Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1951 - Chương 1997: Tiếng Đàn Trên Sông

Chương 1997: Tiếng đàn trên sông Chương 1997: Tiếng đàn trên sôngChương 1997: Tiếng đàn trên sông

Người đã kéo Thái Dịch vào sông Hỗn Độn là hai người thành đạo. Ba người không ngừng chém giết suốt quãng đường rơi xuống, thân hình giống như đèn kéo quân xoay tròn khiến người khác hoa mắt.

Kim Thuyền tiếp tục tiến về phía trước. Cùng với Kim Thuyền, dường như cuộc chiến đấu ở bên dưới cũng tăng tốc hơn vô số lần.

Chỉ thấy bởi vì bị thương quá nặng, người khổng lồ Thái Dịch khó đấu lại hai người thành đạo. Thế nhưng, hắn đã thay đổi hình thái, biến thành một thiếu niên, thương thế trên cơ thể lập tức không cánh mà bay.

Có điều thực lực của thiếu niên Thái Dịch khó lòng mà đấu lại với hai người, cho nên vẫn không ngừng bị thương. Mỗi lần thương thế nặng hơn, Thái Dịch lại biến đổi hình thái, khiến hai người thành đạo cũng bất lực.

Đột nhiên, Thái Dịch biến thành một luồng khí Hỗn Độn chạy trốn về phía xa, hai người thành đạo kia truy sát suốt cả quãng được.

Trên Kim Thuyền, Tần Mục khóa chặt bóng dáng của ba người này. Chỉ thấy ba người này đang truy sát nhay đến cây thế giới của đại kiếp hủy diệt, ngay cả là lúc đứng trên cây cũng không ngừng di chuyển thân hình, ra tay tấn công đối phương.

Cùng với sự di chuyển của Kim Thuyền, khoảng cách đến bến bờ bên kia càng lúc càng gần, chỉ thấy vũ trụ bên dưới gần như bị hủy diệt hoàn toàn, hầu hết tất cả vật chất đều hóa thành năng lượng, bị nén lại với nhau, khí Hỗn Độn vây quanh cây thế giới, vô cùng đáng sợi

Với năng lượng khủng bố này, ngay cả người thành đạo cũng khó thoát khỏi cái chết. Thế nhưng cây thế giới vẫn như ngày trước, vẫn chậm rãi cắm rễ trong đại kiếp hủy diệt mạnh mẽ đến cực đại này, hấp thu năng lượng của đại kiếp hủy diệt.

Rễ cây của cây thế giới này không hề đụng đến chút đất bẩn nào, cả Tổ Đình đều biến thành tro bụi, có rất nhiều người thành đạo còn chưa kịp đến cây thế giới đã biến thành tro bụi.

Nhưng cũng có vài người thành đạo đến dưới tán cây, cố gắng chui vào bên trong rễ của cây thế giới, hòng trèo từ vũ trụ bị phá hủy này sang thế giới tiếp theo, Vũ trụ tương lai.

Trên cây thế giới, ba người đang giao chiến cũng khó chấp nhận được đại kiếp hủy diệt nghiêm trọng đến mức cực hạn, lần lượt chui vào trong rễ của cây thế giới.

Toàn bộ vũ trụ thứ tư hoàn toàn bị hủy diệt, chỉ còn lại cây thế giới lơ lửng trong năng lượng hỗn độn, chuẩn bị khai thiên lập địa lại lần nữa tiến hóa thành vũ trụ hông hoang.

Lúc này, Tân Mục nhìn thấy thành Ngọc Kinh, không khỏi giật mình.

Hắn nhìn thấy một tòa thần thành cực kì hoa lệ không ngừng sụp đổ trong đại kiếp của vũ trụ bị phá hủy, nhưng lại không hoàn toàn sụp đổi

Bên trong tòa thần thành này có một gốc đạo thụ rậm rạp xanh tươi, nắm giữ năng lượng hỗn độn, bên dưới đạo thụ có một bóng người đứng đó, không hề tiến về phía cây thế giới.

Hắn đứng sừng sững một mình trong vũ trụ bị hủy diệt hoàn toàn, trong ánh mắt chỉ có buồn đau và bi thương như thể đang buồn đau trước sự hủy diệt của thế giới này.

- Chủ nhân Di La Cung! Kim Thuyền Độ Thế hơi dừng lại, đấn bên bờ, một vùng phế tích thành Ngọc Kinh của vũ trụ thứ tư hiện ra trước mắt hắn.

Tân Mục suy tư trong giây lát, cau mày.

Quan sát một hồi lâu, nhưng hắn vẫn không nhìn ra được Thái Dịch này có phẩm chất riêng gì!

Phẩm chất riêng của một người rất khó thay đổi, nhưng mỗi lần Thái Dịch đổi một hình thái, phẩm chất riêng của hắn cũng xảy ra thay đổi, thế nhưng bây giờ hắn lại không có bất kì phẩm chất riêng nào giống nhau!

Bất kể là lời nói hay hành động, dáng vẻ nhỏ bé hay là thần thông của hắn đều hoàn toàn không bị trùng lặp!

- Nghĩ kĩ lại thì lúc ở Đại Hắc Sơn, dường như Thái Dịch cũng không có bất kì phẩm chất riêng nào. Tân Mục thở ra một hơi, điều khiển Kim Thuyền bay qua di tích thành Ngọc Kinh giữa hai dòng sông Hỗn Độn, thấp giọng nói:

- Hiện tại ta nhớ tất cả mọi thứ liên quan đến Thái Dịch. Thế nhưng tuy rằng lần nào cũng đều có ấn tượng sâu sắc, song khi muốn nhớ ra khuôn mặt của Thái Dịch, ta lại chỉ thấy một vùng hỗn độn. Chắc chắn đây chính là phẩm chất riêng của hỗn độn.

Nhưng vấn đề mấu chốt cũng xuất hiện ở điểm này, đó chính là mặc dù hắn ta đã khóa chặt ánh mắt vào Thái Dịch trong đại kiếp hủy diệt của vũ trụ thứ tư, nhưng trong đại kiếp hủy diệt của vũ trụ thứ năm, Thái Dịch biến thành hình dáng gì thì hắn tuyệt nhiên không biết.

Không tìm được phẩm chất riêng của Thái Dịch thì không thể tìm được tung tích của Thái Dịch ở vũ trụ thứ năm. Vũ trụ thứ sáu, vũ trụ thứ bảy sau đó lại càng không thể tìm được!

- Hắn bảo ta theo bản đồ để tìm hắn, vậy là có liên quan đến tấm bản đồ địa lí kia.

Tân Mục trầm ngâm, tấm bản đồ địa lý do cây gậy của Thái Dịch để lại cực kỳ phức tạp, là nơi hắn chưa từng nhìn thấy, hơn nữa Tần Mục cũng không biết rốt cuộc tấm bản đồ địa lí này có phải bản đồ địa lí của vũ trụ hiện giờ hay không!

Nếu như là bản đồ địa lí của vũ trụ tiền sử, vậy thì càng không thể tìm được!

- Đợi đã, Thái Dịch có một phẩm chất riêng rõ ràng!

Hai mắt Tân Mục đột nhiên sáng lên, vỗ tay cười nói:

- Giọng nói, hình dáng, lời nói, cử chỉ, thói quen trời sinh và đạo pháp thần thông mỗi lần hẳn thay đổi đều không giống nhau, nhưng hẳn có một hình thái không chỉ dùng một lần! Đó chính là người khổng lồ Thái Dịch!
Bình Luận (0)
Comment