thế giới, dùng đạo. hạnh của bản thân nguyền rủa người chặt cây.

- Hừ, chỉ có kẻ yếu mới đi chửi mắng người khác...

Tần Mục rụt cổ một cái, lại lẩm bẩm một câu:

- Cũng không phải ta cố ý, hơn nữa Thái Dịch chặt cây trước. Thái Dịch làm được, sao ta không làm được...

Hắn ngồi ở nơi đây như ngồi trên bàn chông, ngồi đến khi sắc trời dần dân sáng lên, cảnh tượng kinh khủng bên ngoài Đại Hắc Mộc biến mất.

Lúc này, lòng đất của Thập Vạn Thánh Sơn lại truyền tới chấn động âm ầm quen thuộc, hệt như lòng đất có vô số ma quái đang duỗi cơ thể lúc bình minh!

Trong lòng Tân Mục khẽ lộp bộp, đột nhiên gốc cây dưới mông ầm ầm vỡ ra, hai phiến lá cây khổng lồ màu xanh nhạt vù một tiếng nâng hắn lên, thoáng cái đã đưa hắn lên không trung!

Hắn vẫn chống cằm, tò mò nhìn xuống dưới, chỉ thấy bản thân càng lên càng cao, mà bên dưới hai phiến lá cây là một mầm non thân cành màu xanh nhạt!

Tần Mục ngẩng đầu, trợn trừng hai mắt.

Vù...

Lĩnh vực Thần Tàng của hắn trải rộng, nguyên thần hiện lên. Từng nguyên thần bên trong từng tòa Thiên Cung của hẳn lập tức bắt đầu tế luyện mầm non vừa mới mọc ra của cây thế giới !
Bình Luận (0)
Comment