Chương 2111: Thà chết chứ không chịu khuất phục (2) Cánh cửa của Hỗn Độn Điện mở ra,
Chương 2111: Thà chết chứ không chịu khuất phục (2) Cánh cửa của Hỗn Độn Điện mở ra,Chương 2111: Thà chết chứ không chịu khuất phục (2) Cánh cửa của Hỗn Độn Điện mở ra,
một luồng khí Hỗn Độn mờ mịt tuôn ra từ trong điện, toát ra mùi hương xưa cũ và †ang thương.
Khai Hoàng lấy lại bình tĩnh, giãm lên khí Hỗn Độn, đi vào bên trong đại điện cổ xưa này, trong lòng thâm nghĩ:
- Với thực lực của ta bây giờ thì hoàn toàn không đủ để chống lại công tử của Di La Cung, bởi vậy nhất định phải nhờ cậy được sức mạnh của những vị công tử khác! Hy vọng vị được gọi là Thất công tử này sẽ dễ lừa gạt...
Khai Hoàng đi lại bên trong đại điện. Nơi này cực kỳ trống trải, đạo văn lạc ấn ở trên mái vòm ngay cả hắn cũng không hiểu được. Những đạo văn ấy lúc sáng lúc tối, hệt như một bầu trời sao. Khai Hoàng nhìn không chớp mắt, đi thẳng về phía trước, nhưng khí Hỗn Độn ở phía trước lại như một quả cầu khổng lồ đang từ từ chuyển động.
Đồng tử Khai Hoàng co rụt lại, từ xa xa nhìn thấy trong quả cầu khí Hỗn Độn ấy có một hình bóng cổ quái. Hắn tiếp tục tiến về phía trước, một lúc lâu sau rốt cuộc cũng nhìn rõ được trong quả cầu hỗn độn ấy chính là một bảo thụ cổ xưa.
Một gốc cây thế giới!
- Vị Thất công tử Di La Cung này là cây thế giới thành tỉnh ư2
Khai Hoàng kinh ngạc, bây giờ hắn mới chú ý đến dưới tán cây có một bóng dáng đang đứng đưa lưng về phía hắn.
Quả cầu hỗn độn vỡ tan, lộ ra một con đường. Khai Hoàng chần chừ một chút rồi đi vào bên trong quả cầu hỗn độn, không lâu sau hẳn đã bước đến dưới tán cây. Bóng người dưới tán cây kia xoay người lại, mỉm cười nhìn hắn:
- Tần Thiên Tôn, từ khi chúng ta chia tay đến giờ, ngươi vẫn khỏe chứ?
- Ngươi, ngươi...
Khai Hoàng chấn động, ngơ ngác nhìn người kia, kinh ngạc đến mức không nói ra lời.
Trong Đại Uyên Quy Khư.
Tần Mục vẫn đang tự sụp đổ, mà tất cả tu vi của bản thân hắn cũng đều đang không ngừng hướng về trạng thái sụp đổ. Chẳng mấy chốc, ngay cả từng tòa Thiên Cung, những vì sao tinh tú dải ngân hà khắp trời, chư thiên vạn giới, bao gồm cả Tổ Đình, Nguyên Đô, Huyền Đô và U Đô trong Thần Tàng của hắn đều hướng về trạng thái sụp đổi
Đại đạo Quy Khư tuy huyền diệu thần kỳ, có điểm mê đắm lòng người, nhưng khi tu luyện cũng cực kỳ nguy hiểm. Mặc dù phù văn đại đạo Quy Khư đã bị phá giải, nhưng những người có thể tu thành đại đạo Quy Khư đã ít lại càng thêm ít hơn.
Ngoại trừ tỷ muội Đế Hậu ra thì chỉ có Thái Sơ Thiên Đế, Hạo Thiên Tôn và Tần Mục tinh thông đạo đại này.
Còn những người khác thì e rằng có tu luyện cũng khó mà luyện được, cùng lắm cũng chỉ có thể tu thành một hai loại thần thông thôi.
Đó là bởi vì việc tu luyện đại đạo Quy Khư cực kỳ hung hiểm. Muốn tu thành loại đại đạo này, lúc tu luyện khó có thể đảm bảo bản thân sẽ không bị đại đạo Quy Khư cắn nuốt.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ Linh Thai Thần Tàng của Tân Mục lập tức bị cắn nuốt sạch sẽ. Mặc dù nguyên thần của hắn đang giảng giải đại đạo Luân Hồi cho Đế Hậu nương nương, nhưng cũng bị lôi kéo vào trong trạng thái sụp đổ khủng bố này. Nguyên thần không ngừng vặn vẹo, nhanh chóng rơi vào trong Đại Uyên Quy Khư trong cơ thể hắn.
Tiếng giảng kinh ngừng lại, Đế Hậu nương nương tức khắc phát hiện ra, lập tức mở mắt nhìn Tân Mục, lạnh lùng nói:
- Sao lại không giảng nữa?
Răng rắc.
Đầu của nàng xoay tròn nửa vòng, lộ ra gương mặt của Nguyên Mẫu phu nhân:
- Tân lang, chẳng lẽ ngươi muốn chết sao? Nói đến chỗ khiến lòng người ta ngứa ngáy thì ngươi lại dừng lại, ngươi muốn bị trời phạt có đúng không!
Tân Mục ngồi im ở đó, không nói một lời, cả người mang đến cho người khác một loại cảm giác trống rỗng, không hề thú vị một chút nào.
Ở sau lưng hắn chỉ còn lại một gốc cây thế giới với cành lá đang khẽ đung đưa.
Đế Hậu nương nương và Nguyên Mẫu phu nhân đều thâm kinh ngạc, lập tức nhìn ra điểm không đúng của hắn. Tân Mục của bây giờ hoàn toàn không có sức sống, cứ như thể đã chết ngay trước mặt hai người!
Không những trái tim Tân Mục ngừng đập, mà ngay cả hồn phách cũng không còn nữa.
Thần thức vô cùng mạnh mẽ của hắn cũng bị chôn vùi hoàn toàn, giống như bị người khác dùng thần thông Quy Khư luyện chết vậy!
- Ngươi giết hắn?
Đế Hậu nương nương giận tím mặt hỏi.
Nguyên Mẫu phu nhân cũng không nhịn được mà tức giận quát lên:
- Vừa rồi là ngươi đối diện với hẳn, ta đưa lưng về phía hẳn, nếu như ta giết hắn thì sao có thể giấu diếm được ánh mắt và cảm giác của ngươi được? Chẳng lẽ là ngươi ra tay?
- Tiện nhân, ta thấy có cơ hội luyện chết được ngươi, sao ta có thể giết hắn rồi bỏ qua cơ hội này được? Muốn giết hắn thì cũng đợi sau khi luyện chết ngươi đã!
Hai người cãi nhau một trận, nhưng cuối cùng cũng không biết làm thế nào. Đột nhiên Nguyên Mẫu phu nhân đảo mắt, cười hì hì nói:
- Tần lang chết rồi, để lại tỷ muội chúng ta ở góa ở đây, để cho tỷ muội như hoa như ngọc chúng ta phải đau lòng, vậy thì đã không còn là tình lang nữa rồi. Mặc dù người ta rất thương tiếc, nhưng người chết thì không thể sống lại. Tỷ muội chúng ta vẫn là nên phân chia gia sản của Tần gia sớm một chút, rồi lại tìm một nam nhân tốt khác thôi!