Chương 2210: Mẫu hiền tử hiếu (3)
Chương 2210: Mẫu hiền tử hiếu (3)Chương 2210: Mẫu hiền tử hiếu (3)
Nguyên Mẫu phu nhân là con át chủ bài của hẳn, là con át chủ bài để đối phó Thái Sơ, nếu lúc này kinh động đến Thái Sơ thì sẽ không đủ lý do để giết chết Thái Sơ.
Mâu thuẫn giữa Nguyên Mẫu phu nhân và Thái Sơ không thể hòa giải, hơn nữa Nguyên Mẫu phu nhân cũng là con át chủ bài đối phó đám người Lăng Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn, đương nhiên phải giấu thật kĩ.
- Không phải Hạo Nhi nói muốn trị liệu thương thế cho mẫu thân ư?
Nguyên Mẫu phu nhân đã khá hơn một chút, cười nói:
- Đạo thương mà Mục Thiên Tôn để lại cho mẫu thân cực kỳ cứng đầu, với sức mạnh của ta khó mà thanh trừ được. Hạo Nhi đã cắn nuốt Thần Nữ Thái Tố, luyện thành đại đạo Thái Tố câu được ước thấy. Có lẽ chữa trị cho mẫu thân cũng không khó khăn. Dùng đại đạo Thái Tố chữa trị cho ta thì người mẫu thân này cũng nằm trong khống chế của ngươi, không phải Hạo Nhi nghĩ như vậy ư?2
Hạo Thiên Tôn nghiêm túc nói:
- Mẫu hậu cũng không phải người ngoài, làm sao trẫm có thể thử khống chế mẫu hậu? Mẫu hậu yên tâm, trầm nghe nói Diên Khang có Thần Y, trẫm để Mục Thiên Tôn đưa Thần Y tới, trấm nghĩ hắn không dám không nghe theo.
Đột nhiên, biểu cảm trên gương mặt hắn, nói:
- Mẫu hậu nghỉ ngơi trước đi, trẫm còn có chút chuyện cần xử lý.
Dứt lời, hắn khom người lùi từng bước một, đợi đến khi lui ra ngoài cung, lúc này mới xoay người nhanh chóng rời đi. - Tiểu tử này, lúc ra ngoài vẫn cẩn thận như vậy, đề phòng ta đánh lén hắn.
Nguyên Mẫu phu nhân lắc đầu, tự nhủ:
- Đạo thương ta còn có thể chữa trị, chỉ cần thi triển đại đạo Luân Hồi mà Mục Thiên Tôn truyền thụ cho ta thì chắc là có thể khỏi hẳn. Nhưng đại đạo Luân Hồi bị tên Mục Thiên Tôn lòng dạ xấu xa giấu giếm huyền cơ, ta sử dụng đại đạo Luân Hồi thì chỉ sợ lại rơi vào tính toán của hắn lần nữa. Hơn nữa sử dụng đại đạo Luân Hồi, ta sẽ tạm thời mất đi khả năng khống chế thân thể, tiểu tiện nhân tỷ tỷ kia vẫn luôn chờ đợi cơ hội này...
Nàng trấn tĩnh lại:
- Thần Y dược sư của Diên Khang là nam tử tuấn mỹ, để hắn đến xem bệnh cũng không tệ...
- Bệ hạ, sứ giả Diên Khang tới.
Hạo Thiên Tôn bước ra khỏi cung, đại thần chủ quản trong bốn vị chủ quản của Thiên Đình vội vàng tới báo, nói:
- Sứ giả kia nói Mục Thiên Tôn xin hàng, dâng thư xin hàng lên. Thần cho là chuyện quan trọng nên đã sắp xếp sứ giả ở lại.
Hạo Thiên Tôn nhướng mày nói:
- Thư xin hàng đâu?
Đại thần chủ quản vội vàng cười xòa nói:
- Bệ hạ, phải chờ tới lúc lên triều ở trước mặt quần thần trong chư thiên vạn giới mới có thể đưa thư xin hàng cho bệ hạ. Hiện tại dâng thư xin hàng lên, không hợp quy củ...
- Trầm không cần quy củ!
Hạo Thiên Tôn cười giều nói:
- Trẫm cho rằng Mục Thiên Tôn cùng đường, chịu đòn nhận tội, quỳ gối trước Nam Thiên Môn xin trẫm tha cho Diên Khang, tha cho Nhân tộc! Không ngờ hẳn chỉ đưa thư xin hàng tới. Nói với sứ giả kia, hiện giờ trẫm muốn nhìn thấy thư xin hàng ngay lập tức, còn thư xin hàng trình lên triều đình, chờ trẫm xem xong sẽ trả cho hắn! Ngươi thay trẫm nói cho sứ giả Diên Khang biết, có thể đầu hàng nhưng Mục Thiên Tôn nhất định phải quỳ gối trước Nam Thiên Môn cho trãm!
Đại thần chủ quản vâng vâng dạ dạ, nói:
- Thám tử Diên Khang tới báo, nói Mục Thiên Tôn đã cởi y phục, trói bản thân lại, chuẩn bị đến đây quỳ gối trước Nam Thiên Môn chịu đòn nhận tội. Chẳng qua đám người Lăng, Nguyệt cản trở đủ kiểu, hắn bị bọn họ cản lại.
Hạo Thiên Tôn không khỏi bật cười:
- Đạo tâm của Mục Thiên Tôn đã sụp đổ. Hắn biết phân biệt lợi hại, nhưng đám người Lăng, Nguyệt vẫn chưa hết hy vọng! Đại thân chủ quản do dự một chút, lại nói:
- Bệ hạ, tai mắt bên Nam Thiên truyền tin tức đến, chuyển thế thân Dư Thương Khất của Lang Hiên Thân Hoàng chạy trốn tới Thiên Cung của Hỏa Thiên Tôn ở Nam Thiên, tìm Hỏa Thiên Tôn nương tựa...
Gương mặt Hạo Thiên Tôn như đóng một lớp sương lạnh, hừ một tiếng.
Đại thần chủ quản như sấm sét giữa trời quang, bị chấn động đến mê man đầu óc.
- Hỏa Thiên Tôn biết chuyện này không?
Trong giọng nói của Hạo Thiên Tôn không mang theo bất cứ tia cảm xúc nào, hỏi.
Đại thân chủ quản lại do dự một chút, nói:
- Đại đệ tử Viêm Nhai Tử của Hỏa Thiên Tôn đã sai người tới báo tin cho Hỏa Thiên Tôn.
- Sau đó thì sao?
Giọng nói Hạo Thiên Tôn lạnh xuống.
Đại thần chủ quản cảm nhận được sát ý trong lời nói, trán toát mồ hôi lạnh, nói:
- Sau khi nhận được tin này, Hỏa Thiên Tôn điềm nhiên như không có gì. Có điều người tới đây truyền tin tức đã bị một mồi lửa của hắn đốt thành tro bụi.
- Hắn không xuất cung đi tới Nam Thiên ư?
Hạo Thiên Tôn đầy hứng thú nói:
- Hắn cũng không đi gặp thái thượng hoàng ư?
- Không.
Đại thần chủ quản đàng hoàng nói:
- Hỏa Thiên Tôn không ra khỏi cửa một bước, vần luôn ở trong cung. Có điều hẳn lại phái thân tín xuất cung đi tới Nam Thiên, không biết định làm gì.
Hạo Thiên Tôn phất tay, cho hắn lui xuống, cười như không cười nói:
- Hỏa ái khanh à Hỏa ái khanh, ngươi không lập tức tới gặp ta là chờ giá cao, chuẩn bị bán Lang Hiên với giá tốt ư? Đúng, nếu ngươi bán cho thái thượng hoàng thì có thể đổi lấy địa vị cao hơn.