Chương 2015: Lừa được thiên hạ (3)
Chương 2015: Lừa được thiên hạ (3)Chương 2015: Lừa được thiên hạ (3)
Sắc mặt Hiểu Thiên Tôn ôn hòa, cười nói:
- Đúng là chỉ có Thái Dịch đạo huynh suy nghĩ chu đáo. Vừa nãy bọn ta cảm ngộ đạo văn trận pháp ở vách núi, nhưng còn chưa hiểu được, trời vẫn chưa sáng, hay là đến đó tiếp tục tìm hiểu.
Giang Vân Gian bất đắc dĩ, đành đưa bọn họ đến vách núi, nói:
- Đạo văn trận pháp trên vách núi này là ta dùng để khảo nghiệm các ngươi, nếu các ngươi ngộ ra điều gì thì phải dạy ta.
Tâm trạng của Hiểu Thiên Tôn và Hạo Thiên Tôn rất tốt, cười ha ha nói:
- Ngươi yên tâm, bất kể bọn ta hiểu ra bao nhiêu đều truyền hết cho ngươi!
Giang Vân Gian dẫn bọn họ đến dưới vách núi, đột nhiên vách núi ở xa xa chấn động, răng rắc răng rắc nứt ra.
Mấy vị Thiên Tôn đều giật mình, đồng loạt nhìn về phía đó, Tổ Thần Vương nói:
- Tiểu huynh đệ, lẽ nào dưới dãy núi của các ngươi có yêu quái?
- Không phải yêu quái, mà là dường như dưới đáy mỗi ngọn núi ở đây đều có cường giả tiền sử từ kiếp trước muốn bò lên.
Giang Vân Gian nói:
- Sư phụ ta canh giữ ở đây để đề phòng, tránh cho bọn họ bò ra hại thế nhân, nhưng cũng vì vậy mà không thể rời đi.
Đám người Hiểu Thiên Tôn và Hạo Thiên Tôn quay sang nhìn nhau, cùng nhẹ nhàng thở ra:
- Thái Dịch không thể rời khỏi nơi này, vậy thì không thể can thiệp vào việc thiên hạ, chỉ cần hắn không đối nghịch với ta, vậy thì trong thiên hạ không ai là đối thủ của ta!
Bọn họ ngồi ở dưới vách núi, cẩn thận cảm ngộ.
Lúc này, Tân Mục về lại chủ điện, vẻ mặt ưu sầu, Ngụy Tùy Phong thấy thế bèn hỏi:
- Sư đệ, ngươi đã lừa được mấy vị Thiên Tôn, vì sao còn lo lắng?
- Ta vô tình cho bọn họ một cơ duyên, giúp bọn họ có thể cảm ngộ được phù văn Hồng Mông.
Tần Mục thở hắt ra, nói:
- Nhưng ta lại không thể không đưa phù văn Hồng Mông ra, nếu không thì không thể trấn áp được bọn họ.
Ngụy Tùy Phong cười nói:
- Đạo văn của Di La Cung vô cùng phức tạp, lại cao thâm khó dò, trong một buổi tối bọn họ cảm ngộ ra điều gì? - Không thể khinh thường bọn họ.
Sắc mặt Tân Mục nghiêm túc, trâm giọng nói:
- Một người là Thiên Tôn Long Hán, một người là Thái Sơ Thiên Đế, còn một nửa Thái Tố, nửa Thái Cực, tư chất ngộ tính của bọn họ có thể nói là không hề kém ta. Nếu bọn họ ngộ ra điều gì, e rằng đạo hạnh của bọn họ sẽ nâng cao không ít...
Hắn lắc đầu.
Đêm này vô cùng dài, cuối cùng sắc trời cũng dần sáng lên.
Giang Vân Gian gọi các vị Thiên Tôn và Cổ Thần tỉnh lại, nói:
- Các vị nên rời đi rồi.
Mọi người nhìn về hướng đạo văn trận pháp trên vách đá, lưu luyến không rời nhưng vẫn làm theo lời hẹn, truyền hết cảm ngộ một đêm của mình cho Giang Vân Gian. Trong đầu Giang Vân Gian bị nhét đầy thứ, trong lòng rất vui mừng, đưa đám người Hạo Thiên Tôn ra khỏi Hắc Sơn.
Hắn trở lại Hắc Sơn, đến dưới vách núi, đang muốn tự mình cảm ngộ xác minh, đột nhiên Tân Mục xuất hiện trước mặt hắn, trầm giọng nói:
- Vân Gian, bọn họ hiểu ra được bao nhiêu?
Giang Vân Gian vội vàng phóng thần thức ra, thần thức của Tân Mục và thần thức của hắn chạm vào nhau, thể hiện tất cả cảm ngộ của bảy vị Thiên Tôn và ba vị Cổ Thần đêm qua.
Sắc mặt Tần Mục tối sầm lại, hồi lâu sau mới thấp giọng nói:
- Đầu là người tài, vô cùng giỏi...
Thứ mà đám người Hiểu Thiên Tôn và Hạo Thiên Tôn cảm ngộ ra trong một đêm còn nhiều hơn so với hắn dự đoán, cho dù là Hư Thiên Tôn tu vi hơi kém, thứ mà hắn cảm ngộ ra từ đạo văn trận pháp cũng vô cùng huyền diệu!
- Ta nhớ ra rồi!
Hiểu Thiên Tôn dừng bước, quay đầu nhìn về phía Cổ Thần Thái Dương, cười nói:
- Đạo hữu nhớ ra điều gì?
Cổ Thần Thái Dương nói:
- Ta nhớ ra ta đã từng thấy kim điện đó của Thái Dịch ở đâu rồi. Ta từng thấy tòa kim điện đó trên Kim Thuyền của Mục Thiên Tôn, Kim Thuyền đó vô cùng giỏi. Hai huynh muội bọn ta từng ở trên Kim Thuyền, thấy kim điện tương tự.
Hiểu Thiên Tôn hơi đăm chiêu, nhìn Thập Vạn Thánh Sơn, đột nhiên cười một tiếng.
Cổ Thần Thái Dương suy tư nói:
- Có lẽ là sau khi Mục Thiên Tôn trở về đã hiếu kính kim điện trên Kim Thuyền cho Thái Dịch đạo huynh. Người này rất biết luồn cúi dựa dẫm, thậm chí còn định xuống tay với bọn ta, diệt trừ bọn ta.
~ Thú vị!
Hiểu Thiên Tôn đột nhiên cười ha ha:
- Thật thú vị... chúng ta quay lại!
Vì để cố gắng tỏ ra bí hiểm cao thâm, Tần Mục đã lấy phù văn nguyên khí Hồng Mông, lấy biến hóa Ngũ Thái kết hợp với các loại đạo văn đại đạo làm trung tâm của đạo văn trận pháp trên vách đá.
Nguồn lực của hắn không đủ, bởi vậy đã sao chép rất nhiều đoạn trong đạo văn của chủ nhân Di La Cung, thay đổi rồi làm xáo trộn việc nghe nhìn của chín người này.
Nhưng dù là vậy, trong thời gian một đêm, đám người Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn cũng lần mò đến lĩnh vực rất sâu sắc.
Tân Mục cẩn thận chỉnh lý sắp xếp lại lĩnh ngộ trong một đêm của bảy Thiên Tôn và hai Cổ Thần, phát hiện này chín người này đều có sở trường riêng.
Hư Thiên Tôn đã tìm tòi đến ngưỡng cửa Ma Đạo chuyển sang đại đạo Thái Cực, Tổ Thần Vương tìm tòi đến biên giới từ Thiên Đạo chuyển sang đại đạo Thái Cực, cũng có gợi mở rất lớn đối với Tân Mục.