Chương 2016: Giúp ngươi thành đạo
Chương 2016: Giúp ngươi thành đạoChương 2016: Giúp ngươi thành đạo
Lang Hiên Thần Hoàng nhìn ra được đại đạo Thái Sơ từ trong đạo văn trận pháp, để lại rất nhiều kiến giải của mình, có những kiến giải mà Tần Mục cũng chưa từng lĩnh ngộ được, thể hiện ra tư chất ngộ tính phi phàm.
Thứ mà Cổ Thần Thái Dương cảm ngộ là đại đạo Thái Cực diễn biến, thậm chí còn tiếp xúc đến đại đạo Thái Cực diễn biến chuyển nghịch Thái Tố, mà Thái Tố cảm ngộ ra đạo lý đại đạo Thái Tố nghịch chứng Thái Thủy, rồi diễn biến sang Thái Cực.
Hiểu Thiên Tôn nghiền ngẫm ra biến hóa Thái Sơ kết hợp với thần thức, chạm đến phần lờ mờ của Thái Thủy chuyển sang Thái Sơ.
Hạo Thiên Tôn cũng gần tìm tòi được đến bước này.
- Tài trí của chín người này phi phàm, một đêm đã lĩnh ngộ ra nhiều điều như vậy. E rằng bọn họ còn đang che giấu, thứ mà họ truyền thụ cho Giang Vân Gian chỉ là một phần không quan trọng, bọn họ giấu đi một phần mà bọn họ nghĩ là quan trọng.
Tần Mục không khỏi tán thưởng:
- Thật muốn giam giữ bọn họ ở đây, để bọn họ ngày đêm lĩnh ngộ, thay ta thôi diễn ra tất cả bí mật của đạo văn Di La Cung.
Mặc dù bảy vị Thiên Tôn và hai vị Cổ Thần đều che giấu, chưa từng truyền thụ hết tất cả những gì bọn họ lĩnh ngộ được cho Giang Vân Gian, nhưng cũng cho Tần Mục gợi mở rất lớn, khiến hắn lĩnh ngộ ra nhiều thứ hơn.
Tân Mục đang muốn tĩnh tâm, cẩn thận sắp xếp một lượt, đột nhiên Giang Vân Gian chạy đến với sắc mặt hoảng hốt, hấp tấp nói:
- Nghĩa phụ, Hiểu Thiên Tôn lại quay lại!
Sắc mặt Tân Mục khẽ thay đổi, Giang Vân Gian lấy ra một tờ giấy, nói:
- Hiểu Thiên Tôn bảo ta đưa bức tranh này cho Thái Dịch!
Tần Mục nhận lấy để xem, chỉ thấy trên bức tranh là một chiếc Kim Thuyền.
- Cuối cùng vẫn để lộ dấu vết rồi.
Tần Mục hít vào một hơi thật dài, vì để thể hiện sự uy nghiêm của Thái Dịch, khiến những người này không dám nghỉ ngờ, bởi vậy hắn chuyển một tòa kim điện trên Kim Thuyền Độ Thế xuống làm cung điện của Thái Dịch.
Trong kim điện có khí Hỗn Độn, có thể che thân nhãn của đám người Hiểu Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn, khiến bọn họ không thể thấy rõ dáng vẻ của Tân Mục, do đó không thể phát hiện Thái Dịch là do Tân Mục hóa thành.
Nhưng sơ hở duy nhất, chính là Cổ Thần Thái Dương từng ở trên Kim Thuyền!
Có lẽ dấu vết xuất hiện ở đó.
- Bên cạnh Hiểu Thiên Tôn còn có ai?
Hắn dò hỏi.
Giang Vân Gian nói:
- Không có những người khác, chỉ có một mình Hiểu Thiên Tôn.
Ánh mắt của Tần Mục lóe lên, trầm giọng nói:
-Vân Gian, mời hắn tới đây!
Giang Vân Gian thầm kinh ngạc, thấp giọng nói:
- Nghĩa phụ...
~ Đi đi! Ta tự có tính toán.
Giang Vân Gian chỉ phải vội vàng rời đi.
Một lúc sau, Hiểu Thiên Tôn đi đến, tới bên cạnh Tân Mục, ngửa đầu nhìn đạo văn khắc trên vách núi, một lúc sau cười nói:
- Tối hôm qua Mục Thiên Tôn đáng sợ lắm đấy, lời nói vừa dỗ người vừa lừa gạt, suýt nữa đã lừa được ta, còn cao minh hơn cả thuật lừa gạt của Cổ Thần Thái Cực, vậy thì chứng tỏ Thái Dịch không có ở đây.
Tân Mục thản nhiên nói:
- Thái Dịch thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngay cả ta cũng không biết hắn đang ở nơi nào, vì vậy đành phải ra hạ sách này. Không dọa sợ đạo huynh chứ?
- Vẫn ổn, vẫn ổn.
Hiểu Thiên Tôn mỉm cười, thản nhiên nói:
- Thực ra Thái Dịch gặp nguy hiểm rồi phải không? Thậm chí có khả năng đã chết! Tân Mục nhíu mày.
- Nếu Thái Dịch bình yên vô sự, ngươi hoàn toàn không cần hoảng hốt, thậm chí mạo hiểm bị bọn ta vạch trần, chỉ cần nói cho bọn ta biết một tiếng Thái Dịch không có ở đây, bọn ta còn có thể làm gì ngươi? Kiêng dè người thành đạo như Thái Dịch, bọn ta không dám động vào ngươi.
Hiểu Thiên Tôn mỉm cười nói:
- Chính vì Thái Dịch gặp nguy hiểm khó mà tưởng tượng, thậm chí có thể đã chết, cho nên ngươi mới không tiếc mạo hiểm lớn cũng phải đóng giả thành Thái Dịch! Mục đích của ngươi không phải là qua một ải, mà là để bảo vệ thánh địa này, bảo vệ Diên Khang. Ta có thể giữ bí mật cho ngươi.
Tân Mục mỉm cười nói:
- Nhưng phải trả giá.
Hiểu Thiên Tôn cười nói: - Trên đời này bất cứ thứ gì tốt đầu phải trả giá. Năm đó ta giúp ngươi bảo vệ Diên Khang, ngươi cũng đã trả giá, bây giờ cũng vậy. Mục Thiên Tôn, từ đầu đến cuối ngươi cũng không thể thoát khỏi năm ngón †ay của ta.
Tân Mục lạnh lùng hừ một tiếng, không nói gì.
- Ngươi có thể cứu viện Lăng Thiên Tôn, nhưng chúng ta cần phải liên thủ.
Hiểu Thiên Tôn thản nhiên nói:
- Khi ngươi cứu viện Lăng Thiên Tôn là lúc Thái Đế chết, cũng là lúc ta thu hồi nhục thân. Điểm này, ngươi hiểu không?
Tân Mục chậm rãi gật đầu:
- Ta hiểu.
Hiểu Thiên Tôn cười nói:
- Trầm có tấm lòng độ lượng. Bất luận là ngươi, hay là Khai Hoàng, hoặc là Nguyệt Thiên Tôn và Lăng Thiên Tôn, trẫm đều có thể dễ dàng tha thứ các ngươi, thậm chí hứa cho các ngươi quyên thế địa vị, chỉ cần các ngươi không còn biến pháp, không thử phản kháng nữa. Hỏa Thiên Tôn đã làm rất tốt, ngươi có hiểu không?
Tân Mục nói:
- Vi thần hiểu, Khai Hoàng cũng sẽ hiểu.
Hiểu Thiên Tôn cười nói:
- Ngày công thành, trẫm sẽ không bạc đãi ngươi.
- Tạ ơn ân điển của bệ hạ.