Chương 1949: Ám chiêu liên tục xuất hiện (2)
Chương 1949: Ám chiêu liên tục xuất hiện (2)Chương 1949: Ám chiêu liên tục xuất hiện (2)
Nhưng mà lại có nhiều thần thức hơn tấn công đến, ầm ầm va chạm, đâm vào. lĩnh vực Vô Thượng Thần Thức!
Cùng lúc đó, lĩnh vực Ảo Cảnh Thần Thức của Cung Thiên Tôn bộc phát, lĩnh vực Thái Sơ Thân Thức của Lang Hiên Thân Hoàng bộc phát, mà thân thức của Hiểu Thiên Tôn thì trực tiếp biến thành Tiên Thiên Nhất Khí, thế mạnh áp đảo, chỉ thẳng vào mi tâm của Tường Thiên Phil
ba vị Thiên Tôn cùng liên thủ, lĩnh vực Thần Thức của Tường Thiên Phi lại có xu thế bị phá vỡ!
Phải biết rằng, lĩnh vực Vô Thượng Thần Thức của Thái Đế cho tới nay vẫn luôn là một tồn tại không thể giải thích được, cho đến khi bị Lăng Thiên Tôn dùng thần thông Bất Dịch phá giải, lúc này mới bước xuống khỏi bảo tọa vô địch.
Nhưng mặc dù như vậy, lĩnh vực Vô Thượng Thần Thức cũng là lĩnh vực đỉnh cao nhất.
Nhưng mà ba cường giả thần thức hiện tại dùng thần thức để phá thần thức, hơn nữa còn có xu thế phá tan lĩnh vực Vô Thượng Thần Thức, khiến cho trán Tường Thiên Phi không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Âm ầm ầm!
Đủ loại giọng nói kích động vang lên trong đầu nàng. Đây là ảo giác do thần thức của nàng bị ba Thiên Tôn đè ép, thần thức cắn trả gây nên. Thế nhưng, nếu thần thức của ba vị Thiên Tôn xông vào trong đầu nàng, đó sẽ không chỉ là ảo thính đơn giản như vậy, nói không chừng thậm chí đầu của nàng sẽ vì vậy mà nổ tung!
Từng tâng Đạo Hỏa ầm ầm lao đến, hình thành từng tầng chư thiên, điên cuồng xoay tròn, cắt vào Vô Thượng Thần Thức, hiển nhiên là Hỏa Thiên Tôn ra tay.
Có sự giúp đỡ của Hỏa Thiên Tôn, lĩnh vực Vô Thượng Thần Thức bị phá vỡ nhanh hơn.
Đột nhiên sắc mặt của Tường Thiên Phi đỏ lên, nôn ra máu, Tân Mục nhìn thấy nàng nôn ra máu thì cuối cùng cũng yên tâm, lái thuyên nhỏ nhanh chóng chạy vào. trong hỗn độn.
Nếu Tường Thiên Phi không nôn ra máu, vậy thì hắn còn cần phải chờ thêm một lúc mới có thể rời khỏi nơi đó, mãi cho đến khi Tường Thiên Phi bị chư vị Thiên Tôn đánh đến nôn ra máu mới thôi.
Vù...
Từng tầng chư thiên Đạo Hỏa giống như từng vòng lửa bốc lên từ lòng sông hỗn độn phía trước thuyền nhỏ, ngăn cản đường đi của thuyền nhỏ.
Ba vị Thiên Tôn dùng thần thức đối kháng, tìm ra vị trí của Tường Thiên Phi trong khí hỗn độn mênh mông, mà Hỏa Thiên Tôn và các Thiên Tôn khác chắc chắn cũng sẽ nhân cơ hội để tìm kiếm.
Mối quan tâm của bọn họ đối với sự sống chết của Tần Mục ít hơn nhiều so với sự quan tâm của bọn họ đối với Tường Thiên Phi.
Bởi vì trong người của Tường Thiên Phi có một đạo quả, trong đạo quả có một người thành đạo tiền sử, chỉ có người thành đạo này mới có thể phân biệt được phương hướng trong vùng hỗn độn này, đưa bọn họ đi sâu vào thành Ngọc Kinh, khám phá bí ẩn cuối cùng của nơi này.
Đương nhiên, bọn họ cũng rất quan tâm đến sự sống chết của Tần Mục.
Nhưng bọn họ càng muốn xem xem Tân Mục có thật sự bị Tường Thiên Phi giết chết hay không. Nếu Tường Thiên Phi không giết chết Tân Mục, bọn họ sẽ rất sẵn lòng giết chết Tân Mục thay cho Tường Thiên Phi, để tránh những rắc rối về sau.
Tuy rằng nhân phẩm của Thái Đế không tốt, nhưng nhân phẩm của Tân Mục cũng không tốt hơn là bao.
Tần Mục híp mắt lại, điều khiển thuyền nhỏ tránh né từng tầng vòng lửa hiểm trở mà nguy hiểm đó. Mắt dọc giữa mi tâm của hắn xuyên qua khí hỗn độn, mười Thiên Tôn không thể nhìn thấy hắn, nhưng hắn lại có thể nhìn thấy mười Thiên Tôn, đây là điểm mạnh lớn nhất của hắn trong hỗn độn.
Đương nhiên hắn có thể nắm bắt điểm mạnh của bản thân, phát huy tối đa ưu thế của bản thân!
Phía sau thuyền nhỏ, Tường Thiên Phi tiếp tục liều mạng ngăn cản cuộc tấn công của Hiểu Thiên Tôn, Cung Thiên Tôn và Lang Hiên Thần Hoàng, trong lòng cũng âm thầm lo lắng. Tuy rằng màn sương mù hỗn độn này đến rất đúng lúc, nhưng dường như phản ứng của Tân Mục hơi chậm, thế cho nên nàng bị thần thức của ba vị Thiên Tôn cuốn lấy, không thể thoát ra được, hơn nữa còn bị thần thức của đối phương làm tổn thương nghiêm trọng.
- Cư Dư Thị, hắn đang mượn tay ba Thiên Tôn để làm suy yếu sức mạnh của ngươi.
Đột nhiên thần thức của nữ tử trong đạo quả khô héo trong người Tường Thiên Phi truyền âm nói.
Khi nàng vượt qua sông hỗn độn đầu tiên đã tiêu hao quá nhiều, mà nay khí tức càng thêm yếu ớt.
Tường Thiên Phi thầm sợ hãi, vừa ngăn cản cuộc tấn công thần thức của ba vị Thiên Tôn, vừa cầm Trảm Thần Huyền Đao, hai con rồng huyết sát lập tức quấn quanh thắt lưng của Tân Mục.
Tường Thiên Phi hung tợn nói: - Mục Thiên Tôn, nếu còn không nhanh lên, ngươi sẽ làm thức ăn cho thanh Thần Đao của ta đấy!
Nàng vừa nói đến đây, cúi đầu nhìn ngực bản thân, chỉ thấy Tân Mục đã rút kiếm từ lúc nào, mũi kiếm đặt ở giữa lồng mình.
Tường Thiên Phi lạnh lùng cười nói:
- Nhục thân này của ta có thể bỏ đi bất cứ lúc nào, nhưng ngươi lại không thể sống lại nếu ngươi chết. Trảm Thần Huyền Đao huyết sát của ta đã nuốt chửng đại đạo cuối cùng trong thiên đạo. Đại đạo Thiên Sát, ngươi chỉ cần hơi rách da, cho dù ngươi là Thiên Tôn cũng chết chắc!
Thần thức của ba vị Thiên Tôn liên tục tấn công, thân thể mềm mại của Tường Thiên Phi lung lay, khó có thể tiếp tục chống đỡ.