Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2038 - Chương 2085: Cái Chết Của Thái Tố (3)

Chương 2085: Cái chết của Thái Tố (3) Chương 2085: Cái chết của Thái Tố (3)Chương 2085: Cái chết của Thái Tố (3)

Đợi tới khi đến Nguyên Giới, Cung Thiên Tôn bước vào thân thành mà Thiên Đình để lại ở nơi này, làm phép ở trong thành, triệu hoán Lục Ly từ U Đô tới, nói:

- Ngươi khởi động cầu Linh Năng Đối Thiên của U Đô đi, ta muốn đến U Đô.

Tân Mục cười ha hả:

- Thổ Bá cũng là huynh trưởng của tal Các ngươi mượn đường U Đô, huynh trưởng ta nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi!

Cung Thiên Tôn nhíu mày, nói với Lục Ly:

- Có nơi nào có thể tránh được Thổ Bá, đi vào U Đô được không?

Lục Ly nói: - Bẩm Thiên Tôn, U Đô ở khắp mọi nơi, mà Thổ Bá cũng ở khắp mọi nơi, chỉ cần đi qua U Đô thì không thể nào tránh được Thổ Bá. Cổ Thần kia thần thông quảng đại, thực lực mạnh mẽ vô biên.

Cung Thiên Tôn liếc nhìn hắn một cái, Lục Ly vội vàng nói:

- Thần có chủ ý này, chỉ cần đặt Ngọc Tỏa Quan ở bên kia đối diện của cầu Linh Năng Đối Thiên, sau khi cây cầu được nối liền, Thiên Tôn lập tức đi vào Ngọc Tỏa Quan rồi lại đi ra ngay lập tức, vậy thì Thổ Bá cũng không kịp trở tay.

Cung Thiên Tôn gật đầu:

- Nhanh chóng chuẩn bị!

Lục Ly nói một câu cáo từ, nhanh chóng trở lại U Đô, chuẩn bị Ngọc Tỏa Quan. Cung Thiên Tôn lẳng lặng chờ đợi.

Ánh mắt Thần Nữ Thái Tố lóe lên, cười nói: - Cung Thiên Tôn, ngươi là nữ tử đặc biệt, vốn có chí lớn, chẳng lẽ ngươi lại cam tâm tình nguyện thân phục Hạo Thiên Tôn? Nam nhân có thể làm vua, nữ thì không thể làm vua sao? Nữ nhân làm vua không hẳn là không thể. Cái mà ngươi thiếu chỉ là một người có thể nâng đỡ ngươi mà thôi.

Trong lòng Cung Thiên Tôn khẽ dao động, xoay người lại đối mặt với Thái Tố, nhưng chỉ có thể nhìn thấy một bóng hình lờ mờ. Nàng nói:

- Tại sao Thái Tố nương nương lại chỉ điểm cho ta?

Thái Tố cười nói:

- Ngươi có thủ đoạn, cũng có tâm cơ, điểm thiếu khuyết của ngươi chỉ là vận may. May mắn của ngươi đến rồi. Ngươi cũng đã biết bản lĩnh của ta, cũng biết thủ đoạn của ta. Ta chính là Tiên Thiên Ngũ Thái, là sự tồn tại sánh ngang hàng với Thái Dịch, Thái Sơ và Thái Cực. Lời nói của nàng uyển chuyển, thản nhiên:

- Kiếm thương mà Khai Hoàng để lại cho ngươi là ta chữa trị cho ngươi. Ta có thể chữa khỏi cho ngươi thì cũng có thể khiến cho nó xuất hiện lại, để ngươi sống không bằng chết.

Tân Mục bên trong Thiên Luân Vạn Đạo không nhịn được mà cười thành tiếng.

Thái Tố không để ý đến hắn, tiếp tục nói:

- Hỏa Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn, Lang Hiên và Tổ Thần Vương cũng đã từng lần lượt bị thương, mà tất cả đều là một tay ta chữa trị. Bọn họ cũng vậy, khó mà chạy ra khỏi lòng bàn tay của ta! Hạo Thiên Tôn thoạt nhìn như người đứng đầu Thiên Đình, nhưng trên thực tế, người chân chính nắm giữ quyền lực của Thiên Đình lại là ta!

Dường như Cung Thiên Tôn hơi dao động, còn Tần Mục thì lại ha ha cười lớn. Thái Tố cau mày, vẫn không thèm để ý đến hắn, thản nhiên nói:

- Cung Vân, chỉ cân ngươi phục tùng ta, vị trí Thiên Đế này không phải của Hạo Thiên Tôn, cũng không phải của Hiểu Thiên Tôn, mà là của ngươi! Ý của ngươi thế nào?

Tân Mục ở trong Thiên Luân Vạn Đạo cười đến đau cả bụng.

Cuối cùng thì Thái Tố không kiềm chế được cơn giận nữa, lạnh lùng nói:

- Tên tiểu tử Tần Mục này, ngươi cười cái gì? Vài ngày nữa thôi ngươi sẽ chết, vùi thây trong Quy Khư, vạn kiếp bất phục! Ngươi chỉ có thể nương nhờ ta, dựa vào ta thì mới có thể có cơ hội bảo toàn tính mạng!

Tân Mục nhởn nhơ nói:

- Thái Tố, ta có liên quan đến việc ngươi xuất thế sớm, nói đúng ra thì ta mang nợ ngươi, cho nên mới không nhẫn tâm nhìn ngươi chết như vậy. Tiếc rằng ngươi quá ngu ngốc. Lúc nghe được tiếng cười của ta thì ngươi hẳn nên cảnh giác, im miệng không nói. Không nói đến cái khác, ngươi biết Cung Vân là ai không?

Thái Tố cười lạnh hỏi:

- Là ai?

- Nữ nhân ỷ lại phụ thuộc vào nam nhân.

Tân Mục ý tứ sâu xa nói:

- Cũng là một người lợi ích tối cao, một người hoàn toàn ích kỷ chỉ nghĩ cho bản thân mình. Nàng vì lợi ích có thể bán đứng tất cả, chỉ ỷ lại vào nam nhân mạnh nhất. Nếu ngươi đã cầu được ước thấy, nhìn thấy ngươi là có thể nhìn thấy tâm ma sợ hãi nhất, nhìn thấy người muốn nhìn thấy nhất, vậy sao ngươi không thử hỏi Cung Thiên Tôn xem nàng ta nhìn ngươi thành cái gì? Thái Tố nhìn về phía Cung Thiên Tôn:

- Cung Vân, ngươi nhìn ta thành cái gì?

Cung Thiên Tôn nói ra, không có gì phải giấu diếm:

- Ta chỉ có thể nhìn thấy một đám khí, một bóng người mơ hồ giống bóng nữ tử.

Thái Tố nhíu mày.

- Cung Thiên Tôn, để ta giúp ngươi nhìn rõ hơn!

Tân Mục nhoài nửa người ra khỏi Thiên Luân Vạn Đạo, giơ tay lên nhẹ nhàng vẽ một đường, trước mặt Cung Thiên Tôn lập tức xuất hiện một phiến ngọc lưu ly trong suốt.

Cung Thiên Tôn đứng trước phiến ngọc lưu ly, nhìn về phía Thái Tố, cuối cùng cũng nhìn thấy rõ bóng người kia là ai, đó chính là bản thân nàng!

Thái Tố biến sắc. - Thái Tố, ngươi tự nhận mình có thể nằm giữ dục vọng của tất cả mọi người, nằm giữ sự sợ hãi của mọi người, nhưng ngươi không hề nghĩ đến việc trên đời này có người như Cung Thiên Tôn đúng không?
Bình Luận (0)
Comment