Chương 2196: Đạo tâm bị xé rách 3)
Chương 2196: Đạo tâm bị xé rách 3)Chương 2196: Đạo tâm bị xé rách 3)
Kim Thuyền vẫn đang tăng tốc, lao về phía Tổ Thần Vương. Thần thức Hạo Thiên Tôn lập tức chấn động, báo cho Tổ Thần Vương biết mà tránh. Tổ Thần Vương đang muốn giết chết U Thiên Tôn, nghe vậy vội vàng tránh đi, sau đó chỉ thấy thân hình Lăng Thiên Tôn xuất hiện ở chỗ bản thân vừa đứng, không khỏi kinh hãi toát mồ hôi lạnh.
Hắn vội vàng đi đến bên cạnh Hạo Thiên Tôn, thấp giọng nói:
- Hạo huynh... bệ hạ, xảy ra chuyện gì vậy?
- Tần Nghiệp chết rồi!
Hạo Thiên Tôn cười ha hả, nhìn quanh, hả hê mãn nguyện:
- Tần Nghiệp, quả nhân nuôi ong tay áo, hắn chết rồi, đại cục đã định. Mục tặc lại không ham chiến, hắn là người đáng tin cậy của phản tặc, sau khi hắn biết Tân Nghiệp chết, trận chiến này hẳn thua chắc, bởi vậy cố bảo vệ những người khác. Hắn đã mất đi lòng tiến thủ, phần thắng của trận chiến này U Đô rơi vào tay ta, thiên hạ này sẽ không còn ai có thể làm lung lay căn cơ của Thiên Đình.
Tổ Thần Vương chấn động, một chân quỳ xuống, hai tay chắp lại, giơ cao quá đầu:
- Bình định U Đô chính là ngày tốt để bệ hạ đăng cơ! Thần nguyện ý dâng tấu chương lên thái thượng hoàng, phân tích thiệt hơn, xin thái thượng hoàng thoái vị!
Hỏa Thiên Tôn cũng vội vàng khom người, nói:
- Bệ hạ tài trí hơn người, ổn định bạo loạn trăm vạn năm, trả lại thái bình thịnh thế cho thiên hạ, thành tựu như thế, từ khi vũ trụ sinh ra đến nay chưa từng có! Bệ hạ đăng cơ, thuận ý trời, đúng ý dân, thần nguyện làm người viết tấu chương!
Hư Thiên Tôn thoáng chút do dự, cũng khom người xuống theo, nói:
- Bệ hạ đăng cơ, thái thượng hoàng nhất định sẽ vui mừng, chủ động nhường ngôi!
Hai vị Cổ Thần Thái Cực thấy Kim Thuyền bay tới, lập tức vứt bỏ Thái Thủy, đi đến bên cạnh đám người Hạo Thiên Tôn, thấy ba vị Thiên Tôn quỳ lạy, không khỏi liếc nhau, đồng thời quỳ lạy nói:
- Bọn ta và Thái Sơ đạo huynh đều là Ngũ Thái, nguyện ý tiến lên làm thuyết khách. Thái Sơ đạo huynh rõ lý lẽ, nhất định sẽ vui vẻ thần phục.
Hạo Thiên Tôn cười ha hả, nhìn về phía Tân Mục trên Kim Thuyền, thản nhiên nói: - Mục Thiên Tôn, nhìn thấy cái gì gọi là đại thế cuôn cuộn chưa? Chiêu hướng phát triển thiên hạ ngày nay đều một lòng vì ta. Các ngươi phản kháng chỉ tốn công vô íchl Ngược lại sẽ liên lụy Nhân tộc, liên lụy sinh linh Hậu Thiên. Tổ chim bị phá trứng không lành, ngươi muốn chúng sinh trong thiên hạ chôn vùi trong tay ngươi sao?
Tần Mục thẫn thờ đứng trên mui thuyền, đối mặt với hắn từ xa.
-U Đô đã rơi vào tay trầm.
Hạo Thiên Tôn xòe năm ngón tay ra, sau đó nắm chặt lại, cười nói:
- Thái Đế bỏ mạng, Thái Sơ quy hàng, Khai Hoàng đã chết, các ngươi đã không còn bất kỳ phần thắng nào.
Bên trên Kim Thuyền bỗng nhiên xôn xao.
Thiên Công vội vàng nói:
- Mục Thiên Tôn, Khai Hoàng thật sự đã...
Khóe miệng U Thiên Tôn chảy máu, sắc mặt trắng bệch, Lãng Uyển Thân Vương lặng im, Nguyệt Thiên Tôn nhìn về phía Lăng Thiên Tôn.
Lăng Thiên Tôn nhẹ nhàng gật đầu.
Tân Phượng Thanh ngơ ngác ngồi dưới đất, giống như mất đi tất cả khí lực, đột nhiên ngẩng đầu lên, mờ mịt nói:
- Đệ đệ, ta muốn về nhà. Đưa ta trở về đi, ta nhớ mẫu thân...
Tần Mục không nhúc nhích, nắm chặt chuôi Kiếp Kiếm trong tay rồi lại buông ra, sau đó lại tiếp tục nắm chặt, nhưng lại buông ra lần nữa.
- Mục Thiên Tôn, ngươi vẫn còn cho rằng bản thân có thể trở mình ư?
Hạo Thiên Tôn cười nói:
- Bên trong Quy Khư có cái gì, ngươi còn rõ hơn ta. Đợi đến khi mẫu hậu ta quay vê, các ngươi càng không có đường sống. Đắc đạo thì được giúp đỡ, mất đạo thì không, tiếp tục đánh nhau, các ngươi đều sẽ chôn vùi ở đây. Mục Thiên Tôn, ngươi là kẻ thức thời, các ngươi chết trong U Đô sẽ tiếp tay cho người thành đạo thời tiền sử hạ xuống. Có lẽ ngươi cũng không muốn thấy cảnh này đúng không? Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi hàng, ta sẽ không để cho người thành đạo thời tiền sử hạ xuống.
Hắn mỉm cười nói:
- Trẫm chiêu hàng ngươi, chỉ cần ngươi quy phục, trẫm phong ngươi làm một trong mười Thiên Tôn, chẳng những Diên Khang có thể tiếp tục sống sót, trầm cũng sẽ không động đến Vô Ưu Hương. Nhưng ngươi nếu dám nói một chữ "không", Diên Khang và Vô Ưu Hương đều sẽ biến thành tro bụi!
Hỏa Thiên Tôn nhíu mày:
- Bệ hạ, bọn họ là nghịch tặc, sao có thể chiêu hàng?
Hạo Thiên Tôn cười ha ha nói:
- Hỏa ái khanh, trâm là loại hoàng đế không độ lượng như vậy ư?
Hỏa Thiên Tôn không dám nói nhiều.
Đột nhiên, Kim Thuyền chạy đi, biến mất trong bóng đêm.
Hỏa Thiên Tôn thấy thế thở phào nhẹ nhõm.
Hạo Thiên Tôn mỉm cười nói:
- Hắn sẽ tới Thiên Đình, hắn là người hiểu chuyện.
Hắn ngẩng đầu lên, thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi giang hai cánh tay.
- Cuối cùng thiên hạ này cũng là của một mình tal
Tốc độ của Kim Thuyền Độ Thế càng lúc càng nhanh, chạy qua U Đô. Vì nhục thân Thổ Bá đang không ngừng tan rã, cho nên không gian U Đô cũng đang không ngừng tan rã.
- Ta đứng ở nơi nào, nơi đó là U Đô!
Nhục thân của Thổ Bá chia ra thành từng mảng lục địa khổng lồ, trôi lơ lửng trong U Đô. U Đô cũng chia thành từng mảng, không còn là một thể thống nhất.
Có những mảnh vỡ U Đô chồng chất lên chư thiên, có những mảnh chồng lên Nguyên Giới, cũng có những mảnh nối với Tổ Đình.