Chương 1912: Ta muốn chém đầu ngươi
Chương 1912: Ta muốn chém đầu ngươiChương 1912: Ta muốn chém đầu ngươi
Tần Mục cũng hiểu được ý tốt của Tư bà bà, lần này Tư bà bà chủ động muốn đi theo, cố ý nhắc đến những chuyện này là muốn bản thân hắn phân tâm, thoát khỏi bi thương bởi cái chết của người què.
Hắn rất biết ơn hành động của Tư bà bà.
Nữ hầu của Nguyệt Thiên Tôn nghênh đón từ trong rừng đào, xách đèn lồng dẫn đường cho bọn họ.
Lúc trước rừng đào từng bị phá hủy, bây giờ lại bắt đầu phát triển một lần nữa. Rừng đào nối liền với chư thiên vạn giới, Nguyệt Thiên Tôn giấu lối vào Vô Ưu Hương ở đây.
Muốn tìm lối vào để đến Vô Ưu Hương từ trong vạn dặm rừng đào dường như là việc không thể nào làm được. Rừng đào ở nơi này sẽ chuyển động theo chuyển động của chư thiên vạn giới, mỗi giây mỗi phút không ngừng thay đổi, bất cứ lúc nào đi vào rừng đào cũng có vô số loại khả năng.
Dù là cường giả thuật số mạnh mẽ nhất cũng cần thời gian vạn năm mới có thể tính toán chính xác con đường đi vào Vô Ưu Hương, đây cũng là điểm mạnh của Tái Cực Hư Không Kinh của Nguyệt Thiên Tôn.
Có điều, có nữ hầu của Nguyệt Thiên Tôn dẫn đường thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Bọn họ chưa đi được mấy bước đã thấy ngày chuyển thành đêm, cuối thu đã đến đầu hạ, vài bước ngắn ngủi đã trải qua xuân, hạ, thu, đông, ngày tháng luân phiên.
Sự thần kì của rừng đào vẫn không dừng lại ở đây, bọn họ còn đi đến những thế giới khác, khi thì đứng trên ngôi sao trên trời cao, cúi nhìn chư thiên đại địa bên dưới, khi thì đến biển rộng, tai nghe tiếng sóng lớn dâng trào.
Cả đoạn đường tiến lên phía trước này của bọn họ không biết đã đi qua bao nhiêu chư thiên, bao nhiêu thế giới, cuối cùng bọn họ cũng đến trước cung điện.
Trên vách tường của cung điện đâu đâu cũng thấy cửa, còn phức tạp hơn ba gian phòng cuối cầu Hư Không của Thái Hư không biết bao nhiêu lần. Mấy nữ hầu tiến lên mở cửa, thế nhưng không ngờ phía sau những cánh cửa đó lại toàn là vách tường.
Có điều dường như các nàng mở cửa theo theo một quy luật nào đó, che giấu trình tự đóng mở cố định, chẳng mấy chốc đã mở ra một cánh cửa, trong cửa không phải là vách tường nữa, mà là một vùng hư không trống rỗng.
Trong hư không, một cánh cửa cao vút đơn độc đứng đó.
- Thiên Tôn chờ một chút.
Một nữ hầu trong đó tiến lên, bước từng bước nhỏ đến bên cửa, lắc ống tay áo, cánh tay thon dài trắng như ngọc trượt ra từ trong tay áo. Nàng gõ nhẹ cửa, sau đó yên lặng đứng đó.
Một lát sau, trên cánh cửa trơ trọi lại hiện ra một con mắt lớn, con ngươi đảo quanh, nhìn nữ hầu kia một chút, sau đó lại nhìn Tân Mục và Tư bà bà.
Cánh cửa kẽo kẹt mở ra, nữ hầu lui về sau hai bước, nói với Tân Mục và Tư bà bà:
- Thiên Tôn có thể vào rồi.
Tư bà bà tấm tắc lấy làm kì lạ, đến bên cửa nhìn con mắt lớn trên cửa, lại thấy con mắt đã nhắm lại, hòa làm một thể với cánh cửa.
- Bà bà đừng nhìn, đây là một loại thân thông Không Gian, có lẽ người làm phép dùng một chiếc gương, đi đến trước gương là có thể nhìn thấy mọi thứ ở phía trước cửa.
Tân Mục cảm ơn mấy nữ hầu, cùng Tư bà bà đi vào trong cửa.
Hai người bước khỏi thêm cửa, đột nhiên tâm trí trở nên rộng mở, mây trắng lượn lờ, non xanh nước biếc, nơi này là tịnh thổ do Tạo Vật Chủ tưởng tượng ra, thậm chí có thể nhìn thấy rất nhiều Tạo Vật Chủ to lớn đang chế tạo ngôi sao giữa bầu trời!
Sau lưng Tần Mục và Tư bà bà chính là ba gian phòng có màu sắc truyền kì, là bảo vật Nguyệt Thiên Tôn thời trẻ thiết kế cho Tạo Vật Chủ của Bỉ Ngạn.
Mà phía trước ba gian phòng lại là một thần thành lơ lửng giữa không trung, tướng sĩ của Vô Ưu Hương và đám Tạo Vật Chủ của Hư Không Bỉ Ngạn đang luyện tập trận pháp.
Tân Mục và Tư bà bà tiến lên phía trước, chỉ thấy người chủ trì đại trận là một vị đại hòa thượng, ngoại hình không tâm thường, không giận cũng uy, có phong thái giống như Đế Hoàng.
Đại hòa thượng này làm chủ pháp trận, điều khiển thiên quân vạn mã, ngàn vạn Thần Ma, tổng chỉ huy lực lượng tỉnh nhuệ của Vô Ưu Hương và Tạo Vật Chủ, hòa thần thức sở trường của Tạo Vật Chủ và thần thông sở trường của Vô Ưu Hương làm một thể.
Trận pháp này vận động như rồng, dưới sự điều khiển của đại hòa thượng, khí tức của tất cả Thần Ma được nối liền, nguyên khí dung hợp lẫn nhau tạo thành từng tòa Thiên Cung, biến thành chín tòa Thiên Cung Tổ Long!
Pháp lực của tất cả mọi người dung nhập trên người đại hòa thượng khiến dáng vẻ hắn ngạo nghề ngất trời, mà dường như sức mạnh chất chứa trong mỗi đòn đánh của hắn mang theo toàn bộ thực lực vô cùng kinh người của một vị cường giả Đế Tọa với chín Thiên Cung!
Có thể phát huy uy lực của trận pháp hình rồng đến mức độ như thế thật khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Tư bà bà và Tân Mục nhìn về nơi đó, không hiểu lắm:
- Thiên Cung của người khác đều là Thiên Cung với sức mạnh khác nhau đại diện cho đại đạo khác nhau, thế nhưng Thiên Cung của đại hòa thượng này lại đều y hệt như nhau! Còn có thể tu luyện Thiên Cung như thế này sao?
Một loại Thiên Cung, một loại đại đạo, Thiên Cung khác nhau tạo thành Thiên Đình. Sau khi dung hợp ba mươi sáu loại đại đạo khác nhau, mỗi loại đại đạo đều có thể tu luyện đến cảnh giới Đế Tọa viên mãn, sau đó có thể tu thành cảnh giới Thiên Đình chân chính!