Chương 2149: Cách làm trái ngược
Chương 2149: Cách làm trái ngượcChương 2149: Cách làm trái ngược
Lăng Thiên Tôn bưng trà lên, Bạch Cừ Nhi vội vàng nói:
- Thiên Tôn chờ một chút, đã nguội, ta đi đổi một chén...
- Không cần!
Lăng Thiên Tôn ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, đặt chén trà xuống, nói:
- Mục Thiên Tôn, ta ở trên thuyền chờ ngươi. Đừng trì hoãn quá lâu.
Tân Mục gật đầu, Lăng Thiên Tôn quay lại Kim Thuyền Độ Thế.
Tân Mục rót cho mình một chén trà, nâng trong lòng bàn tay, cảm nhận được hơi ấm.
Bạch Cừ Nhi nhìn hắn, phát hiện hắn vẫn luôn nhìn nàng, trong lòng không khỏi có chút bối rối.
Tân Mục thưởng thức rất lâu, đợi đến khi trà trong tay đã lạnh, lúc này mới uống một hơi cạn sạch, đặt cái chén rỗng xuống, đứng lên nói:
- Ta lại phải đi rồi.
Bạch Cừ Nhi đứng dậy, giúp hắn sửa sang lại cổ áo, hỏi:
- Nguy hiểm không?
- Cũng bình thường.
Tần Mục đứng đó không nhúc nhích, chờ nàng chỉnh xong, cười nói:
- Ta vẫn luôn như vậy, đã trải qua quá nhiều rồi.
- Vậy thì nhớ cẩn thận.
Bạch Cừ Nhi suy nghĩ một chút, nói:
- Lăng Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn là Thiên Tôn thời đại Thượng Hoàng, ngươi giúp ta hỏi nàng, ta bảo vệ một vài di dân Thượng Hoàng, nhưng thực lực bản thân không cao, kính xin hai vị Thiên Tôn che chở con dân của các nàng.
Tân Mục gật đầu, xoay người rời đi, Bạch Cừ Nhi đưa mắt nhìn hắn đi về phía Kim Thuyền, lại thấy hắn đột nhiên vòng trở lại, bỗng nhiên ôm nàng trong ngực.
Bạch Cừ Nhi không giãy giụa, yên lặng dựa lên lồng ngực hắn.
Sau một lúc lâu, Tân Mục buông nàng ra, xoay người rời đi.
- Là một nữ nhân không tệ.
Trên thuyền, Lăng Thiên Tôn vẫn ngồi trên mặt đất cười toe toét, dùng nguyên khí diễn hóa cấu tạo nút thắt dây đỏ, cố gắng thôi diễn biến hóa và ảo diệu trong đó, đầu cũng không ngẩng lên, nói:
- Nếu các ngươi có thể ở bên nhau thì rất hoàn mỹ.
- Đúng vậy. Tân Mục cười nói, điều khiển Kim Thuyên Độ Thế.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Ta nghe Nguyệt Nhi nói, ngươi vẽ tặng nàng một bức tranh, nàng rất trân quý.
Tròng mắt Tần Mục đảo quanh, sau gáy chậm rãi toát ra một giọt mồ hôi lạnh.
- Ta nghe Tô Mạc Già nói, quan hệ giữa ngươi và Diên Tú Đế không bình thường, lúc còn nhỏ, các ngươi đã định trước cả đời, còn bái đường, chỉ là chưa động phòng.
Lăng Thiên Tôn tiếp tục nói.
Sau gáy Tần Mục ướt sũng, mồ hôi theo dọc sống lưng chảy xuống.
Lăng Thiên Tôn ngẩng đầu, liếc nhìn hắn một cái, nói:
- Tô Mạc Già còn nói thầm với ta, ở chỗ Lãng Uyển có một bức tranh ngươi vẽ. Họa Thánh vẽ còn đẹp hơn, nhưng Lãng Uyển lại đốt bỏ tranh của Họa Thánh, chỉ để lại tranh của ngươi.
Sau lưng Tân Mục lạnh toát, dốc sức lái Kim Thuyền đi. Kim Thuyền phá vỡ Hư Không, biến mất không thấy đâu nữa.
- Cái này cũng không thể trách Tô Mạc Già. Mặc dù Tô Mạc Già là đại tế tửu của Văn Đạo Viện, nhưng khi đối mặt với ta, lúc nào hắn cũng cảm thấy ta là tiền bối của hắn. Ta chỉ sống trong truyền thuyết, hắn nhìn thấy người trong truyền thuyết, đương nhiên là hơi mất tự nhiên.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Sau đó hắn muốn đáp lời ta, nhưng lại không biết nên nói cái gì, cho nên đành phải kể hết mọi chuyện của ngươi cho ta nghe. Ngươi còn nhớ chuyện Tư Ấu U dẫn ngươi đi họp chợ, nhìn trúng một xấp vải, trên người lại không mang tiền nên thế chấp ngươi ở lại tiệm vải không? Nàng quên chuộc ngươi về, là người mù đi tìm rồi chuộc ngươi về.
- Miệng trưởng thôn... Còn có bà bài!
Trên trán Tân Mục hiện đầy gân xanh. Hắn quan sát Hư Không, điều khiển Kim Thuyền chạy vào nơi sâu nhất trong Hư Không, cười ha hả nói:
- Khi nãy Bạch Cừ Nhi nhờ ta hỏi ngươi, di dân Thượng Hoàng phải làm sao bây giờ? Nàng giấu di dân Thượng Hoàng đi, nhưng thực lực lại khá thấp, không thể che chở di dân Thượng Hoàng khỏi đại kiếp.
- Dân chúng của thời đại Khai Hoàng cũng là di dân Thượng Hoàng, dân chúng của thời đại Diên Khang cũng là di dân Thượng Hoàng, trong lòng ta, dù là ai cũng không hề khác nhau.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Để những người này vào Diên Khang là được, ta khỏi phải chạy qua lại ba chỗ. Nàng không tiếp tục hỏi thăm chuyện tình cảm của Tân Mục nữa, so với loại chuyện tình cảm phiền toái này, nàng càng thích nghiên cứu hơn.
Nàng lại trâm ngâm trong ấn pháp của nút thắt dây đỏ. Ấn pháp của nút thắt dây đỏ dính dáng đến quá nhiều kiến thức, ngay cả là nhân vật như nàng cũng cần mấy vạn năm mới tham ngộ ra được thì có thể thấy được việc khai sáng nút thắt dây đỏ khó khăn đến nhường nào.
Nàng vốn là người cực kì thông tuệ. Năm đó, Ngự Thiên Tôn đã từng hâm mộ nói rằng tư chất, ngộ tính và tài trí của Lăng Thiên Tôn còn trên cả hẳn. Tuy đó là lời nói khiêm tốn và hâm mộ của Ngự Thiên Tôn, quả thật nhưng tư chất, ngộ tính và tài trí của Lăng Thiên Tôn cực kỳ cao.
Tần Mục cũng ổn định lại tinh thần, tham ngộ đạo văn, gặp chỗ nào không hiểu là mở lời hỏi ngay. Mới đầu Lăng Thiên Tôn còn nhãn nại giải đáp, về sau không kiên nhẫn, cảm thấy hẳn hỏi những vấn đề quá đơn giản, quát một câu:
- Trong cảm ngộ của ta đều có, ngươi tự ngộ đi!
Tân Mục đỏ bừng mặt, vô cùng xấu hổ, đành phải ngoan ngoãn tự tham ngộ.
Cuối cùng Kim Thuyền cũng phá vỡ tầng Hư Không thứ ba mươi lăm, chạy vào. Chung Cực Hư Không. Tuy gió lạnh có thể thổi tan tất cả vật chất, nhưng lại không thể làm gì Kim Thuyền Độ Thế.