Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1901 - Chương 1946: Đổi Trắng Thay Đen Trên Sông Hỗn Độn

Chương 1946: Đổi trắng thay đen trên sông hỗn độn Chương 1946: Đổi trắng thay đen trên sông hỗn độnChương 1946: Đổi trắng thay đen trên sông hỗn độn

Bởi vì vỏ kiếm này được chế tạo bằng gỗ bình thường, không giống như vỏ kiếm vô cùng xa hoa của bảo kiếm khác.

Sử dụng gỗ làm vỏ kiếm giống như để che giấu!

Tường Thiên Phi lạnh lùng cười nói:

- Tuy ngươi có được thuyền nhỏ để vượt sông, nhưng lại không có đủ thực lực để ứng phó với những thứ kỳ dị trong dòng sông này. Nếu như không có đạo binh của người thành đạo, ngươi đã chết trong dòng sông này từ lâu rồi! Mục Thiên Tôn không hổ là minh chủ Thiên Minh, bọn ta đều không tìm được đạo binh, chỉ có ngươi là có được một món đạo binh.

- Thanh kiếm này là của ta thật sự không phải là đạo binh! Tân Mục nghiêm mặt nói:

- Nếu ta nói dối, trời tru đất diệt!

Nói xong, hắn không khỏi ngước mắt lên, nhìn bầu trời hỗn độn.

Tường Thiên Phi không nói nữa.

Lang Hiên Thần Hoàng thở dài nói:

- Vận khí của Mục Thiên Tôn quá tốt, may mắn có được đạo binh, khiến cho người ta vô cùng ngưỡng mộ.

- Sử dụng vỏ kiếm bằng gỗ để che đậy, Mục Thiên Tôn không khỏi có hơi giấu đầu lòi đuôi.

Thạch Kỳ La cười nói:

- Biến khéo thành vụng, lẽ nào ngươi còn lo lắng rằng bọn ta sẽ cướp của ngươi hay sao?

Tần Mục cười ha hả, tuy sắc mặt u ám, nhưng trong lòng lại rất vui vẻ:

- Thái Đế rất nghĩa khí, tuy bị thương trong tay ta, nhưng vẫn giúp ta ám toán các Thiên Tôn khác! Trong tương lai, ta nhất định phải khiến cho hắn chết một cách vui vẻ, cố gắng không đau đớn nhất có thể.

Thuyền nhỏ bơi đến gần đạo thụ dưới chân Hạo Thiên Tôn. Trong lòng sông hỗn độn dưới đạo thụ, bộ xương từ từ trồi lên khỏi mặt nước, ôm lấy đạo thụ, muốn kéo đạo thụ chìm xuống sông.

Đột nhiên một luồng hỏa quang đánh xuống sông, lại là Hỏa Thiên Tôn ra tay, giúp Hạo Thiên Tôn đánh gãy bộ xương đó.

Tần Mục cười nói:

- Hỏa Thiên Tôn đúng là một nam nhân vừa tốt vừa chu đáo.

Hỏa Thiên Tôn lạnh lùng hừ một tiếng, không đáp lời, nếu đáp lời, không biết Tần Mục sẽ lại xỉa xói hắn như thế nào.

Tân Mục lại nhìn về phía sau Hạo Thiên Tôn, Thân Nữ Thái Tố cảm nhận được ánh mắt của hắn, hơi không được tự nhiên.

Tân Mục cười nói:

- Thần thông Đạo Vấn của Hạo huynh xuất thần nhập hóa, khiến cho ta cũng có chút trở tay không kịp. Trình độ của ngươi trên phương diện Đạo Cảnh không còn yếu hơn ta nữa rồi.

Hạo Thiên Tôn nhìn hắn, đè nén cơn sóng trào dâng trong đạo tâm, nói:

- Minh chủ muốn nói gì?

Tần Mục lại mỉm cười với Thần Nữ Thái Tố, nói:

- Nương nương, ngươi có cảm nhận được phía sau Hạo huynh còn có người khác hay không?

Thần Nữ Thái Tố hơi ngẩn ra, cố gắng cảm ứng ý nghĩ từ ánh mắt của hắn, nhưng suy nghĩ của Tân Mục quá hỗn tạp, khiến cho nàng hoàn toàn không thể năm bắt được suy nghĩ thật sự của Tân Mục là gì.

- Đạo Cảnh của Hạo huynh đã tu luyện tới Trọng Thiên thứ bao nhiêu rồi?

Tân Mục chuyển đề tài, nói:

- Ngươi thấy Trảm Thần Đài có bao nhiêu tầng? Là ba mươi tầng phải không? Thái Đế nhốt nguyên thần của ngươi trong thần thông thần thức Đại La Thiên của hắn, có lẽ ngươi đã thoát ra rồi nhỉ? Ngươi thoát ra sớm hơn ta dự tính hai mươi năm, gọi ngươi là tuyệt thế thiên tài cũng không có gì quá đáng.

Thần Nữ Thái Tố nghiêm mặt, cẩn thận nghiền ngẫm hàm ý trong lời nói của Tần Mục.

Tốc độ hồi phục vết thương của Hạo Thiên Tôn thật sự vượt ngoài dự tính của nàng, mà tốc độ nguyên thần của Hạo Thiên Tôn thoát khỏi thân thông thân thức Đại La Thiên của Thái Đế cũng vượt ra ngoài dự tính của nàng.

Vốn dĩ nàng còn cho rằng, nhờ vào sức mạnh của nàng, Hạo Thiên Tôn mới có thể khiến cho vết thương của bản thân hồi phục trong năm mươi năm, phá vỡ thần thông thần thức Đại La Thiên, lấy lại nguyên thần.

Mặc dù lúc này Thiên Đình của Hạo Thiên Tôn vẫn còn có không ít Thiên Cung đổ nát, cần nàng dùng thần thông có cầu tất ứng giúp tái tạo lại Thiên Cung, thế nhưng nguyên thần của hắn đã thoát khỏi thần thức Đại La Thiên!

Điều đáng sợ hơn nữa là, tu vi của Hạo Thiên Tôn không hề yếu hơn lúc trước khi hắn bị thương, thậm chí còn mạnh hơn!

Sức mạnh này do hắn đạt đến trình độ cao hơn trên phương diện Đạo Cảnh!

Sau lời nhắc nhở của Tần Mục, lúc này Thái Tố mới nhận ra rằng lúc trước bản thân đã hơi coi thường Hạo Thiên Tôn. - Vậy thì người thành đạo phía sau Hạo Thiên Tôn mà Mục Thiên Tôn đã đề cập có thật sự tồn tại hay không?

Thần Nữ Thái Tố nhớ đến thần thông Đạo Vấn của Hạo Thiên Tôn. Muốn dùng đạo ngữ để tạo thành thần thông tra hỏi đạo tâm thì cần phải có trình độ hơn người trong đạo ngữ, loại thần thông này, là bản thân Hạo Thiên Tôn lĩnh ngộ ra, hay là có người truyền dạy cho hắn?

Nhưng mà Thái Tố vẫn luôn ẩn mình ở phía sau Hạo Thiên Tôn, chưa từng nhìn thấy có người thành đạo nào gặp mặt trao đổi với Hạo Thiên Tôn, rõ ràng là khả năng thứ nhất còn lớn hơn!

- Vậy thì đạo ngữ của hắn chỉ có một nguồn gốc!

Thái Tố có một cảm giác sởn tóc gáy:

- Đúng vậy, hắn lĩnh ngộ ra nhờ vào ta! Với tư chất ngộ tính nghịch thiên này, ta thật sự còn có thể khống chế được hắn sao?

Tân Mục vẫn đang nhìn nàng, sau đó đột nhiên mỉm cười. Thái Tố có thể cảm nhận được suy nghĩ của hắn từ trong ánh mắt hắn, nhưng với tư cách là tồn tại tinh thông đại đạo Thái Tố, hắn cũng có thể quan sát ngược lại suy nghĩ của Thái Tố.
Bình Luận (0)
Comment