Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1954 - Chương 2000: Tứ Công Tử Di La Cung (2)

Chương 2000: Tứ công tử Di La Cung (2) Chương 2000: Tứ công tử Di La Cung (2)Chương 2000: Tứ công tử Di La Cung (2)

Tứ công tử Di La Cung mỉm cười nói:

- Chủ nhân của Di La Cung chết rồi, đúng không?

Tân Mục kinh ngạc không hiểu, nghi ngờ nói:

- Sao Tứ công tử lại nói vậy? Hắn vẫn rất tốt, chẳng qua ý chí tỉnh thần sa sút, ngươi đến đó gặp hẳn là được, vì sao lại nói gở là hắn đã chết?

Ánh mắt của Tứ công tử Di La Cung nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của hắn, dường như muốn xem hắn có nói dối hay không.

Tân Mục không giống như giả bộ.

Hồi lâu sau, Tứ công tử Di La Cung cười nói: - Là ta nghĩ nhiều rồi. Ta lo lắng với tính cách giàu cảm xúc kia, hắn sẽ mất hết động lực mà chết, nghe thấy hẳn còn bình yên vô sự thì ta yên tâm rồi.

Tân Mục hỏi:

- Vậy ngươi gặp Thái Dịch chưa?

Tứ công tử Di La Cung giật lông mày.

Tân Mục nói:

- Ta vẫn luôn tìm kiếm tung tích của hắn, nếu Tứ công tử gặp được hắn thì đừng ngại chỉ cho ta.

Tứ công tử cụp mắt, xem cầm phổ, điều chỉnh tiếng đàn.

Tân Mục lại hỏi lần nữa, Tứ công tử không ngẩng đầu mà chỉ nói:

- Hắn có thù với ta, ngươi cứ hỏi ta là muốn chọc giận ta, là muốn chết phải không?

Tân Mục cười nói: - Ngươi không hổ danh là kẻ đã từng làm hoàng đế, vui buồn thất thường, vừa rồi còn nói chuyện vui vẻ, bây giờ đã đột nhiên tức giận muốn giết người.

Tứ công tử lạnh lùng nói:

- Ngươi dùng hắn để chọc giận ta, phá bỏ đạo tâm của ta, ta có gì mà không biết? Nhưng ngươi hiểu Thái Dịch được bao nhiêu?

Tần Mục ngẩn người.

- Hắn tên là gì? Tu luyện đạo gì? Trên đạo thụ có mấy đạo quả? Hắn đã sống mấy đời? Trước đây hắn từng làm gì? Hành vi của hắn năm đó là thiện hay ác? Ngươi biết không?

Tiếng đàn của Tứ công tử ảm đạm, buồn bã nói:

- Ngươi hoàn toàn không biết gì cả. Mục công tử, ngươi có thể đi rồi.

Tân Mục im lặng, bị Tứ công tử nói như vậy, bỗng nhiên hắn phát hiện mình thực sự hoàn toàn không biết gì về Thái Dịch.

Kim Thuyền Độ Thế đi về phía trước, Tân Mục quay đầu nhìn vị hoàng đế đánh đàn dưới đạo thụ, cao giọng nói:

- Ngươi ủng hộ Hạo Thiên Tôn, nhưng Hạo Thiên Tôn đã định sẵn sẽ bại trong tay của ta! Ngươi có thể ủng hộ ta, ta có tiền đồ hơn hắn ta!

Tứ công tử gảy dây đàn, Kim Thuyền Độ Thế chấn động kịch liệt:

- Mục công tử, Hạo Thiên Tôn có thể giúp ta lên bờ, đi vào tương lai, ngươi lại chỉ biết khuấy nước. Đi đi, nể mặt chủ nhân Di La Cung, lần này ta không làm khó ngươi.

Tân Mục đứng vững, cười nói:

- Ta và ngươi đều là công tử của Di La Cung, ta rất mong tương lai có thể đấu trí đấu quyền với ngươi! Tranh chấp với Hạo Thiên Tôn xem như cuộc đấu đầu tiên của chúng ta trong tương lai đi?

- Ngươi còn chưa đủ tư cách.

Giọng nói của Tứ công tử vang lên, sương mù hỗn độn mù mịt che lấp hắn, biến mất trong ánh mắt của Tân Mục.

Tân Mục khẽ cười một tiếng, Kim Thuyền Độ Thế nhẹ nhàng dừng lại, đi vào bờ.

Trong dòng sông Hỗn Độn, Tứ công tử Di La Cung gảy đàn, khó thành nhạc điệu.

Hắn thở dài, chìm vào trong đại kiếp hủy diệt, cho dù đại kiếp hủy diệt kịch liệt thế nào cũng không thể làm hắn bị thương.

Hắn đứng trong sóng nước, ánh mắt hiền hòa nhìn xuống dưới, nơi đó có một nữ tử, đó là thê tử của hắn.

- Ta sẽ trở lại, cứu nàng ra từ trong cái chất. Hắn thấp giọng nói.

Nữ tử đó hóa thành tro bụi trong đại kiếp hủy diệt, không còn sót lại chút gì.

- Không ai ngăn được tal

Hắn nhắm mắt lại, không xem cảnh "ai cũng không được" đó.

Kim Thuyền Độ Thế không ngừng tiến về phía trước, băng qua từng con sông Hỗn Độn. Vài lần, Tân Mục nhìn thấy chủ nhân Di La Cung và rất nhiều người thành đạo xây dựng thành Ngọc Kinh mới. Tòa thành Ngọc Kinh này dần dần ổn định, chống lại đại kiếp hủy diệt, càng ngày càng vững chắc.

Quan sát thành Ngọc Kinh thời đại khác nhau cũng cho hắn rất nhiều lĩnh ngộ.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng hắn đến sông Hỗn Độn thứ nhất, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm, thử dò tung tích của Thái Dịch. Đây là vũ trụ thứ mười sáu, trước cây thế giới, rất nhiều người thành đạo và cường giả của vụ trụ thứ mười sáu hướng về cây thế giới, nhưng chỉ thấy bóng dáng của người khổng lồ Thái Dịch quật đổ cây thế giới, khiến bọn họ không thể lén vượt qua.

Còn có rất nhiều người thành đạo giấy giua trong đại kiếp, thử trèo lên thành Ngọc Kinh, nhưng cuối cùng vẫn không thể lên bờ.

Tần Mục tìm kiếm còn kỹ càng cẩn thận hơn so với lần đầu tiên đi tới nơi này, đột nhiên hắn giật mình, ánh mắt dừng ở rễ con của cây thế giới.

Đến hiện tại, hắn vẫn không nhìn ra rốt cuộc là ai sắp đặt tế đàn huyết tế Tổ Đình. Theo lý mà nói, khi vũ trụ thứ mười sáu tan biến, người đó đã chuẩn bị huyết tế, nhưng nhìn theo sông Hỗn Độn lại không nhìn được là ai làm. - Có lẽ lúc này Di La Cung đã chia làm mấy phe phái, có chủ trương mượn thành Ngọc Kinh tiến vào vũ trụ kế tiếp, có ý đồ thông qua cây thế giới lén vượt đến vũ trụ tiếp theo. Ngoài ra, chắc hẳn còn có không gian hỗn độn. Nhưng vì sao ngay cả không gian hỗn độn cũng không thể tìm được?

Hắn tìm kiếm hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn không tìm được gì ở sông Hỗn Độn này, không nhìn ra được là ai sắp xếp huyết tế, cũng không tìm ra được không gian hỗn độn, càng không tìm được tung tích của Thái Dịch.

- Chẳng lẽ là có người che giấu tất cả?
Bình Luận (0)
Comment