Chương 2018: Sơ tâm làm kiếm
Chương 2018: Sơ tâm làm kiếmChương 2018: Sơ tâm làm kiếm
Tân Mục đưa bọn họ xuống thuyền, nhưng Kim Thuyền sống chết không chịu thả bọn họ xuống thuyền. Tân Mục tận tình khuyên bảo, thì thầm to nhỏ với Kim Thuyền, khuyên bảo hồi lâu, dùng đạo lý cảm động lòng người, cuối cùng khiến cho chiếc Kim Thuyền đồng ý thả bọn họ xuống.
Mọi người thấy hắn thì thầm với chiếc thuyền này, nói không ngừng, không khỏi quay sang nhìn nhau.
- Áp lực của Mục Nhi lớn quá, khả năng lớn là bị điên rồi.
Tư bà bà rất đau lòng:
- Phải bảo hắn tìm một người bầu bạn...
Tân Mục đưa mọi người xuống khỏi Kim Thuyền, lái Kim Thuyền cách xa Thập Vạn Thánh Sơn, thâm nghĩ:
- Lạc ấn của chủ nhân Di La Cung thực sự mạnh đến mức có thể khiến người có cảnh giới Đế Tọa như thái tử U Minh và Ngụy Tùy Phong cũng phán đoán sai lầm sao? Ừm, nhãn lực của bọn họ không bằng ta, hơn phân nửa không thể phân biệt sự khác biệt giữa lạc ấn và thực tế...
Kim Thuyền Độ Thế ra khỏi Thánh Sơn, đột nhiên Tân Mục vô tình nhìn thấy một bóng hình lóe lên trong Kim Thuyền, không khỏi giật mình.
- Là lạc ấn sao?
Trong lòng hắn bồn chồn, đi tìm kiếm, nhưng không thể tìm được.
- Mặc kệ hắn, trước tiên đến Vô Ưu Hương gặp Khai Hoàng và Nguyệt Thiên Tôn đãt
Hai tháng sau, Kim Thuyên tới Vô Ưu Hương. Cả đoạn đường, Tân Mục thực sự phát hiện hình như trên Kim Thuyền này không chỉ có một mình hẳn, thỉnh thoảng hẳn nhìn thấy có bóng hình khác vụt qua.
Nhưng khi hắn đi tìm lại không tìm được.
Bóng hình này giống như Vũ Lâm Quân U Linh trên Quỷ Thuyền, khi nhìn chăm chú sẽ hóa thành hư vô, mặc dù hắn sử dụng thần thông Vật Chất Bất Dịch cũng không thể bắt được bóng hình đó.
Khai Hoàng tiến lên tiếp đón, Tân Mục vứt bỏ tạp niệm, tiến lên rồi cười nói:
- Khai Hoàng, ta đến hỗ trợ ngươi thành đạo!
Khai Hoàng dừng trên thuyền, nhìn ngắm chiếc Kim Thuyền, nói:
- Ta còn cách thành đạo một chút nữa. Không có Trảm Thần Đài, Đạo Cảnh của ta khó có thể tiến thêm một bước, mà Trảm Thần Đài của Tổ Đình đã bị Tường Thiên Phi nắm giữ. Ta từng đến chỗ nàng, Trảm Thần Đài bị nàng mang đi, tuyệt đường thành đạo của ta... Trên thuyền của người còn có người khác!
Tân Mục giật mình, vội vàng nhìn lại, nhưng không nhìn thấy ai, cười nói:
- Tường Thiên Phi đã bị ta giết. Ta không chỉ mang Trảm Thần Đài đến, còn mang Trảm Thần Huyền Đao đến, đủ để cho ngươi đạt đến Đạo Cảnh viên mãn!
- Tường Thiên Phi chết rồi? Hơn nữa còn chết trong tay ngươi?
Khai Hoàng giật mình, kinh ngạc nhìn Tần Mục, qua một hồi lâu mới nói tiếp:
- Sau khi ngươi luyện thành Kiếp Kiếm, thực lực tăng mạnh. Bảo kiếm tuy có lợi, nhưng tu vi của người cầm kiếm cũng không được giảm sút. Có điều chỉ dựa vào bảo kiếm thì cũng sẽ mất đi động lực tiến về phía trước. Tân Mục lấy Trảm Thần Đài ra, nói:
- Tu vi của ta trước giờ chưa từng thụt lùi, thực tế thì hiện tại ta còn mạnh hơn bao giờ hết! Ta đã đứng trên cùng một chiến trường tranh đấu ngang hàng với Thiên Tôn rồi! Khai Hoàng, năm đó ở cái tuổi này của †a, tu vi của ngươi đến đâu chứ? Không cần phải lo lắng cho ta.
Khai Hoàng ngẫm nghĩ, ở cái tuổi của Tần Mục, bản thân hắn mới chỉ là một Thần Chỉ nhỏ nhoi, cách xa thành tựu Tân Mục đạt được bây giờ.
Xem ra việc yêu cầu của hắn với Tần Mục quá cao mới khiến bản thân hắn lo lắng Tần Mục sẽ thụt lùi.
Trên Trảm Thần Đài, uy lực của hai thanh Thần Đao đã khôi phục lại kha khá, thế nhưng vẫn chưa khôi phục lại đến trạng thái đỉnh cao trước đó.
Hai người chỉ thấy hai thành Thân Đao. huyết sát cắm trên Trảm Thần Đài sở hữu uy lực kinh người, chém nguyên thần, chém nhục thân, chém đạo tâm!
- Dường như hai thanh Thần Đao này không còn không như trước đó, không thể so với uy năng thể hiện ra trong trận chiến Huyền Đô.
Khai Hoàng đánh giá một phen, nghi ngờ nói:
- Mà hiện tại, uy lực của hai thanh Thần Đao này quá mờ nhạt, e rằng không thể trợ giúp ta thành đạo. Ta đã quá mạnh, Trảm Thần Đài không thể mang đến được bao nhiêu áp lực cho ta.
Tân Mục nhíu mày, uy lực của hai thanh Thần Đao trên Trảm Thần Đài mạnh mẽ vô song, dù không thể khôi phục lại đến thời kỳ thịnh vượng nhất, có điều cũng chạm phải là chết, đụng phải là vong, thế nhưng Khai Hoàng lại chê uy lực của nó quá mờ nhạt.
- Đao là do người sử dụng, hai thanh Trảm Thần Huyền Đao không ai sử dụng với ngươi mà nói thì quả thật uy lực quá yếu.
Ánh mắt Tần Mục lóe sáng:
- Vả lại, thứ ngươi cần không phải là áp lực, mà là tham ngộ đạo tâm Đạo Cảnh ẩn chứa bên trong Trảm Thần Đài. Chi bằng thế này, ta khống chế hai thanh Thần Đao, giúp ngươi một phần sức. Ngươi thấy thế nào?
Khai Hoàng giật giật lông mày, mỉm cười nói:
- Được. Thế nhưng ta lo bản lĩnh của ngươi không thể khống chế nổi hai thành Thần Đao này.
Tần Mục vặn eo bẻ cổ, khởi động thân người, cười nói:
- Trong trận chiến Huyền Đô, Thần Đao trong tay ta đâu chỉ chém một vị Thiên Tôn? Lúc đó, ta còn chưa thể khống chế được Trảm Thân Huyền Đao, mà giờ đao. đã trong tay, ta còn lo lắng cho ngươi hơn. Dù gì ngươi cũng già rồi, mà ta vẫn còn trẻ tuổi cường tráng.