Chương 2110: Thà chết chứ không chịu khuất phục
Chương 2110: Thà chết chứ không chịu khuất phụcChương 2110: Thà chết chứ không chịu khuất phục
Lão giả kia dừng lại, nhấc đèn xoay người, khí thế bộc phát, một đạo thụ từ từ mọc lên từ dưới sông Hỗn Độn, đạo quả hỗn nguyên tỏa ra sức mạnh kinh thiên động địa!
Cùng lúc đó, lão bà kia cũng nhấc đèn lồng, một đạo thụ khác cũng mọc lên từ dưới lòng sông, đạo quả xoay tròn tỏa ra đạo quang sáng chói, cùng giằng co với lão giả kia.
Hai người đều chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào, gắt gao nhìn chằm chằm đối phương.
Khai Hoàng bỗng nhiên nở một nụ cười, nói:
- Xin hỏi các hạ, vị công tử Di La Cung nào muốn gặp ta? Gặp ta vì chuyện gì? Lão bà căng thẳng nhìn chằm chằm lão giả kia không tha, trâm giọng nói:
- Di La Cung có bảy điện, Đại công tử Thái Thượng Điện, Nhị công tử Vô Cực Điện, Tam công tử Lăng Tiêu Điện, Tứ công tử Tử Tiêu Điện, Ngũ công tử Vô Tông Điện, Lục công tử Trạm Tịch Điện, Thất công tử Hỗn Độn Điện. Người lần này muốn gặp ngươi chính là vị công tử ở Hỗn Độn Điện!
- Hỗn Độn Điện?
Khai Hoàng suy tư một chút, cười nói:
- Vậy thì cũng có nghĩa là Thất công tử của Di La Cung muốn gặp ta. Được, ta đi với ngươi. Mời.
Hắn thu liễm khí tức lại, kiếm vực biến mất, lão bà kia ở phía trước dẫn đường, trầm giọng nói:
- Khai Hoàng, xin mời đi theo ta.
Bọn họ đi qua người Thái Sơ và lão giả kia. Thái Sơ cười nói: - Ngươi cũng sa đọa giống như ta thôi.
Khai Hoàng không để ý đến hắn, biến mất trong khí Hỗn Độn cùng với lão bà kia.
Thái Sơ cười lạnh:
- Thứ mua danh trục lợi, chỉ biết dát vàng lên mặt mình!
Hắn đi sâu vào hỗn độn cùng với lão giả kia, đồng thời cũng hỏi dò:
- Vị đạo huynh này, Thất công tử của Hỗn Độn Điện Di La Cung là ai?
- Kẻ xấu!
Lão giả kia xách theo đèn lồng, thấy hắn nói về Thất công tử của Hỗn Độn Điện thì không khỏi lập tức rùng mình một cái, lạnh như băng nói:
- Một kẻ không có chuyện ác nào là không làm! Có điều chắc hẳn Thái Sơ đạo hữu cũng nghe nói đến hắn rồi mới phải. Hắn là tên tiểu tử lén lút xuyên đến vũ trụ tiên sử đến từ vũ trụ thứ mười bảy, cũng rất có tiếng tăm ở chỗ các ngươi.
Thái Sơ giật mình, trong đầu suy nghĩ một hồi, kinh ngạc nói:
- Ở thời đại này của bọn ta còn có loại ác nhân như vậy sao?
- Ta nghe nói các ngươi gọi hắn là Mục Thiên Tôn!
Lão giả kia nghiến răng nghiến lợi nói.
- Mục Thiên Tôn?
Trong đầu Thái Sơ ầm ầm vang dội, đứng im ở nơi đó, mãi một lúc lâu sau vẫn không hề nhúc nhích.
Lão giả kia quay đầu nhìn lại, chỉ thấy não bên trong đỉnh đầu bị xốc lên của hắn hệt như đậu phụ đun sôi, đang ùng ục ùng ục bốc lên từng đợt hơi nóng bừng bừng.
- Xem ra hắn cũng là một tên tiểu tử đáng thương bị Thất công tử lừa không biết bao nhiêu lần. Đại khái tên Thất công tử kia đã lừa gạt khắp vũ trụ tương lai, cảm thấy không thú vị nữa, cho nên mới quay về chỗ ta tiếp tục lừa gạt.
Lão giả kia không khỏi lắc đầu, đồng thời thức tỉnh hắn, tránh để hắn đun cạn não của mình.
Thời gian từng ngày cứ thế trôi qua, từ sông Hỗn Độn thứ nhất đến sông Hỗn Độn thứ mười sáu, cho dù là Thiên Tôn cũng cần phải mất thời gian một đến hai năm.
Bọn họ chậm hơn một bước, cho nên Khai Hoàng đã đi theo lão bà kia đến La Di Cung trước bọn họ một bước.
Sự đồ sộ và vĩnh hằng của Di La Cung mang đến ấn tượng cực mạnh cho Khai Hoàng. Hắn tỉ mỉ quan sát cung điện trong kiến trúc này, mỗi một toàn Thiên Cung đều mang một loại đạo văn cực kỳ đặc biệt, khiến người từng xem khó mà quên được.
Những tòa cung điện này đại diện cho đại đạo khác nhau, con đường khác nhau của các công tử khác nhau. Từ Thái Thượng Điện cho đến Hỗn Độn Điện, con đường mà các công tử của Di La Cung lựa chọn không giống nhau, nhưng từ khí tức phát ra từ đại điện của bọn họ có thể thấy được bọn họ đều đã đạt đến trình độ cực cao.
- Đạo văn ở trên vách tường ở Di La Cung chính là loại đạo văn mà Mục Thiên Tôn nói đến sao?
Khai Hoàng đánh giá Di La Cung ở phía trung tâm. Đó là nơi ở của chủ nhân Di La Cung, cảm giác mang đến cho hắn chính là sâu không thể lường được, khiến cho người ta không dám không tôn trọng.
Lão bà kia đã dắt hẳn đi tiếp, nói:
- Thất công tử đến muộn, cho nên vị trí trong Di La Cung không được bằng chỗ của những công tử khác, tùy tùng cũng không nhiều. Chính vì như vậy, cho nên những người kia lập tức chỉ trích Thất công tử, vu oan giá họa cho hắn rất nhiều tội danh không tốt, có điều những điều đó đều là lời gièm pha mà thôi.
Khai Hoàng cau mày, lão bà này càng nói như vậy, trái lại càng khiến cho hắn cảm thấy lo lắng.
Hắn không biết mục đích muốn gặp mặt hắn của vị Thất công tử này là gì, cũng không biết được sau khi gặp mặt vị Thất công tử kia, nếu như từ chối đối phương thì đối phương có xuống tay với mình hay không.
- Mục Thiên Tôn đã từng cảnh cáo ta, bảo ta đừng có vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, ta cũng đã cảnh cáo hắn không được tiến vào Quy Khư. Bây giờ ta đã làm trái lời hứa đi vào Ngọc Kinh, hy vọng hẳn sẽ không vi phạm lời hứa...
Lão bà kia dắt hắn đi vào Hỗn Độn Điện, nhếch miệng cười, trong miệng hé ra để lộ lác đác mấy cái răng. Nàng nói: - Khai Hoàng, mời!