Chương 1911: Trái tỉm trong sáng, nhân cách thanh cao (2)
Chương 1911: Trái tỉm trong sáng, nhân cách thanh cao (2)Chương 1911: Trái tỉm trong sáng, nhân cách thanh cao (2)
Tư bà bà giận dữ, không đợi hắn nói xong đã cướp gậy Thái Dịch, mạnh tay đánh hắn mười mấy gậy, tức giận nói:
- Sao dám lập gia đình? Sao dám lập gia đình? Bảo ngươi ngày ngày nói đến chuyện lập gia đình! Lão nương muốn ôm tôn tử không được sao?
Tân Mục chạy trối chết, Tư bà bà xách gậy đuổi theo đòi đánh, tức giận nói:
- Ngày ngày bình ổn tứ phương, có bản lĩnh ngươi cho lão nương một nhà bốn người đi? Đám con cháu của thê thiếp ngươi lão nương cũng có thể bế được hết! Chạy đi đâu, dừng lại cho ta!
Tuy nàng có chút giận, nhưng lại nở nụ cười, hiện giờ Tân Mục vui vẻ hơn vừa rồi rất nhiều. Nguyên Giới.
Tân Mục và Tư bà bà đến Thiên Âm Giới trước, Nam Đế Chu Tước và Yên Nhi ở nơi đó. Thiên Âm nương nương nặn lại cơ thể cho Chu Tước, thế nhưng Thiên Âm nương nương không hề tinh thông đại đạo Tạo Hoá, không thể khiến Nam Đế sống lại.
Sau khi Tân Mục tới nơi đó, hắn lấy đại đạo Tạo Hoá khiến cơ thể Nam Đế sống lại. Thế nhưng sau khi quan sát tỉ mỉ Nam Đế hồi sinh, Tân Mục lại phát hiện Thiên Âm nương nương không hề giúp Nam Đế tái tạo lại thần hồn.
Thiên Âm nương nương nói nhỏ:
- Đây là nguyện vọng của Nam Đế. Nàng không muốn ta thêm thần hồn cho nàng, nói nàng có thần hồn, hiện giờ tên là Bạch Ngọc Quỳnh. Nàng cứ mong chờ thần hồn của mình quy vị.
Tân Mục nhíu mày, nhìn về phía Nam Đế Chu Tước. Lúc này, Yên Nhi đang chỉ Nam Đế tu luyện như thế nào, mà Nam Đế vân rất quen thuộc với cơ thể của mình, chẳng qua hơi giống một Thần Thông Giả mới tu luyện, bập bẹ học tập bí quyết của hệ thống Thần Tàng như Linh Thai, Ngân Hà, Huyền Đô và Thiên Hà từng chút một.
- Bản thân Nam Đế có ý chí mạnh mẽ, nàng đã thoát khỏi trói buộc của Cổ Thần, muốn khẳng định khát vọng của bản thân, muốn vượt qua kiếp trước.
Thiên Âm nương nương ghé vào lỗ tai hắn nói khẽ:
- Bạch Ngọc Quỳnh là thần hồn của nàng, cho dù ta cho nàng thêm thần hồn cũng không bằng thần hồn ban đầu của nàng. Giữa nàng và Bạch Ngọc Quỳnh, chắc chắn sẽ xảy ra xung đội...
Tần Mục cụp mắt, cẩn thận suy nghĩ một chút, nói:
- Ân oán và ngọn nguồn giữa Bạch Ngọc Quỳnh và Nam Đế Chu Tước quá lớn, rất khó phân biệt ai mới là bản thể, ai mới là phụ thuộc. Chuyện này chỉ có thể để họ tự giải quyết.
Hắn quyết tâm không can thiệp vào chuyện của hai nữ tử này, nói với Thiên Âm nương nương:
- Những ngày này, Minh Hoàng và Xích Hoàng đến đây, khi đó xin nương nương ra tay thêm lần nữa, điều trị hồn phách cho Xích Hoàng.
Thiên Âm nương nương chần chừ nói:
- Ta không hiểu đại đạo Tạo Hoá cho lắm, ngươi ở lại đây, chờ bọn họ tới rồi đi cũng được mà.
Tân Mục cười nói:
- Xích Hoàng, Minh Hoàng chính là chuyên gia của đại đạo Tạo Hoá, ngươi cứ yên tâm, có bọn họ ở đây, không hiểu chỗ nào cứ hỏi. Đúng rồi nương nương, những ngày này, cuối cùng ta cũng suy nghĩ thông suốt Thiên Cung Luân Hồi và đại đạo Luân Hồi của Âm Thiên Tử, để ta truyền thụ cho nương nương.
Thần thức của hắn dao động, truyền thụ toàn bộ đại đạo Luân Hồi mà bản thân tham ngộ được cho Thiên Âm nương nương.
Đây là đạo pháp của Âm Thiên Tử. Âm Thiên Tử tài hoa cực cao, khát vọng lớn, đại đạo Luân Hồi cũng cực kỳ mạnh, có thể nói là một trong những đại đạo lớn mạnh nhất.
Thế nhưng trình độ nhận thức và trí tệ của bản thân Âm Thiên Tử không thể thôi diễn đại đạo Luân Hồi đến trạng thái đỉnh cao, bởi vậy hắn chỉ có thể là Âm Thiên Tử, Hắc Đế hay Minh Đế chứ không phải là Thiên Tôn Luân Hồi.
Tân Mục trông sống cây thế giới, lĩnh hội đại đạo Luân Hồi trong những ngày này của hẳn cũng ngày càng tinh thâm, có xu hướng vượt qua Âm Thiên Tử.
Hắn phát giác ra quan hệ giữa đại đạo Luân Hồi, đại đạo U Đô và đại đạo Thiên Âm, bởi vậy mới truyền thụ đại đạo Luân Hồi cho Thiên Âm nương nương, giúp thực lực của Thiên Âm nương nương được mạnh hơn.
Giây phút có được đại đạo Luân Hồi và Thiên Cung Luân Hồi, Thiên Âm nương nương chỉ cảm thấy đại đạo này rất phù hợp với đạo pháp thần thông của bản thân, hơn nữa có xu hướng bổ sung, khiến nàng chợt cảm thấy sáng tỏ thông suốt, mở ra một bầu trời mới, bất giác đắm chìm trong đó.
Một lúc lâu sau, rốt cuộc nàng cũng tỉnh lại, vui vẻ nói:
- Đại pháp sư, đại đạo này quả là lợi hại... Đại pháp sư?
Yên Nhi tiến lên, bưng trái cây hái từ ngoại giới tới, nói: - Nương nương, công tử sớm đã đi rồi. Nương nương ăn đi!
Thiên Âm nương nương liếc nhìn Nam Đế Chu Tước đã hồng hào hơn chút, vội vàng lắc đầu:
- Nương nương không ăn, Yên Nhi ngoan, mang cho mẫu thân ngươi ăn đi.
Vào lúc này, Tân Mục và Tư bà bà đã đi tới nơi ở cũ của Nguyệt Thiên Tôn - rừng đào xa xôi.
Tư bà bà như vô ý nói:
- Dung mạo của Thiên Âm nương nương cũng không tệ, dáng người còn đáng tự hào, cái gì cũng đẹp, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông... Mục Nhi, ngươi cảm thấy thế nào?
Tần Mục tể oải nói:
- Được.
- Khi nào chúng ta đi câu hôn? Tư bà bà sáng mắt hỏi.