Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1902 - Chương 1947: Đổi Trắng Thay Đen Trên Sông Hỗn Độn (2)

Chương 1947: Đổi trắng thay đen trên sông hỗn độn (2) Chương 1947: Đổi trắng thay đen trên sông hỗn độn (2)Chương 1947: Đổi trắng thay đen trên sông hỗn độn (2)

Hiện tại trong lòng Thái Tố đang nghỉ ngờ, mục đích của hắn đã đạt được.

Hắn cũng có thể nhìn ra được rất nhiều thứ từ phản ứng của Thái Tố, thâm nghĩ:

- Có vẻ như Thái Tố cho rằng không có người thành đạo nào trong vũ trụ tiền sử sau lưng Hạo Thiên Tôn, vậy thì thần thông đạo ngữ của Hạo Thiên Tôn và trình độ trên phương diện Đạo Cảnh đều do bản thân Hạo Thiên Tôn tự mình lĩnh ngộ ra trong lúc bị thương. Trong những năm đầu tiên của Long Hán, việc sáng lập nên Thiên Tôn đã ảnh hưởng đến các cảnh giới của hậu thế, mỗi một người đều không thể coi thường!

Ánh mắt Hạo Thiên Tôn lạnh lùng dừng lại trên mặt Tân Mục, đột nhiên thuyền nhỏ dưới chân Tần Mục tăng tốc, lao đến trước mặt hắn.

- Thái Tố, có một số người nằm ngoài †ầm kiểm soát của ngươi.

Giọng nói thản nhiên của Tân Mục vang lên từ phía trước:

- Trong những năm đầu của Long Hán, Tần Thiên Tôn Khai Hoàng nhìn thấy Hạo Thiên Tôn, quan sát hồi lâu, nói rằng hắn sẽ tranh đoạt thiên hạ, so tài cao thấp với người này. Ngươi cho rằng ngươi có thể khống chế Khai Hoàng sao? Ngươi không thể khống chế được Khai Hoàng, còn muốn khống chế Hạo Thiên Tôn ngang hàng với Khai Hoàng ư? Ngươi thật ngây thơI

Phía sau Hạo Thiên Tôn, khí tức của Thái Tố hỗn loạn, một lát sau mới bình tĩnh lại.

Hạo Thiên Tôn thản nhiên nói:

- Cô cô tin lời hắn nói? Chẳng lẽ cô cô đã quên? Tính mạng của ta đang nằm trong tay cô cô, tất cả những gì ta có ngày hôm nay đều là do cô cô ban tặng. Không có cô cô, Thiên Cung của ta sụp đổ, vết thương lại tái phát, chẳng những không giữ được địa vị, ngay cả tính mạng cũng khó bảo toàn! Cô cô dựa vào lời nói của hắn, lập tức nghi ngờ lòng trung thành của ta với cô cô sao?

- Hạo Nhi, ngươi quay đầu lại nhìn ta!

Đột nhiên Thái Tố nói.

Hạo Thiên Tôn quay đầu lại, nhìn vào Thái Tố, vẻ mặt si mê.

Thái Tố lập tức cảm nhận được người mà hắn nhìn thấy là Nguyên Mẫu phu nhân, trong lòng thoáng yên tâm.

Nhưng vào lúc này, Hiểu Thiên Tôn di chuyển đạo thụ lướt qua bên cạnh bọn họ, Hiểu Thiên Tôn đứng trên đạo thụ, thản nhiên nói: - Nhi tử của ta quả thật là có bản lĩnh thông thiên, giết chết phụ thân không nói, còn có thể đùa giỡn cô cô trong lòng bàn tay! Tố muội, tự giải quyết ổn thỏa.

Trong mắt Hạo Thiên Tôn khó che giấu sát khí, ánh mắt nhìn vào sau lưng của Hiểu Thiên Tôn và Tân Mục.

Hiểu Thiên Tôn không để tâm, đuổi theo thuyền nhỏ của Tần Mục, sánh vai cùng với hắn.

Tần Mục nhìn hắn, đáp lại bằng một nụ cười thiện ý với Hiểu Thiên Tôn.

Hiểu Thiên Tôn nhìn thấy nụ cười của hắn, lập tức không tự chủ được mà nhớ tới chuyện bản thân bị hắn bắn chết hai chuyển thế thân, lại nhớ tới chuyện mình bị đám người Tân Mục, Nguyệt Thiên Tôn và U Thiên Tôn liên thủ trục xuất, trong lòng nhen nhóm một ngọn lửa giận dữ, nhưng cũng lập tức bị hắn dập tắt.

- Cả hai mảnh vỏ trứng Thiên Đế đều rơi vào tay Mục Thiên Tôn đúng không?

Hiểu Thiên Tôn hỏi:

- Kẻ hai lần trộm bảo vật của Thiên Đình cũng đều là Mục Thiên Tôn đúng không? Lần này sau khi trộm ở Thiên Đình, ngươi lập tức mang Phệ Hương Điện đến nơi này, nhờ vào đạo thụ đạo quả ở nơi này để phá vỡ phong ấn của Phệ Hương Điện, cứu lấy hồn phách của Ngự Thiên Tôn. Sau đó, người lại dùng Phệ Hương Điện dẫn bọn ta đến nơi này, ý muốn để cho những nguy hiểm ở nơi này một lưới hốt gọn bọn ta.

Tân Mục vô cùng sợ hãi:

- Tại sao bệ hạ lại nói như vậy?

Hiểu Thiên Tôn hừ một tiếng, nói:

- Ngươi trộm vỏ trứng Thiên Đế là để đối phó với Thái Đế đang bị nhốt trong thần thông Thái Dịch đúng không?

Tường Thiên Phi căng thẳng, ánh mắt dừng lại trên người Tần Mục. Những nói này của Hiểu Thiên Tôn không hề giấu diếm nàng hệt như nàng đang không tồn tại, mà cũng chính lời nói này đã thức tỉnh nàng. Nếu hai vỏ trứng Thái Sơ đều đang nằm trong tay Tân Mục, vậy thì mục đích của Tân Mục rất rõ ràng!

Tân Mục cười ha ha, cao giọng nói:

- Không sai! Mục đích ta trộm hai vỏ trứng Thái Sơ là để đưa nhục thân của Thái Sơ Thiên Đế trở về trong vỏ trứng, cứu Lăng Thiên Tôn! Còn nguyên thần trong nhục thân Thái Sơ là ai không liên quan gì đến ta. Cho dù là ai...

Hắn nhìn Tường Thiên Phi, trong lời nói toát ra sát ý và cảnh cáo:

- „Chỉ cần ngăn cản ta cứu Lăng Thiên Tôn, ta cũng không ngại phong ấn hẳn trong vỏ trứng Thái Sơ! Nếu người đó biết điều, lúc ta cứu Lăng Thiên Tôn thì lập tức chủ động rời khỏi, đừng chống lại ta.

Vừa nói xong, trái tim Tân Mục cũng chùng xuống.

Vỏ trứng Thái Sơ đã không còn tồn tại, lúc hắn cứu sống cây thế giới, cây thế giới đã nghiền nát hai vỏ trứng Thái Sơ, coi đó là năng lượng mà nuốt chửng!

- Có vẻ như ta còn cần phải làm giả cả vỏ trứng để hù dọa Thái Đế.

Trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Nếu nguyên thần Thái Đế bị ta dọa sợ, nói không chừng sẽ không dám cứng chọi cứng với ta. Nếu không cứu Lăng Thiên Tôn, sợ sẽ là một trận chiến đẫm máu...

Quả thật nguyên thần Thái Đế và nhục thân Thái Sơ là một thế cục không thể phá giải!

Nếu như có thể hù doạ nguyên thần Thái Đế, giành chiến thắng mà không cần chiến đấu, đương nhiên là tốt nhất.
Bình Luận (0)
Comment