Chương 1982: Mục công tử
Chương 1982: Mục công tửChương 1982: Mục công tử
Tân Mục ấn nàng vào trong sông Hỗn Độn, mặc cho hai tay nàng xé rách cổ áo và mặt mình, nhìn nàng biến thành bột mịn trong đại kiếp hủy diệt một cách chăm chú, lẩm bẩm nói:
- Ta nhất định phải giết ngươi, bắt buộc phải giết ngươi, nếu như hiện tại ta không giết ngươi, vậy thì lúc giải cứu Lăng Thiên Tôn, ta không thể hoàn toàn chắc chắn... Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn đã sắp thành đạo rồi, ta không thể chờ thêm nữa, nhất định phải đi cứu Lăng Thiên Tôn... đừng giãy giụa nữa...
Hắn dìm Tường Thiên Phi xuống sông từng chút một.
- Đáng lẽ ra ta phải để cho ngươi chết một cách có tôn nghiêm hơn.
Tân Mục đứng lên, tỏ vẻ hờ hững: - Chết trong trận quyết chiến với ta, khiến cho ngươi chết như một Thiên Tôn. Nhưng mà ta không muốn bỏ qua cơ hội này, hơn nữa, ta không thể lấy cơ hội giải cứu Lăng Thiên Tôn để mạo hiểm. Lần sau được không Thái Đế, lần sau, ta sẽ cho ngươi làm Thái Đế, chết trận trong tay ta một cách đường đường chính chính!
Đột nhiên bên cạnh hắn vang lên giọng nói của một nữ tử:
- Mục Thiên Tôn, ngươi vẫn luôn giả tạo và dối lừa như vậy sao?
Tần Mục xoay người lại, nhìn nữ tử trong đạo quả đang lơ lửng trên không trung, mỉm cười nói:
- Có lẽ ta giả tạo thật. Nhưng mà chẳng phải các hạ nhìn thấy sự hiện diện của ta cũng không nhắc nhở Tường Thiên Phi, cũng chưa từng cứu giúp nàng hay sao? Nếu nói giả tạo, ngươi và ta đều là đồng loại. Hắn lấy Trảm Thân Đài ra, nâng hai thanh Trảm Thân Huyền Đao lên, đặt lên Trảm Thần Đài để tu luyện lại.
Mặc dù khi hai thanh Thân Đao này rơi vào tay hắn thì sẽ không bị khí tức của đại kiếp hủy diệt xâm nhập nữa, nhưng cũng không thể khôi phục về lại trạng thái đỉnh cao, phải nhờ sự giúp đỡ của Trảm Thần Đài để từ từ nuôi dưỡng thì mới có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.
Nữ tử trong đạo quả đó nói:
- Thứ nhất, việc dẫn nàng đến đây là ý của một mình ta, không phải là chủ nhân Di La Cung mời nàng, do đó tính mạng của nàng không quan trọng như các ngươi và bản thân nàng đã tưởng tượng. Nếu nàng thật sự quan trọng, vậy thì đừng nói là Mục Thiên Tôn, cho dù là tất cả cường giả trong vũ trụ này của các ngươi liên thủ cũng không thể giết được nàng. Thứ hai...
Nàng dừng một chút, nói: - Sức mạnh hiện tại của ta đã hao tổn quá lớn, đã bảo vệ nàng tới nơi này suốt cả chặng đường, sức mạnh của ta đã không còn là đối thủ của Mục Thiên Tôn, do đó, vì nghĩ đến tính mạng của cá nhân ta, ta sẽ không mạo hiểm bị ngươi giết để cứu nàng.
Tần Mục ngước mắt, quan sát cung điện cao ngất trước mặt, chỉ thấy Di La Cung vô cùng tráng lệ hiện ra trước mắt hắn.
Nói chung Di La Cung chính là thành Ngọc Kinh, hơn nữa không chỉ là thành Ngọc Kinh Tổ Đình, mà còn là thành Ngọc Kinh của từng vũ trụ trong quá khứ, nhưng mà Di La Cung cũng có thể đặc biệt để chỉ cung điện nơi chủ nhân Di La Cung đang ở hiện tại.
Tần Mục hơi ngẩn ra, ánh mắt của hắn không tự chủ mà bị một tòa đại điện hấp dẫn. Đó là một Lăng Tiêu Bảo Điện hùng vĩ tráng lệ hơn so với Thiên Đình. Nhìn từ xa, nó hệt như là nên tảng của vạn đạo.
Đạo quang xung quanh nó mờ ảo giống như từng đóa hoa sen, nâng đỡ tòa đại điện này, để cho nó lên xuống chìm nổi trong hỗn độn mà không bị hỗn độn cắn nuốt.
Vào lúc Tần Mục nhìn thấy tòa Lăng Tiêu Bảo Điện này, hắn lập tức hiểu vì sao Thiên Đình lại dùng Lăng Tiêu Bảo Điện để làm trung tâm quyền lực, vì sao Thần Ma lại dùng tòa cung điện này để làm hai cảnh giới là Lăng Tiêu và Đế Tọa.
- Năm đó, lúc xâm nhập vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, hẳn là đám người Thái Đế và Thái Sơ đã từng gặp Bảo Điện này. Nhưng mà bọn họ đến đây bằng cách nào?
Tân Mục nhìn xung quanh, mười sáu con sông Hỗn Độn cản trở đường đi của đám người Thái Đế, theo lý mà nói, khi đó bọn họ không thể xuyên qua những con sông Hỗn Độn này.
Vẫn còn rất nhiều điều bí ẩn chưa được giải đáp trong lịch sử hệt như sương mù dày đặc đang che phủ trước mắt hắn, khiến cho hắn không tài nào thấy rõ được.
- Đúng rồi, chủ nhân Di La Cung cần Thái Đế đến đây để truyền bá cách bố trí của thành Ngọc Kinh ra ngoài, hoàn thành cạm bẫy Ngọc Kinh. Chắn chắn có người thành đạo thời tiền sử hướng dẫn Thái Đế đến nơi này, để cho hắn nhìn thấy Lăng Tiêu Bảo Điện.
Hắn vừa mới nghĩ tới đây, nữ tử trong đạo quả đó nói:
- Mục Thiên Tôn, mời.
Tân Mục bình tĩnh lại, đi về phía trước, nhìn xung quanh, thờ ơ nói:
- Mạo muội hỏi nên xưng hô với tỷ tỷ như thế nào? Nữ tử trong đạo quả đó lạnh lùng cười nói:
- Tỷ tỷ? Mục Thiên Tôn xảo ngôn dẻo miệng, không hổ danh là Mục Thiên Tôn.
Tân Mục dừng bước, nhìn về phía nữ tử đó, cười như không cười nói:
- Ngươi đã từng gặp ta rồi sao?
Đạo quả bay về phía trước, không trả lời câu hỏi của hắn.
Tần Mục đuổi theo nàng, thăm dò hỏi:
- Ngươi là người thành đạo đã lên bờ, nhưng tu vi cả ngươi đã bị hủy, không thể rời khỏi thành Ngọc Kinh, mà ta cũng là lần đầu tiên đến nơi này, điều này chứng tỏ trước kia ngươi và ta chưa từng gặp nhau. Nhưng trong lời nói của tỷ tỷ lại giống như quen biết ta, thật kỳ lạ. Lẽ nào trong tương lai, ta trở về vũ trụ của quá khứ, gặp mặt ngươi?