Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2070 - Chương 2117: Hài Cốt Của Bá Dương (2)

Chương 2117: Hài cốt của Bá Dương (2) Chương 2117: Hài cốt của Bá Dương (2)Chương 2117: Hài cốt của Bá Dương (2)

Trên khoảng không biển hỗn độn, gió nóng lập tức thổi vù vù, sóng lớn cuồn cuộn đánh tung từng chiếc lá sen trong biển hỗn độn lên cao!

Tân Mục và Đế Hậu đứng trên chiếc lá sen lập tức cảm nhận được bản thân không còn đứng vững, suýt chút nữa thì ngã văng ra ngoài.

Hai người vội vàng giữ thăng bằng, đứng thẳng người lại. Sau đó, bọn họ lập tức thấy khí Hỗn Độn tản ra, một cái đầu nối liền với phần rễ sen đang trôi nổi với mái tóc rối bời bạc trắng xõa tung trên mặt biển xuất hiện.

Những sợi tóc bạc kia hệt như những sinh vật còn sống đang bơi lội trên mặt biển, không ngừng vươn lên đâm vào từng sợi dây xích, định chặt đứt xây xích! Trên bề mặt của từng sợi dây xích hiện lên vô số đạo văn tinh xảo đang không ngừng chấn động, bốn phía xung quanh biển hỗn độn lập tức vang vọng đạo âm giống như hoàng chung đại lữ, hệt như có một cường giả mạnh mẽ vô song đang không ngừng hô vang đại đạo vô thượng!

Ầm!

Một cái đầu khổng lồ từ từ nhô lên khỏi mặt biển hỗn độn, mái tóc xõa tung, ố gắng chống lại trấn áp của dây xích, nhưng chỉ thấy từng sợi dây xích xuyên qua mặt, lỗ mũi, miệng và lỗ tai của nàng, trói chặt lấy nàng.

Đó là một nữ tử với cơ thể và khí phách không hề kém cạnh Bá Dương Thần Vương chút nào, nhưng bởi vì ngâm trong biển hỗn độn quá lâu, cho nên gương mặt của nàng đã bị biển hỗn độn ăn mòn đến mức khó có thể nhận ra diện mạo nữa.

Nữ tử đó nắm lấy một chiếc lá sen, chống cự lại trấn áp của dây xích, mạnh mẽ trèo lên lá sen, tranh thủ cơ hội thở hổn hà hển hổn.

Tân Mục và Đế Hậu nương nương nghẹn họng nhìn trân trối. Bọn họ đều không ngờ rằng trong Đại Uyên Quy Khư đang trấn áp một người, mà người này còn đang sống sờ sờ.

Vả lại, chắc hẳn nữ tử này là người thành đạo tiền sử bị trấn áp cho đến khi vũ trụ sụp đổ, vũ trụ mới sinh ra, nhưng nàng vẫn có thể sống sót êm đẹp, đúng là rất kỳ lại

- Đạo văn tạo thành đạo liên trên xiềng xích là đạo văn Di La Cung!

Tân Mục giật mình nhìn đạo văn bay lượn đầy trời, mà thứ cấu thành nên những đạo văn này lại chính là phù văn Hồng Mông!

- Cũng có nghĩa là, chủ nhân của Di La Cung đã dìm nữ tử này xuống Đại Uyên Quy Khư, hơn nữa còn e ngại nàng không chết, cho nên đã sử dụng pháp lực mạnh mẽ trấn áp nàng ở dưới này, hy vọng có thể tiêu diệt nàng!

Trong lòng hắn không khỏi run sợ:

- Nàng là ai? Vì sao ngay cả chủ nhân của Di La Cung cũng không giết được nàng, bất đắc dĩ phải trấn áp nàng ở đây?

Nữ tử kia thở gấp, sau đó lại tiếp tục bị dây xích lôi kéo. Nàng không khỏi cười lạnh một tiếng, giơ tay ra nắm lấy rễ của Tịnh Đế Song Liên, định kéo Tịnh Đế Song Liên xuống để đối phó với dây xích!

Đạo pháp thần thông của nàng vô cùng lợi hại. Đó chính là đại đạo Quy Khư, nhưng nếu so với tỷ muội Đế Hậu thì còn uyên thâm khó dò hơn nhiều!

Đóa hoa Tịnh Đế Song Liên kia bị nàng nắm lấy, trở thành thứ vũ khí để chống lại từng sợi dây xích. Uy lực của nàng ngập trời, căn nuốt hết tất cả, khuấy động toàn bộ biển hỗn độn!

- Thân Nữ Quy Khư của vũ trụ tiền sử!

Tân Mục lắp bắp kinh hãi, Đế Hậu và Nguyên Mẫu phu nhân cũng đồng thanh nói:

- Là chúng ta ở vũ trụ tiền sử!

- Không đúng! Còn hoàn mỹ hơn cả chúng ta!

- Nàng dung hợp một cách hoàn mỹ!

Đế Hậu và Nguyên Mẫu cùng vui mừng hớn hở, hiển nhiên nữ tử bị xích lại rồi trấn áp ở nơi đây vô cùng lợi hại, đã giải quyết được nhược điểm khi tỷ muội Quy Khư dung hợp thành một, đáng tin hơn đại đạo Luân Hồi của Tần Mục rất nhiều!

Trái tim Tần Mục đập loạn thình thịch. Hắn lập tức nghĩ đến việc nữ tử này còn đáng tin hơn mình, nếu như giải quyết được vấn đề nan giải của tỷ muội Đế Hậu, vậy thì bản thân hắn còn có thể giữ được tính mạng hay không?

Nữ tử kia vùng vẫy đấu tranh với Tịnh Đế Song Liên, dốc hết sức lực khả năng để chống cự lại những sợi dây xích, nhưng chẳng mấy chốc đã công ít thủ nhiều, rơi vào thế hạ phong.

Mặc dù chủ nhân của Di La Cung đã chết, nhưng dây xích hắn để lại lại vẫn có được uy năng tối cao, đạo văn Di La Cung của hắn huyền diệu khó lường, cho dù là Quy Khư cũng không thể nào cắn nuốt luyện hóa.

Bỗng nhiên trong miệng nữ tử kia phát ra đạo ngữ Quy Khư, nàng cao giọng nói:

- Các ngươi vẫn còn tiếp tục đứng nhìn hay sao? Còn không mau đến giúp đỡ?

Đế Hậu nương nương giật mình, Tần Mục siết chặt nắm đấm, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh. Vù...

Nữ tử kia khuấy động biển hỗn độn, một chiếc lá sen bị nàng khuấy động đến mức không tự chủ được mà bay đến nơi này. Nữ tử kia hét lên:

- Trèo lên lá sen hỗn độn này, mau mau đến đây!

Tân Mục nhất thời do dự, còn Đế Hậu nương nương đã tung người nhảy lên trên lá sen rồi.

Hắn nghiến răng, cũng nhảy lên theo.
Bình Luận (0)
Comment