Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1905 - Chương 1950: Ám Chiêu Liên Tục Xuất Hiện (3)

Chương 1950: Ám chiêu liên tục xuất hiện (3) Chương 1950: Ám chiêu liên tục xuất hiện (3)Chương 1950: Ám chiêu liên tục xuất hiện (3)

Tân Mục cười ha hả:

- Thái Đế, ngươi cho rằng Trảm Thần Huyền Đao của ngươi có thể phá giải được thần thông Bất Dịch của ta sao?

Hai người, một người đứng ở mũi thuyền, một người đứng ở đuôi thuyền, nhìn nhau một cách hung tợn, dáng vẻ trông như có thể cá chết lưới rách bất cứ lúc nào.

Bỗng nhiên, giọng nói của Thiên Đạo trong sương mù hỗn độn nổi dậy, từng chí bảo Thiên Đạo phát ra đạo âm vô cùng nặng nề, quét đến từ bốn phương tám hướng.

Các cơ thịt trên gương mặt của Tường Thiên Phi và Tân Mục giật giật, Tân Mục đột ngột thu kiếm, mà Tường Thiên Phi cũng thu đao, vẻ mặt của cả hai người đều hòa nhã, mặt mày rạng rỡ.

Tường Thiên Phi sử dụng song đao để ngăn cản cuộc tấn công của từng chí bảo Thiên Đạo, mà Kiếp Kiếm trong tay Tân Mục cũng nghênh đón chí bảo Thiên Đạo lao đến. Hai người cùng hợp lực, cuối cùng cũng ngăn cản được cuộc tấn công của Tổ Thần Vương.

- Ở chỗ này!

Giọng nói của Tổ Thần Vương phát ra từ trong sương mù hỗn độn, sau đó, từng chí bảo Thiên Đạo đột nhiên tụ lại, biến thành một chí bảo trong sương mù. Tổ Thần Vương giẫm lên đạo thụ, hung tợn đánh vào màn sương!

Nhưng khi hắn đi đến đó lại chỉ nhào vào không trung, thuyền nhỏ kia đã không cánh mà bay.

Ánh mắt của Tổ Thần Vương như lôi điện nhìn quanh bốn phía, nhưng lại không tìm được dấu vết của thuyền nhỏ. Đúng lúc này, đột nhiên một luông ánh sáng chợt lóe, nhẹ nhàng cắt một cái ở phía sau hắn. Đại Uyên Quy Khư xuất hiện, thân thể Tổ Thần Vương không trụ được, lập tức ngã xuống Đại Uyên!

Thần quang trong mắt Tổ Thần Vương chợt lóe, vung chí bảo Thiên Đạo nện xuống một cách hung hăng, đánh xuyên Đại Uyên Quy Khư, phá Đại Uyên lao ra ngoài, sau đó nhìn thấy hai Cổ Thần Thái Cực đang lao đến trước mặt mình.

Trong hai Cổ Thần đó, mỗi người giơ lên một tay lên, hai tay nhẹ nhàng vẽ một cái, hóa thành Thái Cực Đồ chưởng ấn đến vị trí hắn.

Thân hình Tổ Thần Vương chấn động, bị đánh đến mức bay ngược về phía sau, nhưng đạo thụ dưới chân lại không bay theo hắn. Đầu ốc không khỏi rối loạn, thân thể không ngăn được rơi xuống lòng sông hỗn độn. - Không ổn rồi!

Giây phút hắn sắp rơi xuống sông hỗn độn, đột nhiên một bàn tay bắt lấy giữa lưng của hắn, xách hắn lên. Tổ Thân Vương quay đầu lại nhìn, chỉ thấy không ngờ lại là Hạo Thiên Tôn chân đạp đạo thụ vội vàng lao đến.

Nghiên Thiên Phi và hai Cổ Thần Thái Cực thấy thế thì thân thể lui về phía sau, biến mất trong làn sương mù hỗn độn, giấu diếm tung tích.

- Không cần lo lắng.

Hạo Thiên Tôn vẫn rất bình tính, thản nhiên nói:

- Mục Thiên Tôn muốn đổi trắng thay đen, nhưng Thái Đế và hắn không hề cùng một lòng, hai người này ở trên cùng một con thuyền, sớm muộn gì cũng lật thuyền.

Tổ Thần Vương vừa hết sợ hãi, cúi đầu nói: - Lỡ như hai người đó trốn thoát thì sao?

- Không thể trốn thoát.

Hạo Thiên Tôn mỉm cười:

- Bọn họ đã bị Cung Thiên Tôn nhắm trúng, đừng hòng trốn thoát. Ngươi nói có đúng hay không, Cung Thiên Tôn?

Một đạo thụ bay đến, thần thức của Cung Thiên Tôn kích động, vững vàng khóa chặt vào vị trí của Tường Thiên Phi, nói:

- Hạo Thiên Tôn cứ việc yên tâm, Thái Đế không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta.

Lúc này, Tân Mục và Tường Thiên Phi đứng trên thuyền nhỏ, Tường Thiên Phi vẫn đang ngăn cản cuộc tấn công thần thức của ba vị Thiên Tôn, trong lòng âm thâm kêu khổ:

- Ba người này đuổi theo không rời, sớm muộn gì ta cũng sẽ bị bọn họ đánh cho thân thức kiệt quệ, đến lúc đó tên khốn kiếp Tân Mục này sẽ xuống tay giết ta, chắc chắn vô cùng sung sướng!

Nàng nhìn về phía Tân Mục, chỉ thấy Tân Mục giống như một con báo đang nhìn chằm chằm vào con mồi đang chảy máu, chờ cho đến khi máu tươi của nàng chảy hết thì bắt đầu ăn tươi nuốt sống.

- Tên tiểu tử này...

Tường Thiên Phi nở nụ cười, thôi thúc hai thanh Trảm Thần Đao, tính xem khi nào sẽ cho tên tiểu tử này một đòn trí mạng.

Trên chiếc thuyền nhỏ chật hẹp này, nàng vẫn còn cơ hội.

Tần Mục nở nụ cười, nắm chặt chuôi Kiếp Kiếm, hai người nhìn chằm chằm lẫn nhau, không nhúc nhích.

Và...

Đột nhiên thuyền nhỏ chạy qua trước mặt Hư Thiên Tôn. Lúc này, Hư Thiên Tôn mới chú ý đến chiếc thuyền, vội vàng truy sát, mồ hôi lạnh trên trán Tường Thiên Phi lập tức tuôn ra như suối.

Hư Thiên Tôn đuổi theo phía sau thuyền khiến Tường Thiên Phi thầm kêu khổ. Nàng đang đứng ở đuôi thuyền, còn phải ngăn cản thần thức của ba vị Thiên Tôn, hiện tại lại xuất hiện thêm một Hư Thiên Tôn đi theo sau truy sát nàng, thế chẳng lẽ là trời muốn diệt nàng sao?

Nhìn thấy Hư Thiên Tôn sắp đuổi kịp, đột nhiên một Thần Khí Ngự Thiên Tôn lao ra, đánh về phía Hư Thiên Tôn.

Hư Thiên Tôn không còn lựa chọn nào khác, đành phải ngăn cản Thần Khí Ngự Thiên Tôn, thuyền nhỏ đã chạy ra khỏi tầm mắt của nàng.

- Thạch Kỳ Latl

Hư Thiên Tôn vô cùng tức giận, sau vài hiệp, nàng nhẹ nhàng đánh lên mi tâm của Thân Khí Ngự Thiên Tôn, phong ấn tất cả các giác quan, đánh rơi xuống sông hỗn độn.

Trên thuyền nhỏ, Tường Thiên Phi vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì đã nhìn thấy một đạo thụ xuất hiện ở phía sau thuyền. Thạch Kỳ La cao lớn thô kệch xách theo rương bảo vật, truy sát theo bọn họ một cách vô cùng vui vẻ!
Bình Luận (0)
Comment