Chương 1993: Kim Thuyền Độ Thế (2)
Chương 1993: Kim Thuyền Độ Thế (2)Chương 1993: Kim Thuyền Độ Thế (2)
Tân Mục ngoảnh đầu lại cười với nàng:
- Đại nhân vật tiếc thân, tiếc mạng, chỉ quan tâm đến cục diện, chỉ quan tâm đến vun vén thế lực của mình, không thể đích thân ra trận. Nhưng mạng của ta lại không đáng giá đến thế. Bọn họ thua, thứ tổn thất chẳng qua chỉ là thế lực của mình, vẫn giữ được mạng, nhưng nếu ta thua, ta sẽ mất mạng. Vì vậy ưu thế của ta chính là ta không có đường lui! Không có bất cứ đường lui nào, vì vậy mỗi lần chỉ có thể dùng toàn lực để chiến đấu, để liều mạng!
Hắn vẫy tay, xông về phía đằng xa.
Nam Tương Nguyên Quân nhìn về phía đó, chỉ thấy nơi hắn xông tới chính là Kim Thuyền Di Lat Mặt mày Nam Tương Nguyên Quân tối sâm lại, không thể không sốt ruột, hung †tợn nói:
- Ngươi làm gì đấy! Mau dừng lại cho ta! Đó là Kim Thuyền Độ Thế của chủ nhân Di La Cung, không phải là thứ ngươi có thể động vào!
- Hắn giữ lại mà không dùng, cho ta, ta còn có thể khiến cho con thuyền này phát huy tác dụng!
Tần Mục cao giọng, âm thanh sang sảng truyền đến từ phía xa:
- Vậy thì để ta dùng thử thì có sao?
Nam Tương Nguyên Quân tức giận, đạo quả đuổi về phía trước. Đột nhiên, chỉ thấy Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn ở phía xa gấp gáp đuổi tới, chuẩn bị chặn đánh Tân Mục, lúc này mới dừng lại, nghĩ thầm:
- Thực lực của hai vị Thiên Tôn này rất mạnh, đã khôi phục lại trạng thái đỉnh cao, xem ngươi chạy trốn kiểu gì?
Nàng vừa nghĩ đến đây, đột nhiên chỉ thấy Tân Mục thét lên một tiếng, chạy đi như sét, vừa điên cuồng chạy, vừa thôi thúc nguyên khí, Nhất Chỉ bỗng nhiên chỉ về phía trước!
Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn cùng nhau đi tới, chặn ở trước mặt hắn, tiếp tục thấy hắn tung Nhất Chỉ.
- Thần Nguyên Nhất Chỉ của Lang Hiên Thần Hoàng?
Hư Thiên Tôn và Hỏa Thiên Tôn giật mình, lập tức biến sắc. Nhất Chỉ mà Tần Mục tung ra trông có vẻ rất giống với Nguyên Thần Nhất Chỉ của Lang Hiên, nhưng đạo văn bay ra từ Nhất Chỉ này lại vô cùng phức tạp. Nhất Chỉ vừa bay ra, đại khí đã hừng hực!
Uy lực của Nhất Chỉ này còn chưa tới chỗ bọn họ, từng luồng tử khí Hồng Mông đã âm âm bay tới, đạo âm chấn động, vô cùng ghê gớm!
Vẻ mặt hai người đều tái mét, Hỏa Thiên Tôn lập tức dứt ra, thâm nghĩ:
- Chỉ cần Hư Thiên Tôn chặn một chút là ta có thể giết chết Tân Mục...
Lúc rời đi, hắn không ngờ rằng Hư Thiên Tôn cũng rút lui cùng lúc, tránh đòn tấn công này của Tần Mục!
Hỏa Thiên Tôn giật mình, hai người một người bên trái một người bên phải, mỗi người một ngả.
Bùm...
Uy lực Nhất Chỉ của Tân Mục ngút trời xuyên qua giữa hai người bọn họ. Những nơi uy lực Nhất Chỉ đi qua, không gian đều méo mó, quay cuồng.
Ầm!
Trong sông Hỗn Độn phía sau bọn họ đột nhiên dậy sóng cuồn cuộn, khí Hỗn Độn vù vù xoay tròn, âm" một tiếng xuất hiện một thông đạo!
Tân Mục bước đi như bay, vượt qua bọn họ, nghênh ngang rời đi.
Ánh mắt Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn bắt gặp nhau, lập tức dừng lại thế lùi sao, đuổi về phía Tân Mục.
Nhưng vào lúc này, bóng người của Tân Mục đã đến bên sông Hỗn Độn. Bên đó là một bến đò xây dựng ở bên cạnh sông với một chiếc Kim Thuyền khổng lồ cũ kĩ đang neo đậu.
Bóng người của hắn bay vút lên, đáp xuống thuyền.
Nam Tương Nguyên Quân bên trong đạo quả tức nổ đom đóm mắt, khí thế hung hăng vội vàng bay lên trên, hổn hà hổn hển nói:
- Mục công tử, nếu ngươi dám lái Kim Thuyên đi, chủ nhân Di La Cung sẽ không tha cho ngươi đâu! Dù sao thì thực lực tu vi của nàng cũng chẳng còn lại bao nhiêu, tốc độ bay không nhanh, mà tốc độ của Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn cũng nhanh hơn nàng nhiều. Ở bên kia, Cung Thiên Tôn và Tổ Thần Vương cũng tăng tốc, xông về phía Kim Thuyền.
Ngay cả Lang Hiên Thần Hoàng già lọm khom, lúc này vì để thể hiện lòng trung thành cũng tập tễnh xông về phía Kim Thuyền.
Trên Kim Thuyền, Tần Mục nhìn xung quanh, chỉ thấy bốn phía con thuyền đều đổ nát, khắp nơi chằng chịt những lỗ hỗng bị đại kiếp hủy diệt xâm lấn, đến cả những nơi không bị nứt cũng toàn là vết rỉ sét.
Trên con thuyền này có những đại đạo mà hắn chưa từng nhìn thấy cũng chưa từng nghe nói tới. Cho dù đã trải qua một trận đại kiếp hủy diệt, nhưng bên trong con thuyên từ đầu đến cuối vẫn bao phủ một luông khí tức đại đạo thần thánh nghiêm trang.
Con thuyền này là do chủ nhân Di La Cung tạo ra, cố gắng dẫn theo tất cả sinh linh của toàn vũ trụ vượt qua đại kiếp hủy diệt, nhưng hắn lại thất bại, chỉ có mình hắn sống sốt.
Hắn bi thương buồn bã, bỏ thuyền không sử dụng. Từ đó, con thuyền này vẫn luôn ngâm mình trong dòng sông Hỗn Độn. Có điều mặc dù đã nhiều năm trôi qua như vậy, nhưng Kim Thuyền vẫn không bị đại kiếp hủy diệt phá hủy hoàn toàn, có thể thấy sức mạnh cường đại của con thuyền này!
Ba con mắt của Tân Mục phát ra ánh sáng. Kim Thuyền này cực kỳ lớn và rộng rãi, cho nên lúc hắn đứng trên thuyền trông vô cùng nhỏ bé.
Chẳng qua mũi thuyền quá đổ nát, Tân Mục hoàn toàn không biết nó còn có thể khởi động hay không?
Làm sao mới có thể khiến Kim Thuyền Độ Thế di chuyển đã trở thành bài toán khó đối với hắn.
- Bảo thuyền có linh, ngươi được sáng tạo ra là để độ thế cứu người. Nhiều năm như vậy rồi, ngươi vẫn luôn ngâm mình trong đại kiếp hủy diệt, song lại không hề độ bất cứ người nào, không cứu bất cứ người nào. Nếu như ta là ngươi, ta cũng sẽ vì vậy mà hổ thẹn!