Chương 1916: Thanh cao và giản dị (2)
Chương 1916: Thanh cao và giản dị (2)Chương 1916: Thanh cao và giản dị (2)
Nàng chào Tần Mục và Tư bà bà, nói:
- Thiên Tôn sai người mang nguyên dịch Thái Sơ đến, giúp ta khỏi phải lo nghĩ Về sau, ta vô cùng cảm kích.
Nguyệt Thiên Tôn cười nói:
- Lúc nào ngươi cũng làm mấy thứ lễ nghỉ rườm rà không cần thiết. Mục Thiên Tôn, ta đã thu nhỏ Tổ Địa Đạo Hỏa lại một chút rồi. Tổ Địa này khắc chế đại đạo Không Gian của ta, ta chỉ có thể trói buộc đến mức này, ngươi trực tiếp mang đi là được rồi. Ngoài việc đó ra, ta không thể giúp được gì cho ngươi nữa.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Muốn nắm giữ Tổ Địa Đạo Hỏa thì cần phải có lĩnh ngộ vô cùng thâm sâu về Đạo Hỏa, có điều cũng có thể dùng thần thức thôi thúc Tổ Địa Đạo Hỏa. Chính vào. băm đó, Nam Đế Chu Tước - người được Tạo Vật Chủ tế tự, đã dựa vào thần thức để kích phát uy lực của chín tầng Tổ Địa.
Nàng hết lòng chỉ điểm Tân Mục, nói:
- Ngươi tiến vào trong Tổ Địa thử nghiệm một phen thì sẽ biết làm thể nào để dùng thần thức thôi thúc Đạo Hỏa.
Tần Mục cảm ơn, leo lên Tổ Địa Đạo Hỏa, tiến vào chín tầng, lấy một món thần binh của cường giả vũ trụ trước ra, thử dùng thần thức thôi thúc Đạo Hỏa dung luyện.
Tổ Địa Đạo Hỏa có đủ dung luyện hay không chỉ là suy đoán của hắn, bây giờ hắn cần nghiệm chứng thử xem, nếu như không được, hắn phải tìm cách khác.
Bên cạnh Tổ Địa, Tư bà bà nói chuyện phiếm với Nguyệt Thiên Tôn và Lãng Uyển Thân Vương. Hai nữ tử biết nàng là trưởng bối của Tần Mục, lời nói không hê có chút thất lễ nào.
Tư bà bà nhắc đến nỗi lo về Tân Mục, hai nữ tử liếc mắt nhìn nhau, Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Mục Thiên Tôn là người tài trí cực cao, Tư đạo hữu không cần lo lắng, tương lai hắn sẽ tự khắc thoát khỏi bi thương.
Nguyệt Thiên Tôn nói:
- Ta cảm thấy tốt nhất là đừng để hắn rảnh rỗi, rảnh rỗi sẽ nghĩ ngợi lung tung, không có bệnh cũng có thể nghĩ ra bệnh.
Tư bà bà đồng ý, đánh giá hai nữ tử này, trong lòng đã đưa ra kết luận.
Một lát sau, Tân Mục bước ra khỏi Tổ Địa Đạo Hỏa, ba người tiến lên nghênh đón, Tư bà bà tỏ vẻ hỏi thăm, Tần Mục nói:
- Có thể dung luyện những thần binh đó, có điều ta cần tiêu hao thần thức để khống chế Đạo Hỏa, nhưng cùng lúc còn phải phải rèn đúc Kiếm Thần, việc này khiến ta hơi vất vả.
Tư bà bà cười nói:
- Chuyện này giao cho người câm, ngươi cứ sai bảo hắn như sai bảo gia súc ấy! Hai vị nữ tử đây, bọn ta không quấy rây nữa, phải lập tức quay về Tổ Đình rồi!
Nguyệt Thiên Tôn vội vàng hỏi:
- Vừa đến đã vội đi sao? Các ngươi có việc, ta cũng không tiện giữ lại. Mục Thiên Tôn, ta hỏi ngươi một chuyện!
Tân Mục dừng bước.
Nguyệt Thiên Tôn ngập ngừng một lát, cuối cùng vẫn đưa ra thắc mắc của mình:
- Ngươi cảm thấy Hư Không Bỉ Ngạn có thể phòng thủ bao lâu?
Lãng Uyển Thần Vương thầm giật mình, trong lòng nàng cũng đang thắc mắc vấn đề này, chẳng qua nàng chỉ lo lắng chồng chất, không hề hỏi thẳng như Nguyệt Thiên Tôn mà thôi.
Tân Mục cân nhắc một hồi, nói:
- Sau khi Thổ Bá chết, Hư Không Bỉ Ngạn sẽ sụp đổ, đại thế cuồn cuộn này đã định trước là không thể ngăn cản. Chỉ riêng mỗi cầu Hư Không và ba mươi lăm tầng Hư Không nứt vỡ không thể ngăn cản được mười Thiên Tôn của bây giờ.
Hai nữ tử đều giật mình.
Lãng Uyển Thần Vương hỏi:
- Vậy Mục Thiên Tôn, tướng sĩ trong Hư Không Bỉ Ngạn của ta phải làm sao mới có thể sống sót?
Tần Mục liếc mắt nhìn Nguyệt Thiên Tôn, từ tốn nói:
- Có Nguyệt Thiên Tôn rồi, các ngươi có thể lui, có thể chạy.
Lãng Uyển Thần Vương thở phào nhẹ nhõm, khẽ mỉm cười, nói: - Cung tiên Thánh Anh.
Tân Mục thu Tổ Địa Đạo Hỏa vào trong Thần Tàng của mình, đứng dậy rời đi. Tư bà bà đuổi theo hắn, cười hỏi:
- Mục Nhi, ngươi cảm thấy hai nữ tử kia ai tốt hơn?
Tân Mục đau đầu, chột dạ nói:
- Bà bà thấy ngươi nào tốt?
- Xét về dung mạo, tất nhiên là Lãng Uyển Thần Vương, khuôn mặt xinh đẹp không ai sánh bằng.
Tư bà bà nói:
- Nhưng để làm thê tử thì nàng kém xa Nguyệt Thiên Tôn. Nữ tử Lãng Uyển Thần Vương này lạnh lùng, khí chất rất thanh cao. Mà Nguyệt Thiên Tôn lại rất bình dị, là người chăm lo cho gia đình.
Tân Mục không khỏi tò mò hỏi:
- Thanh cao là sao? - Thanh cao là ở trên cao, không thể với tới, ung dung, hoa lệ, tao nhã, cách xa ngàn dặm. Ví dụ nàng đến gặp ngươi thì cần phải tắm rửa thay đồ, chỉnh đốn hành trang, ý phục, có loan giá bảo liễn, có nữ hầu hầu hạ hai bên, trang trọng có đó nhưng không phải là người có thể sống chung.
Tư bà bà nói:
- Nhưng Nguyệt Thiên Tôn nghe nói ngươi đến lại nhanh chóng chạy qua. Tuy là cũng có trang điểm, nhưng cũng không quá mức chỉnh trang, bên người cũng không có ai theo hầu, cũng không ngồi bảo liễn hương xa. Ngươi nói muốn Tổ Địa Đạo Hỏa, nữ tử này lập tức đi lấy, hơn nữa cẩn thận, biết Tổ Địa Đạo Hỏa quá lớn không tiện mang theo, cho nên đã lập tức giúp ngươi thu nhỏ lại. Nàng là người giản dị, đây là nữ nhân của gia đình.
Tân Mục không khỏi kính phục, không ngờ tình yêu và hôn nhân còn có những kiến thức này, gần như có thể làm thành một đại đạo rồi. Chẳng trách trong ba trăm sáu mươi đường trong Thiên Thánh Giáo có một đường gọi là đường mai mối.