Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2179 - Chương 2226: Đền Thờ Của Hỏa Thiên Tôn (3)

Chương 2226: Đền thờ của Hỏa Thiên Tôn (3) Chương 2226: Đền thờ của Hỏa Thiên Tôn (3)Chương 2226: Đền thờ của Hỏa Thiên Tôn (3)

Sắc mặt của Hỏa Thiên Tôn tối sâm lại:

- Bọn họ gây tội thì phải chịu tội! Xưa nay ta luôn khinh thường những kẻ a dua nịnh hót như ngươi...

- Chúng ta cùng một loại người.

Âm Thiên Tử thản nhiên nói:

- Thậm chí ta còn tốt hơn ngươi gấp trăm lần. Ít nhất, dưới sự thống trị của ta, cuộc sống của Nhân tộc trong lãnh địa của †a còn tốt hơn so với Nam Thiên của ngươi. Đệ tử của ta, phần lớn là Nhân tộc. Ha ha, cho dù ta bị ngươi xem thường, ta cũng vẫn làm tốt hơn so với ngươi. Kể cả Cổ Thần như Nam Đế bị người coi là kẻ thù, Nhân tộc dưới trướng nàng cũng tốt hơn rất nhiều so với Nam Thiên ngươi. Hỏa Thiên Tôn giận dữ, đang muốn ra tay giết người, đột nhiên nghe tiếng loa kèn truyền đến, đã thấy những thanh niên khiêng quan tài ra về vừa nấy lại quay lại.

Sau khi bọn họ về đến thôn xóm, từ biệt thê tử con cái, từng người mặc y phục xanh xanh đỏ đỏ đi đến.

Không chỉ có bọn họ, những người từ hai mươi tuổi đến sáu mươi tuổi trong thôn cũng đến.

Bọn họ không ngồi trong quan tài, bởi vì trong thôn đã không còn thanh niên trai tráng có thể khiêng quan tài, vì thế bọn họ đi bộ đến.

Trong thôn xóm vang lên tiếng khóc nỉ non.

Nhưng những người này vẫn mỉm cười, đến trước mặt mọi người, từng người quỳ xuống, vui sướng nói:

- Lão gia, mời dùng bữal Âm Thiên Tử lắc đầu:

- Những người này đã không thể gọi là người, chỉ là một đám xác không hồn hình người thôi. Hỏa Thiên Tôn, ngươi dạy rất tốt.

Hắn đột nhiên bật cười ha ha, chỉ vào Hỏa Thiên Tôn cười khom lưng, cười đến nước mắt giàn gia:

- Chỉ như vậy, ngươi vẫn xem thường †a, nói ta không có khí phách, nói ta là chó trung thành, nói ta chỉ biết nịnh hót Hạo Thiên Tôn! Ngươi đấy, mẹ kiếp, đúng là giả tạo! Âm Thiên Tử ta cho dù có xấu xa, có không tốt đi nữa, vẫn tốt hơn ngươi gấp trăm lần!

Hắn hưng phấn nhảy lên:

- Lão tử xấu xa, nhưng lão tử xấu xa một cách đường đường chính chính! Còn ngươi, rõ ràng là một kẻ khốn nạn, lại giả bộ ra vẻ đạo mạo, còn muốn xây đền thờ cho mình! Hắn cười đến lăn lộn khắp đất, không đứng lên nổi:

- Ngươi xấu xa hơn ta nhiều! Ngươi xem thường ta, nói ta không xứng làm Thiên Tôn, nói ta dựa vào nịnh hót để lên chức, ngươi nói ngươi dựa vào đạo đức để lên chức! Nhưng đức của ngươi đâu? So với ngươi, ta là thánh nhân không cần hương hỏa của nhân gian!

Ầm!

Đột nhiên, không gian méo mó dữ dội, phía sau đầu Hỏa Thiên Tôn có từng tầng Hoả Diễm Luân xoay tròn, méo mó cả chư thiên!

Tinh không của chư thiên xoay tròn theo Hoả Diễm Luân, cả vùng đất hóa thành một vòng tròn khổng lồ, vô số thành thị, thôn xóm, sông núi mênh mông, tất cả biến thành một phần của cái vòng tròn này!

Mặt nạ trên khuôn mặt Hỏa Thiên Tôn hiện lên vẻ thẹn quá hóa giận, Âm Thiên Tử và Đông Đế Thanh Long không đứng vững, bị Hoả Diễm Luân cuốn theo, không tự chủ được bay về phía hẳn.

Hỏa Thiên Tôn đưa lòng bàn tay ra, bóp cổ Âm Thiên Tử, cười lạnh lùng nói:

- Ngươi chẳng qua chỉ là một con chó của Hạo Thiên Đế, sao có thể so sánh với †a?

Âm Thiên Tử bị hắn tóm chặt, hai chân giấy đạp mạnh, hai tay tóm chặt ngón tay của hắn, bẻ mạnh ra ngoài, nhưng thế nào cũng không bẻ ra được, sắc mặt đỏ bừng, cười hả hả nói:

- Chẳng phải ngươi cũng là một con chó? Ngươi còn biết nịnh nọt hơn ta... Đúng rồi, ngươi không phải chó, tốt xấu gì chó cũng trung thành, nhưng ngươi...

Răng rắc...

Hỏa Thiên Tôn vặn cổ của hắn, sau đó một đám lửa hừng hực bùng cháy, thiêu cháy Âm Thiên Tử thành tro!

Đông Đế Thanh Long đứng ở một bên, không dám tiến lên.

Hỏa Thiên Tôn vỗ tro tàn trên tay, ánh nhìn về phía hắn, cười lạnh lùng nói:

- Bình sinh ta hận nhất Cổ Thần...

- Nhưng ngươi lại quỳ dưới chân Thái Sơ.

Một cánh cổng khổng lồ bay lên, nước biển Minh Hải trong cánh cổng cuồn cuộn trào ra, nhanh chóng hình thành một vùng Minh Hải trong tinh không.

Thiên Môn Minh Đô đứng sừng sững ở trên mặt biển, Âm Thiên Tử bước ra khỏi cánh cổng, cười nói:

- Ngươi hận Thái Sơ nhất, ngươi đầu quân cho hẳn, ngươi hận Hạo Thiên Đế nhất, ngươi cũng đầu quân cho hắn. Không phải ngươi hận nhất, mà là sợ nhất! Ngươi sợ hãi cường quyền, vì vậy quỳ lạy cường quyền! Ngươi muốn trở thành cường quyền! Thậm chí vì địa vị của ngươi, ngươi giết Vân Thiên Tôn lấy được sự tín nhiệm của Hạo Thiên Đế. Hỏa, có lẽ năm đó ngươi cũng từng có suy nghĩ muốn báo thù cho Ngự Thiên Tôn phải không? Ngươi muốn sau khi lấy được sự tín nhiệm của Hạo Thiên Đế, giết hắn báo thù cho Ngự Thiên Tôn. Ta cứ chống mắt lên chờ ngươi, ha ha...

Hắn ngồi trên cánh cổng, rung hai chân, trên mặt tràn đầy vẻ châm chọc:

- Ta cứ chống mắt lên nhìn xem ngươi bị quyền lực nhấn chìm thế nào, bị dục vọng nhấn chìm ra sao, trong lòng ta đầy vui sướng, bởi vì ngươi rất nhanh sẽ trở nên giống như ta! Nhưng điều khiến ta không ngờ là, người còn trở nên tệ hại hơn ta, xấu xa hơn ta.

Một ngón tay của Hỏa Thiên Tôn điểm ra, đánh Âm Thiên Tử nổ tan tành. Ngay sau đó, Minh Hải nổi sóng, Âm Thiên Tử bước ra khỏi cánh cổng, cười nói:

- Trên đời này không ai có thể giết được ta, kẻ cả là Mục Thiên Tôn, hắn cũng từng thử, nhưng cũng không làm gì được ta. Ngươi đừng uổng phí sức lực. Nhưng ngược lại, ta có thể giết chết ngươi.
Bình Luận (0)
Comment