Chương 2156: Giả sử chết ngay từ đầu, một đời thật giả ai thấu? (2)
Chương 2156: Giả sử chết ngay từ đầu, một đời thật giả ai thấu? (2)Chương 2156: Giả sử chết ngay từ đầu, một đời thật giả ai thấu? (2)
Hai ngọn núi lớn tan rã trong hỏa diễm, mặt đất nổ tung, dung nham dưới lòng đất cuồn cuộn, đất cát dâng cao, di chuyển trên dung nham, mềm yếu, nóng chảy.
- Thời đại Long Hán, chúng ta từng thương lượng vài lần, ta hiểu lựa chọn của ngươi.
Vân Thiên Tôn nói:
- Lúc trước có quốc gia, dân sinh khắc khổ, mưu sĩ có hai đứa con trai muốn ra ngoài lang bạt. Con trai cả nói ta muốn nâng đỡ quyền quý, lật đổ triều đình, có quyền quý là có thực lực thế lực, nâng đỡ quyền quý trở thành hoàng đế, có quyền quý thì có thể khiến dân chúng sống tốt hơn. - Con trai thứ hai nói, ta không tín nhiệm quyên quý, ta muốn tự lập môn hộ, tạo nên thế lực của mình, lật đổ triều đình, để dân chúng sống tốt hơn. Cho nên bọn họ ước định, nếu con trai thứ hai thất bại, để tránh khỏi tiếp tục chiến hỏa ngập trời, con trai cả nhất định phải giết chết con trai thứ hai.
Gương mặt Hỏa Thiên Tôn không chút cảm xúc, nghiêng đầu nghe.
- Về sau triều đình tàn ác bị lật đổ, con trai cả nâng đỡ quyền quý làm hoàng đế, mà con trai thứ hai thành phản tặc. Con trai cả rưng rưng giết chết đệ đệ của mình, chấm dứt chiến tranh.
Vân Thiên Tôn hỏi:
- Đây là ý nghĩ năm đó của chúng ta sao?
Hỏa Thiên Tôn không trả lời.
Vân Thiên Tôn nói: - Con trai cả có công nâng đỡ hoàng đế, trở thành quyền thần, nhưng quốc gia vẫn dân sinh suy tàn, bách tính khốn khổ. Lúc này, con trai cả đã không còn suy nghĩ muốn lật đổ triều đình mới nữa, bởi vì...
Hắn thản nhiên nói:
- Bởi vì hắn chính là một phần của triều đình này, là người có quyền thế nhất trong triều đình. Sao hắn có thể lật đổ bản thân mình chứ? Cho nên, mỗi khi có người vì không chịu nổi áp bức mà phản kháng, con trai cả lúc nào cũng là người đầu tiên nhảy ra, diệt sạch nghĩa quân. Bởi vì hắn đã trải qua thời đại Long Hán chia năm xẻ bảy, trải qua những chuyện kia, hắn biết hắn không thể để cho nghĩa quân này đánh đổ quyền vị của bản thân. Hắn đã không còn là đứa con trai cả năm đó vì gia tộc của mình nữa rồi.
- Vân, ngươi thay đổi rồi.
Hỏa Thiên Tôn tiêu điều thở dài, lắc đầu nói:
- Ngươi đã không còn là Vân của năm đó, không còn là Vân thấu hiểu ta.
Khuôn mặt trên mặt nạ của hắn méo mó, lộ ra dáng vẻ vừa khóc vừa cười:
- Ngươi cũng giống như đám người Mục và Tần, ngươi cũng mong ta chết?
Vân Thiên Tôn chắp hai tay sau lưng, nhìn khoảng không bị đạo hỏa thiêu đốt vặn vẹo phía sau hắn, thản nhiên nói:
- Ta khảng khái cất tiếng hát khúc bi thương, thong dong bình thản sống kiếp tù nhân. Đầu rơi máu chảy cũng chẳng hề gì, sống sao cho tự hào với tuổi trẻ!
Hắn cười nhạo một tiếng:
- Giả sử chết ngay từ đầu, một đời thật giả ai thấu? Hỏa, ngươi vẫn còn đường lui.
Hắn xoay người, đối mặt với Hỏa Thiên Tôn: - Hỏa, nếu ngươi có thể đi hành thích Hạo Thiên Tôn, mượn quan hệ giữa ngươi và Hạo Thiên Tôn đi giết hắn, vậy thì Nhân Tộc sẽ hoàn toàn thắng lợi, lật đổ Thiên Đình hiện tại! Tất cả công lao và thành tích, một mình ngươi có thể chiếm hết! Cho dù là ta hay Lăng Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn, Khai Hoàng, Mục Thiên Tôn, công lao và thành tích cũng không hiển hách bằng ngươi! Ngươi hoàn thành sự nghiệp vĩ đại mà trăm vạn năm qua chúng ta cũng không thể hoàn thành!
Hắn lớn tiếng nói:
- Tất cả hành động ngươi làm lúc trước, ta cũng có thể dấu diếm giúp ngươi! Ở trước mặt người khác, ngươi sẽ là một cường giả chói lọi chịu nhục, mang tiếng xấu, hơn nữa còn giành được thắng lợi cuối cùng! Vô số người khen ngợi ngươi, vô số người ở hậu thế ngưỡng mộ hành động của ngươi, hoàn toàn không hay biết hành động lúc trước của ngươi! Quá khứ của ngươi đều được xóa bỏ! Chỉ cân ngươi đi ám sát Hạo Thiên Tôn!
Hỏa Thiên Tôn đứng đó không nhúc nhích, đột nhiên nở nụ cười.
Vân Thiên Tôn cau mày, tiếng cười của Hỏa Thiên Tôn càng lúc càng lớn, giọng nói chấn động khe núi, khiến hai ngọn núi lớn sụp đổ trong đạo hỏa, hóa thành dung nham cuồn cuộn.
- Vân, ta không thể không thừa nhận, ngươi còn có sức mê hoặc hơn cả Mục Thiên Tôn.
Hỏa Thiên Tôn xoay người lại, nhìn thẳng khuôn mặt hắn, dường như giọng nói không mang chút ấm áp nào, càng ngày càng lạnh:
- Nhưng thật ra các ngươi không đấu lại Hạo Thiên Tôn, không đấu lại Thiên Đình! Nếu ta đi ám sát Hạo Thiên Tôn, cho dù có thể giết hắn, trước khi chết, ta cũng sẽ bị hắn giết ngược lại một đòn! Kế sách của ngươi rất hay, một mũi tên trúng hai đích, một lần trừ khử được cả hai người bọn tal
Hắn châm chọc nói:
- Sau đó, ngươi có thể hoàn toàn san bằng Thiên Đình, đối phó Khai Hoàng, đối phó Mục Thiên Tôn, diệt trừ bọn họ, ngươi sẽ chiếm mọi quyền hành! Bọn họ sao có thể là đối thủ của ngươi được? Ngươi nghĩ rất hay, thật sự rất hay, diệt trừ ta, diệt trừ Hạo Thiên Tôn, sau đó diệt trừ Mục Thiên Tôn và Khai Hoàng.
Vân Thiên Tôn thở dài một hơi, tiêu điều nói:
- Ngươi thật sự đã thay đổi, ngươi đã phản bội sơ tâm của ngươi...
- Sail
Đạo hỏa bên cạnh Hỏa Thiên Tôn đột nhiên trở nên vô cùng sôi sục, lửa giận đốt cháy tất cả, phát hết phẫn nộ trong lòng hẳn ra ngoài, giống như nuốt chứng tất cả mãnh thú: - Là các ngươi phản bội ta!