Chương 2150: Cách làm trái ngược (2)
Chương 2150: Cách làm trái ngược (2)Chương 2150: Cách làm trái ngược (2)
Lăng Thiên Tôn chỉ điểm hắn con đường đi đến Đại La Thiên Thần Thức, Tần Mục điều khiển Kim Thuyền chạy trong Chung Cực Hư Không, mà Chung Cực Hư Không còn rộng lớn hơn toàn bộ vũ trụ càn khôn không biết bao nhiêu lần.
Cùng với sự phát triển của vũ trụ, vũ trụ sẽ trở nên ngày càng rộng lớn, bao la, mà ba mươi sáu tầng Hư Không cũng sẽ dần dần tương dung với vũ trụ. Linh khí linh lực giữa thiên địa cũng vì vậy mà trở nên càng thêm mờ nhạt, khoảng cách giữa các tinh hệ cũng vì vậy mà ngày càng xa cách.
- Với thực lực hiện giờ của ta thì có thể lạc ấn Chung Cực Hư Không, khiến sức mạnh của bản thân bất diệt hay không?
Tân Mục sáng mắt, lập tức lấy Kiếp Kiếm ra, đứng ở mũi thuyền thử thôi thúc thần thông, cố gắng lạc ấn thần thông của mình vào trong Chung Cực Hư Không.
Hắn thi triển thần thông ba mươi Trọng Thiên, từ Đề Kiếp - chiêu thức thứ nhất của Kiếp Đế Kiếmn Luân Hồi Yên Tĩnh - chiêu thức thứ ba mươi mốt của Kiếp Kiếm.
Nhưng ba mươi mốt tầng đại thần thông lạc ấn trong Chung Cực Hư Không lại nhanh chóng biến mất như làn khói mờ ảo, không để lại bất cứ dấu vết gì.
Tân Mục cau mày, đột nhiên giọng nói của Lăng Thiên Tôn vang lên từ phía sau lưng hắn.
- Thần thông hay lắm.
Tần Mục quay đầu nhìn lại, ánh mắt Lăng Thiên Tôn dừng lại ở nơi hắn vừa lạc ấn thần thông, lại khen một tiếng:
- Thần thông hay lắm.
Tân Mục cười nói: - Đây là Đạo Cảnh do Khai Hoàng khai sáng, ta đã tu luyện đến Trọng Thiên thứ ba mươi mốt, đến khi ta tu thành ba mươi sáu Trọng Thiên là có thể lạc ấn Chung Cực Hư Không. Lăng, có lẽ ngươi cũng không rõ lắm về chuyện Đạo Cảnh, ta kể cho ngươi nghe. Đạo Cảnh là do Khai Hoàng sáng lập, vốn dĩ bị xem như tà thuyết dị đoan, bây giờ lại biến thành học thuyết nổi tiếng, Đạo Cảnh chia làm ba mươi sáu Trọng Thiên...
Lăng Thiên Tôn khoát tay áo, lắc đầu nói:
- Nói về Đạo Cảnh, ngôn luận từ một phía. Ta đã đích thân thỉnh giáo Khai Hoàng trong Văn Đạo Viện, có điều cũng chỉ đến thế.
Tần Mục trợn mắt lên, ha ha nói:
- Ngươi, ngươi...
Lăng Thiên Tôn nói:
- Mục Thiên Tôn, với tư chất của ngươi chắc đã sớm ngờ tới, Đạo Cảnh chẳng qua chỉ là một quy định cứng nhắc lập ra cho người tâm thường, để người tâm thường đi lại trong đó, đi tới điểm cuối là có thể thành đạo. Nhưng nó cũng là thứ để hạn chế người tâm thường.
Lồng ngực Tần Mục nghẹn một cục tức, suýt nữa không thở nổi.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Ta thấy ngươi có một chiêu tên là Hồng Mông Nhất Chỉ sử dụng phù văn Hồng Mông. Ngươi đánh một chiêu về phía Chung Cực Hư Không đi.
Tần Mục làm theo, điểm một chỉ về phía đó.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã tham ngộ ra rất nhiều biến hóa trong Hồng Mông Nhất Chỉ, uy lực một chỉ này cực kỳ kinh người. Một vệt tử bắn ra quang từ đầu ngón tay, xuyên thủng Chung Cực Hư Không, để lại một dấu tay trong vùng Chung Cực Hư Không này.
Dấu tay mãi không tiêu tan, bởi lẽ ngàn vạn loại biến hóa của Hồng Mông Nhất Chỉ bên trong dấu tay dao động, biến hóa vô tận, cuối cùng sẽ không bị Chung Cực Hư Không xóa bỏ!
Tân Mục ngơ ngác, tỉ mỉ quan sát dấu tay của bản thân, trong lòng ngộ ra vài điều nhưng lại không biết bản thân ngộ ra đạo lý gì.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Chiêu thân thông này là thần thông thứ mấy Trọng Thiên của ngươi?
Tần Mục lắc đầu nói:
- Đây không phải là thần thông của ta, mà là thần thông ta tham ngộ được từ trong đạo văn Di La Cung, là thần thông của chủ nhân Di La Cung...
- Theo đạo lý này của ngươi thì thân thông Đạo Cảnh thứ ba mươi mốt Trọng Thiên của ngươi cũng không phải thần thông của ngươi ư? Đó là thần thông của đủ loại đại đạo. Thần thông Hồng Mông Nhất Chỉ là thân thông của ngươi, cũng là thần thông của chủ nhân Di La Cung.
Hư Thiên Tôn nói:
- Ngươi cảm thấy Hồng Mông Nhất Chỉ là Đạo Cảnh thứ mấy Trọng Thiên?
Tân Mục ngỡ ngàng, có chút không theo kịp suy nghĩ của nàng.
- Chiêu thần thông này không phải là Trọng Thiên.
Lăng Thiên Tôn nói:
- Chủ nhân Di La Cung đã vượt qua cấp độ Trọng Thiên của Đạo Cảnh, hắn thấy rõ bản chất của đại đạo, Đạo Cảnh không giữ nổi hắn. Nếu ngươi tu luyện theo Đạo Cảnh thì ngươi vẫn đặt mình trong quy định cứng nhắc, tự trói buộc bản thân. Ngươi thoát ra thì mới có thể hiểu vì sao Hồng Mông Nhất Chỉ không phải Đạo Cảnh, nhưng vẫn có thể mạnh mẽ đến như vậy.
Khóe mắt Tân Mục giật giật, hoàn toàn ù ù cạc cạc.
Lăng Thiên Tôn nhìn hắn, nhíu chặt lông mày, nhẫn nại nói:
- Đạo tính không thay đổi, đạo tính không biến chất. Trong thế giới mênh mông này, chỉ có bản thân mình mới là nhất. Hiện giờ ngươi đã rõ chưa?
-Ta...
Khóe mắt Tân Mục giật giật, chân chừ nói:
- Có vẻ là vẫn chưa rõ lắm..
Trên thịnh hội Dao Trì trăm vạn năm trước, hắn còn đang truyền thụ đại đạo Tạo Hóa cho Lăng Thiên Tôn. Mà hôm nay, hẳn đã không thể hiểu rõ Lăng Thiên Tôn đang nói tới cảnh giới nào.
Lăng Thiên Tôn giống như đi lên một con đường tu luyện hoàn toàn khác với hệ thống Thần Tàng Thiên Cung, hệ thống Đạo Cảnh, thậm chí hệ thống Tổ Đình Ngũ Thái mà Lam Ngự Điền đang nghiên cứu!
Con đường tu luyện này khiến ngay cả cường giả như Tân Mục cũng như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc.