Chương 2079: Bách luyện không chết (3)
Chương 2079: Bách luyện không chết (3)Chương 2079: Bách luyện không chết (3)
Vân Thiên Tôn trợn trừng mắt, một lúc lâu sau mới bất lực phất tay nói:
- Ngươi đi đi. Chuyện này ngươi đừng để Khai Hoàng và Mục Thiên Tôn biết được, càng không được để Hiểu Thiên Tôn và Hạo Thiên Tôn biết, cố gắng duy trì hình tượng lạnh lùng cao thâm khó dò. Nếu không thì ngươi khó mà giữ được mạng mình...
Hắn hoàn toàn không biết phải làm sao với Lăng Thiên Tôn. Lăng Thiên Tôn cũng không thích nói chuyện với hắn lắm, dứt lời thì về phía Kim Thuyền, sau đó Kim Thuyền cứ thế chở nàng rời khỏi đây.
Vân Thiên Tôn đưa mắt nhìn nàng đi xa, lộ ra dáng vẻ dở khóc dở cười:
- Lăng à Lăng, ngươi vẫn giống như trước đây, không thay đổi một chút nào. Có lẽ thứ duy nhất thay đổi chỉ là y phục trên người ngươi thôi...
Hắn di chuyển Đại La Thiên Thần Thức đến Tổ Đình.
Vân Thiên Tôn ngước mắt nhìn Thiên Đình trên bầu trời Tổ Đình từ xa, thâm nghĩ:
- Không biết Mục Thiên Tôn thế nào rồi... Chắc hẳn Hạo Thiên Tôn sẽ tra tấn hắn bằng mọi cách nhỉ?
Thiên Đình.
Hạo Thiên Tôn triệu tập các vị Thiên Tôn và cường giả khắp nơi, chỉ thấy các vị Thiên Tôn: Hỏa, Tổ, Lang, Cung đều bị thương, vết thương trên người đều là kiếm thương thì không khỏi nhíu mày.
- Thái Đế đã chết, kẻ cầm đầu bè lũ phản bội là Mục Thiên Tôn cũng đã bị ta bắt.
Hạo Thiên Tôn nhìn xung quanh một vòng, không nhanh không chậm nói:
- Tội đồ Mục Thiên Tôn tội đáng chết vạn lần, tội ác tày trời, nhưng mà hẳn lại như một khối u ác tính ngoan cố mãi không chịu biến mất. Ta đã dùng hết sức đánh lại Thái Đế, bây giờ trong người bị thương, không thể luyện chết được hắn, vì vậy nên triệu tập các vị đến đây để xử tử kẻ này.
Hắn vừa nói xong, bất kể là Thiên Tôn hay là trọng thân Thiên Đình đều vừa mừng vừa SỢ.
Hỏa Thiên Tôn mang theo vết thương bước ra khỏi đám người, cảm khái nói:
- Mục tặc, kẻ phản bội! Ta chính là Thiên Tôn của Nhân Tộc, ta nhân danh của Nhân Tộc diệt trừ kẻ này! Hạo huynh, thần nguyện ý thử một lần!
Cơ thể Hạo Thiên Tôn nghiêng về phía trước, cười nói:
- Hỏa huynh đệ, bây giờ ta vẫn là thái †ử, còn chưa đăng cơ, không cần phải xưng thân.
Hỏa Thiên Tôn nghiêm túc nói:
- Đó là chuyện sớm muộn thôi. Bệ hạ trăm vạn năm không thể hoàn thành nghiệp lớn, mà thành tựu trong tay điện hạ to lớn chói lọi, thiên hạ quy thuận, bệ hạ nhất định sẽ thuận theo ý dân thuận theo ý trời, chủ động thoái vị nhường ngôi. Điện hạ xưng đế là cái đích mà mọi người cùng hướng đến.
Hạo Thiên Tôn khiêm tốn nói:
- Chuyện này để sau này hằng nói. Hỏa huynh đệ có thủ đoạn gì có thể luyện hóa Mục tặc không?
- Ta có ba mươi lăm tòa Thiên Cung, Đạo Hỏa hai mươi tám Trọng Thiên có thể luyện hóa được hẳn!
Hạo Thiên Tôn lấy Thiên Luân Vạn Đạo ra, chỉ thấy Tân Mục thò đầu ra từ Thiên Luân Vạn Đạo, liếc mắt nhìn xung quanh một cái, chỉ thấy tất cả mọi người đều ở đây.
Mọi người thấy thế thì đồng loạt cười lạnh, Tổ Thần Vương châm biếm:
- Mục Thiên Tôn, ngươi cũng có ngày hôm nay sao?
Tần Mục liếc nhìn hắn một cái, lại lùi lại vào trong Thiên Luân Vạn Đạo không để ý đến hắn.
Hỏa Thiên Tôn tuyên cáo tội xong thì ngồi xếp bằng xuống, Thiên Đình sau đầu hiện lên, nhất trọng Đạo Cảnh nhất Trọng Thiên, Đạo Hỏa mù mịt, đốt sập Hư Không, rèn đúc Thiên Luân Vạn Đạo trong lửa.
Phù văn bay lượn xung quanh người hắn hóa thành đạo văn hỏa diễm, không ngừng đánh vào bên trong Thiên Luân.
Sau khi luyện như thế bảy bảy bốn chín ngày, Hỏa Thiên Tôn vươn người đứng dậy, cười nói:
- Xong rồi! Mục tặc đã biến thành tro tàn!
Mọi người đều nhao nhao nhìn về phía Thiên Luân Vạn Đạo, chỉ thấy Thiên Luân Vạn Đạo bị đốt cháy đến mức đỏ thẫm đang dần dần nguội đi.
Ai nấy đều lần lượt tán thưởng, rối rít nói:
- Hỏa Thiên Tôn đạo pháp vô song!
Hỏa Thiên Tôn vội vàng tỏ vẻ khiêm tốn, đúng lúc này, Tân Mục lại thò đầu ra khỏi Thiên Luân Vạn Đạo, hắn từ từ xoay đầu nhìn một vòng, ánh mắt hờ hững, sau đó lại chậm rì rì chui vào bên trong Thiên Luân.
Hỏa Thiên Tôn đỏ bừng mặt.
- Tốt nhất là để tal
Tổ Thần Vương sải nhanh bước chân tới, lạnh lùng nói: - Ta có nhục thân Thiên Công, còn nằm trong tay hàng ngàn vạn ngân hà, thống ngự tam cương ngũ thường Thiên Đạo, cho nên luyện chết hắn dễ như trở bàn tay!
Hư Thiên Tôn vỗ tay nói:
- Tổ Thần Vương ra tay nhất định là vừa xuất trận đã chiến thắng!
Tổ Thần Vương nâng Thiên Luân Vạn Đạo đi đến Lăng Tiêu Bảo Điện, bước lên Thiên Đàn ở bên ngoài, vung tay áo phất một cái, đám mây trên trời tản ra, nhục thân Thiên Công khổng lồ cúi xuống, ánh sáng của vô số vì sao ngân hà bắt đầu di chuyển, hóa thành dòng sông tinh tú, âm ầm đánh vào bên trong Thiên Luân Vạn Đạo!
Tổ Thần Vương liên tục quát tháo, không ngừng rảo bước xung quanh Thiên Luân Vạn Đạo. Bầu trời Thiên Đạo hội tụ hóa thành hào quang, theo sự thôi thúc của hẳn điên cuồng đánh vào bên trong Thiên Luân!
Tổ Thân Vương cứ thế luyện hơn mười ngày, nhưng bởi vì thôi thúc nhục thân Thiên Công, cho nên hắn tiêu hao thể lực quá lớn, mệt đến mức thở hồng hộc.
- Mục tặc nhất định đã chết rồi!
Tổ Thần Vương tiễn nhục thân Thiên Công rời khỏi, lau mồ hôi trên trán, cười nói.
Bên ngoài Thiên Luân Vạn Đạo lại hiện ra gương mặt của Tân Mục âm u nhìn hắn. Sau đó, Tần Mục đột nhiên trợn trắng mắt, cuối cùng chậm rãi biến mất.