Chương 1992: Kim Thuyền Độ Thế
Chương 1992: Kim Thuyền Độ ThếChương 1992: Kim Thuyền Độ Thế
- Cũng có nghĩa là Hạo Thiên Tôn có một loại phương pháp hoặc bảo vật có thể ngăn chặn sức ảnh hưởng của khí tức đại kiếp hủy diệt trong sông Hỗn Độn. Là Tứ công tử giao cho hắn sao? Chẳng trách Hiểu Thiên Tôn lại thất bại. Vị Tứ công tử đó đã bỏ rất nhiều tâm huyết vào Hạo Thiên Tôn!
Ánh mắt Tần Mục lóe lên, có Thái Tố ở đây, Lang Hiên Thần Hoàng ắt bị Hạo Thiên Tôn khuất phục, không thể thoát khỏi sự khống chế của Hạo Thiên Tôn.
Trong trận chiến thành Ngọc Kinh Tổ Đình, phe của Hạo Thiên Tôn có thể gọi là giành được toàn thắng, mà phe của Hiểu Thiên Tôn có thể nói là thua không còn manh giáp.
Không có Lang Hiên, Thạch Kỳ La và Nghiên Thiên Phi lại bị Cổ Thần bắt đi, hai Cổ Thần muốn thí nghiệm trên người bọn họ, thử để bọn họ dung hợp với nhau.
Mà bởi vì Hiểu Thiên Tôn vừa là Thái Sơ vừa là Thái Đế, tâm cao khí ngạo, rất khó khuất phục, chỉ khi khiến hắn gặp trở ngại mới có thể khiến hắn hoàn toàn khuất phục với mình, bởi vậy Tam công tử Di La Cung không đưa bảo vật gì cho Hiểu Thiên Tôn, cũng không giúp đỡ gì.
Tam công tử Di La Cung đợi đến khi hắn thất bại, không còn gì, lúc này mới ra tay tương trợ, thu nhận hắn vào Lăng Tiêu Bảo Điện.
Cách làm việc của hai vị công tử của Di La Cung không giống nhau có thể chứng minh cho tính cách khác nhau của họ. Tứ công tử nghĩ là làm, quả đoán dứt khoát; mà Tam công tử sau khi suy xét kỹ càng mới tính kế dài lâu.
- Ta phải đi rồi.
Ánh mắt của Tân Mục dừng trên người mấy vị Thiên Tôn Hỏa, Cung, Hư, Tổ, mà mấy vị Thiên Tôn này cũng cảm nhận được ánh mắt của hắn, lần lượt nhìn hắn.
Hiện giờ, ngoại trừ thực lực tu vi của Lang Hiên Thần Hoàng vẫn chưa khôi phục ra, chắc hẳn thực lực của những Thiên Tôn khác mạnh hơn nhiều so với lúc tiến vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, nếu còn tiếp tục ở lại nơi này, Tân Mục chắc chắn sẽ phải đối mặt với thủ đoạn tàn độc của bọn họ.
Tân Mục cười với nữ tử bên trong đạo quả:
- Cả chặng đường này đều nhờ có tỷ tỷ chăm sóc, trước khi chia tay mà vẫn không biết tỷ tỷ tên gì, tỷ tỷ có thể cho ta biết phương danh không?
Nữ tử trong đạo quả trước giờ vẫn luôn khó chịu với hắn, mà Tân Mục cũng từng chế giêu nàng ngu ngốc, có điều lần Tân Mục hỏi này, nàng cũng không thể không trả lời, miễn cưỡng đáp: - Ta tên Nam Tương, ở vũ trụ trước được tôn là Nam Tương Nguyên Quân.
Tân Mục khẽ gật đầu, trịnh trọng tự giới thiệu mình, nói:
- Ta tên Tân Mục, có người gọi ta là Tần giáo chủ, cũng có người gọi ta là Tần Thiên Tôn, Tân quốc sư Diên Khang. Ngoài ra một vài tên mạt hạng gọi ta là Tân phá hoại, Tần cầm thú, Tần lừa đảo gì đó, những cái đó đều là bôi nhọ, không thể tin được.
Nữ tử trong đạo quả cười như không cười.
Tần Mục nhìn về đằng xa, chỉ thấy đám người Hỏa Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn cùng nhau đi về hướng này. Tổ Thần Vương và Cung Thiên Tôn lại bố trí thần thông ở dọc đường, rõ ràng là đã phát hiện ra hẳn, định bao vây hẳn ở nơi này, khiến hẳn có mọc thêm cánh cũng khó thoát.
Tân Mục sải bước rời khỏi Di La Cung, cười nói:
- Nam Tương, tại sao ngươi lại không mặc y phục? Trần như nhộng nằm trong đạo quả là phong tục của vũ trụ trước sao?
Nam Tương Nguyên Quân trong đạo quả thẹn quá hóa giận, nói:
- Ta có thể sống sót trong đại kiếp hủy diệt, đến được Di La Cung đã là thành tựu to lớn lắm rồi! Còn có thể giữ được y phục sao? Bao nhiêu kẻ thành đạo đến nay vẫn đang giãy giụa ở trong đại kiếp hủy diệt đó! Nói thật với ngươi, bảy mươi hai điện thành Ngọc Kinh, ta cũng là một điện chủ trong đó! Mục công tử đừng khinh thường ta!
Tân Mục vừa theo dõi động tĩnh của đám người Hỏa Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn, vừa tăng tốc, cười nói:
- Hóa ra ngươi đã cạn kiệt tu vi, không thể tạo ra một bộ y phục để che thân, ta còn tưởng các ngươi có phong tục hở hang như vậy. Chúng ta sắp phải chia tay, một cơ hội quen biết hiếm có, vậy ta sẽ tặng ngươi một bộ y phục.
Dứt lời, hắn cởi y bào trên người mình xuống, đưa vào từ cái lỗ mà đạo quả nứt ra, để cho Nam Tương Nguyên Quân mặc vào.
Nam Tương Nguyên Quân mặc y phục vào, chỉ thấy y phục rộng thùng thình, ngón tay của mình miễn cưỡng lộ ra từ ống tay áo, nàng cúi đầu nhìn, chỉ thấy đầu ngón chân của mình.
- Không có nội y.
Nàng ôm lấy bộ ngực của mình, nói.
- Ta cũng không có.
Tần Mục tăng tốc độ bước, khổ sở nói:
- Trước giờ ta không mặc cái đó, hơn nữa áo lót của nữ ta lại càng không có ở đây... Nam Tương, không cần tiễn nữa, chúng ta chia tay ở đây.
Đạo quả Nam Tương Nguyên Quân dừng lại, nữ tử này đứng trong đạo quả, hai tay ôm lấy vạt áo trước ngực, lớn giọng hỏi:
- Mục công tử, ngươi lấy cái gì để đấu với công tử của Di La Cung? Tu vi của ngươi yếu hơn bọn họ, thế lực của ngươi nhỏ hơn bọn họ, bọn họ đã bố trí cục diện sớm hơn ngươi cả ngàn vạn năm, bọn họ chiếm ưu thế, ngươi hà tất phải khổ sở giãy giụa?
- Bọn họ chiếm ưu thế, nhưng ta cũng có ưu thế của mình.