Chương 2017: Giúp ngươi thành đạo (2)
Chương 2017: Giúp ngươi thành đạo (2)Chương 2017: Giúp ngươi thành đạo (2)
Hiểu Thiên Tôn cười lớn ha ha, quay người rời đi, thản nhiên nói:
- Giai đoạn Diên Khang Kiếp bùng nổ, ngươi đấu không lại ta, bây giờ cũng như thế. Khi ngươi chuẩn bị cứu viện Lăng Thiên Tôn, trước tiên cho ta biết, đừng tự ý ra quyết định. Trầm sẽ không cho ngươi cơ hội lần thứ hai.
- Cung tiễn bệ hạ.
Tân Mục nhìn theo hắn đi xa, lộ ra nụ cười, thấp giọng nói:
- Có Hiểu Thiên Tôn tương trợ, việc cứu viện Lăng Thiên Tôn ổn rồi, cứu viện Vân Thiên Tôn cũng ổn rồi.
Hắn thở phào một hơi, chưa bao giờ nhẹ nhõm như bây giờ.
- Hiểu Thiên Tôn, không phải là ngươi già rồi, mà là ta trưởng thành rồi.
Nụ cười trên khuôn mặt hắn càng lúc càng tươi, thấp giọng nói:
- Từ trước ta nhỏ yếu, tùy ngươi gây khó dễ, nhưng hiện tại ta đã trưởng thành đến trình độ có thể ngang vai ngang vế với ngươi. Ngươi muốn gây khó dễ với ta, đáng tiếc ngươi đã không bắt chẹt nổi ta, cẩn thận đầu rơi máu chảy.
Cổ Thần Thái Dương đợi ở bên ngoài Thập Vạn Thánh Sơn, một lúc sau, Hiểu Thiên Tôn đi ra khỏi Thánh Sơn, Cổ Thần Thái Dương vội vàng tiến lên, thấp giọng nói:
- Đạo huynh nói chuyện với Mục Thiên Tôn thế nào?
- Rất thuận lợi.
Hiểu Thiên Tôn mỉm cười, nói:
- Mục Thiên Tôn rất thức thời, hắn cũng không thể không thức thời. Bởi vì chỗ dựa vững chắc lớn nhất của hẳn đã đổ rồi, trên đời này hẳn chỉ có thể dựa vào ta. Hắn vẫn có dã tâm bừng bừng, khi giải cứu Lăng Thiên Tôn, hắn tất sẽ hành động. Nhưng ta sẽ cho hắn biết, bất cứ hành động nào của hắn cũng đều vô ích.
Hắn tỏ ra vẻ tự tin mạnh mẽ giống như Thái Sơ Thiên Đế thống nhất thiên hạ, nắm giữ vũ trụ càn khôn năm đó:
- Khi ta đoạt lại nhục thân, nuốt nguyên thần của Thái Đế, lao đến Chung Cực Hư Không nuốt đạo thụ của Thái Đế, ta sẽ là kẻ vô địch, cường giả mạnh nhất trên thế giới này! Cho dù tất cả Thiên Tôn liên thủ, bao gồm cả Tần Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn, cũng không phải đối thủ của ta!
Cổ Thần Thái Dương thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Ta ở đây chúc mừng đạo huynh trước. Hiểu Thiên Tôn cười ha ha:
- Khi ta tiêu diệt Bỉ Ngạn Hư Không, tiêu diệt tất cả Tạo Vật Chủ, đối với ta mà nói, thành đạo quả thực là vô cùng đơn giản! Khi đó, hai huynh muội các ngươi cũng có thể thành đạo!
Cổ Thần Thái Dương lộ ra vẻ khát khao.
Trong Thánh Sơn, Tần Mục vẫn đang lĩnh ngộ đạo văn của chủ nhân Di La Cung, cả trí óc chìm đắm trong đó. Hắn nghiên cứu đạo văn càng sâu, lại càng phát ra một loại cảm giác kính sợ, bởi lẽ tài học của chủ nhân Di La Cung thực sự quá thâm hậu.
Chỉ dựa vào đạo văn này thôi, hắn không hổ danh là người đứng đầu của mười bảy vũ trụi
Chẳng qua trong khoảng thời gian ngắn, Tân Mục vẫn khó mà lĩnh ngộ ra sự biến hóa của đạo văn, chỉ có thể khiến uy lực Hồng Mông Nhất Chỉ của mình mạnh hơn.
Hắn đứng dậy bước lên Kim Thuyền Độ Thế, chỉ thấy trên Kim Thuyền, đám người người mù và Tư bà bà đang ra ra vào vào, thăm dò mỗi một kim điện.
- Mục Nhi, bên trong Kim Thuyền này có rất nhiều bí mật.
Tư bà bà thấy hắn đến, vội vàng nói:
- Trên thuyền thỉnh thoảng có thể nhìn thấy chủ nhân của thuyền này! Khi bọn ta khám phá Kim Thuyền này, thỉnh thoảng còn gặp được hắn!
Tân Mục nói:
- Chiếc thuyền này là do chủ nhân của Di La Cung tạo ra, dùng để độ thế, hắn đặt quá nhiều tâm huyết lên thuyền, cho nên bóng hình của hắn khắc ghi trong thuyền, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện hình ảnh của lịch sử.
Tư bà bà lắc đầu nói: - Có lúc không giống như hình ảnh của lịch sử. Thỉnh thoảng bọn ta còn có thể nhìn thấy chủ nhân của Di La Cung thực sự, còn từng nói chuyện với hắn nữa!
Tần Mục kinh ngạc, lắc đầu nói:
- Chủ nhân của Di La Cung đã chết, người mà các ngươi gặp được chắc chắn là hồi quang phản chiếu của lịch sử. Về phần nói chuyện với hắn, đa phần là chiếc thuyền này đang giở trò quỷ, chiếc thuyền này có linh tính.
Người mù nghiêm túc nói:
- Mục Nhi, chiếc thuyền này thực sự rất cổ quái. Người mà bọn ta nhìn thấy không phải là hồi quang của lịch sử, chắc chắn là chủ nhân Di La Cung thực sự! Ta dẫn ngươi đi xeml
Tần Mục lắc đầu không cười, đi theo bước chân của hẳn, người mù đẩy mở một cánh cửa của một tòa cung điện, nói: - Bọn ta gặp được chủ nhân Di La Cung ở đây, hẳn còn chỉ điểm bọn ta tu hành... Ấy!
Hắn lộ ra vẻ mơ màng, chỉ thấy bên trong tòa cung điện trống không, không có bất kỳ ai.
Người mù khó hiểu nói:
- Trước đó nơi này có người! Rất nhiều người đều nhìn thấy!
Đám người Tư bà bà, Ngụy Tùy Phong và thái tử U Minh đều gật đầu, cùng đồng thanh nói:
- Bọn ta đều nhìn thấy!
Tân Mục cười nói:
- Tu vi của các ngươi nông cạn, có lẽ là chủ nhân Di La Cung quá mạnh, lạc ấn quá chân thật, ảnh hưởng tới các ngươi, khiến các ngươi coi hồi quang lịch sử thành sự thật. Đừng ngạc nhiên, đợi các ngươi tu luyện đến trình độ như ta thì có thể nhìn rõ tất cả.
Mọi người giận tím mặt nhưng không làm gì được.
Hiện tại Tân Mục thực sự có tư cách nói tu vi của bọn họ nông cạn.