Chương 2145: Tân Thiên Tôn nói lời giữ lời, Mục Thiên Tôn thẳng thắn cương nghị
Chương 2145: Tân Thiên Tôn nói lời giữ lời, Mục Thiên Tôn thẳng thắn cương nghịChương 2145: Tân Thiên Tôn nói lời giữ lời, Mục Thiên Tôn thẳng thắn cương nghị
Khai Hoàng thản nhiên nói:
- Đó là lúc trước. Lúc trước, mười Thiên Tôn không phá được đại đạo Không Gian của ngươi. Hiện giờ, Thiên Đình đã có rất nhiều loại thần thông có thể phá công pháp thần thông của ngươi. Cho dù đại đạo Không Gian của ngươi cao minh thì cũng có thể thoát khỏi tuệ nhãn của nhục thân Thiên Công không?
Nguyệt Thiên Tôn nghĩ lại năm đó Tân Mục xông vào rừng đào gặp nàng là nhờ Thiên Công chỉ điểm, thế là trái tim nàng lập tức chùng xuống.
Tổ Thần Vương nắm giữ nhục thân Thiên Công, có thể dễ dàng phá giải Tái Cực Hư Không Kinh của nàng! Ngoài ra, nếu như Hỏa Thiên Tôn nắm giữ Tổ Địa Đạo Hỏa, lợi dụng tế đàn chín tâng đạo hỏa phá giải Tái Cực Hư Không của nàng, nàng khó mà bảo toàn bản thân.
Khai Hoàng vô cùng bình tĩnh nói:
- Thực lực của Lăng Thiên Tôn lúc cao lúc thấp, lúc cao thì có thể diệt trừ những tên thành đạo, lúc thấp thì ngay cả Thiên Tôn cũng có thể đẩy nàng vào chỗ chết.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Mạng của ta là do Mục Thiên Tôn cứu, hơn nữa ai cũng không giết chết được †a.
Khai Hoàng cười giều nói:
- Cùng lắm thì lại bị vây khốn bốn vạn năm chứ gì?
Lăng Thiên Tôn không nói gì.
- U Thiên Tôn có thực lực, nhưng có mạnh bằng Hỏa Thiên Tôn không? Chưa chắc. Khai Hoàng tiếp tục nói:
- Vân Thiên Tôn vừa mới hồi sinh, cho dù ngươi trả lại nhục thân cho hắn thì nhục thân hắn vẫn hết sức suy yếu, cao nhất là cảnh giới Đế Tọa. Hắn không có đạo thụ đạo quả mạnh mẽ, dù sao cũng không phải do mình tu luyện, muốn hoàn toàn nắm giữ được sức mạnh của Thái Đế thì còn cần một thời gian dài.
Hắn phân tích mạnh yếu của ta và địch, nói:
- Thậm chí có khả năng, những tháng năm dài đằng đẳng sau này, hắn vẫn không thể hoàn toàn nắm giữ sức mạnh của Thái Đế. Ta có thể địch lại Hạo Thiên Tôn, nhưng không thể cùng lúc địch lại được Hạo Thiên Tôn và Thái Sơ! Chỉ cần Thái Sơ thoát khỏi ta, những người khác sẽ chết trong tay hắn! Hiện tại, Thái Sơ và Hạo Thiên Tôn đều không kém gì Thái Đế lúc trước! Tân Mục nói:
- Còn có ta...
Khai Hoàng nói:
- Ngươi có thể đánh lại Hạo Thiên Tôn hay Thái Sơ? Thổ Bá cũng vô dụng, hắn chỉ một lòng muốn chết! Huống chi bên cạnh Thái Sơ còn có hai vị Cổ Thần Thái Cực, ai đến ngăn cản?
Tân Mục cau mày.
Khai Hoàng trầm giọng nói:
- Trận chiến U Đô là một cái bấy, không phải diệt trừ Thổ Bá, mà là nhằm vào chúng ta! Hạo Thiên Tôn đại thế đã thành, muốn mượn cái danh diệt Thổ Bá, nhân cơ hội một mẻ hốt gọn chúng ta! Cho dù chúng ta thương vong thảm hại cũng không thể thắng, chỉ có thể nhìn U Đô rơi vào tay kẻ thù!
Hắn nói chậm lại:
- Thổ Bá một lòng muốn chết, thoát khỏi trói buộc của đại đạo U Đô, trận chiến này thật sự không cần thiết đối với chúng ta. Chúng ta thật vất vả mới tập hợp lại cùng nhau, có hy vọng chiến thắng, nhưng vì trận chiến không cần thiết này mà phá vỡ ưu thế tương lai. Đây là việc làm của kẻ ngu.
Tân Mục trầm mặc, sau một lúc lâu mới nói:
- Chúng ta bất động, ưu thế của Thiên Đình càng lớn. Chúng ta xuất chiến, còn có khả năng đoạt lại U Đô. Đoạt lại U Đô thì tương lai mới có không gian chuyển mình. U Đô thất thủ thì tương lai sẽ không còn không gian sinh tồn...
- Nếu không đoạt được thì sao?
Khai Hoàng nhìn thẳng vào mắt hắn, lời nói giống như Kiếm Đạo của hắn, tiến sát từng bước, không cho hắn cơ hội phòng ngự, nhắm thẳng vào điểm yếu trong đạo tâm hẳn: - Nếu trận chiến này, cho dù cố gắng như thế nào mà ngươi cũng không đoạt lại được U Đô thì sao? Nếu có vị đạo hữu nào vì vậy mà chết trong trận chiến này thì sao?
Nguyệt Thiên Tôn hơi nhíu mày, hôm nay Khai Hoàng nói khá nhiều, hơn nữa lời nói sắc bén, không giống với hắn ngày thường.
Ánh mắt Lãng Uyển dừng lại trên người Khai Hoàng, ánh mắt cũng lộ vẻ nghi ngờ.
Nàng tiếp xúc với Khai Hoàng tương đối nhiều, ngày thường Khai Hoàng lúc nào cũng bình tĩnh, sét đánh không sợ, hôm nay Khai Hoàng dường như lại có chút rối loạn lòng mình và đạo tâm.
Tân Mục cười nói:
- Ta chính là đại pháp sư vạn kiếp bất diệt, ta có thể hồi sinh...
- Nếu hiện giờ ngươi không hồi sinh được thì sao?
Khai Hoàng tiếp tục ép hỏi:
- Vạn kiếp bất diệt của ngươi cũng không phải là toàn năng, cũng có điểm yếu. Nếu ngươi vì cứu Thổ Bá mà liên lụy khiến đạo hữu ngươi mất mạng, hơn nữa ngươi còn không hồi sinh được đạo hữu, vậy thì đạo tâm của ngươi có sụp đổ hay không?
Lăng Thiên Tôn ngẩng đầu lên, hơi nghi ngờ nhìn Khai Hoàng, cho dù thần kinh nàng kém nhanh nhạy thì cũng phát giác được điểm kỳ lạ của Khai Hoàng.
Tân Mục khó mà phản bác lại.
Khai Hoàng tiến thêm một bước, trầm giọng nói:
- Trong trận chiến U Đô, không phải là chúng ta chiến đấu với Hạo Thiên Tôn hay Thái Sơ, mà thật ra là chiến đấu với Tam công tử và Tứ công tử Di La Cung! Không phải chúng ta đấu với Hạo Thiên Tôn và Thái Sơ, mà là bọn họ! Ngươi cho rằng, dựa vào thực lực bây giờ của chúng ta có thể đấu lại Tam công tử và Tứ công tử không? Tân Mục há to miệng. - Thổ Bá là đồng minh của ngươi, nhưng có phải là đồng minh của bọn ta không?