Chương 2225: Đền thờ của Hỏa Thiên Tôn (2)
Chương 2225: Đền thờ của Hỏa Thiên Tôn (2)Chương 2225: Đền thờ của Hỏa Thiên Tôn (2)
Đông Đế Thanh Long lắc đầu, nói:
- Ngươi hơi gầy, mà còn quá già. Hỏa Thiên Tôn, nâng lên bốn mươi tuổi, đề nghị này thế nào? Nhân tộc các ngươi, mười mấy tuổi thành thân, hai mươi tuổi sinh con, bốn mươi tuổi đã bế cháu. Lúc này ăn vừa ngon, có thể hiến cho Bán Thần Cổ Thân rồi.
Hỏa Thiên Tôn nhìn hắn với vẻ mặt không chút cảm xúc.
Thân hình Đông Đế Thanh Long to lớn, ngồi xổm xuống, nhìn đội nhân mã này, cười nói:
- Hỏa Thiên Tôn không nói, các ngươi nói xem. Các ngươi nói xem, lời của ta có lý không?
Những người đó vội vàng đặt quan tài xuống, lần lượt khấu bái dưới đất, đồng thanh nói:
- Lão gia nói có lý! Cứ quyết định như vậy đi
Đông Đế Thanh Long liếc nhìn Hỏa Thiên Tôn một cái, đột nhiên cười nói:
- Bốn mươi tuổi vẫn quá sớm, hay là ba mươi tuổi đi. Các ngươi cảm thấy thế nào?
Những người đó đều nói:
- Lão gia nói có lý. Cứ quyết định như vậy đi.
Đông Đế Thanh Long lại liếc Hỏa Thiên Tôn một cái, cười hì hì nói:
- Khí huyết của người phàm ba mươi đã bắt đầu khô khốc, hay là hai mươi tuổi đi. Nhân tộc các ngươi có thể thành thân, sinh con trước hai mươi tuổi, sau khi có con là có thể chủ động hiến thân cho Cổ Thần Bán Thân. Những người đó do dự, ông già trong quan tài run rẩy nói:
- Thượng thần lão gia, hai mươi tuổi quá nhỏ, khẩn cầu lão gia thư thả thêm cho vài năm, nuôi con lớn lên rồi hiến thân cho lão gia có được không?
Đông Đế cười nói:
- Các ngươi có quyền được lựa chọn không? Không có. Các ngươi có sức mạnh để phản kháng không? Không có. Nếu đã không có sức mạnh, cũng không có quyền lực, vậy thì quyết định vậy đi.
Phía dưới, những người trẻ tuổi gào khóc như cha mẹ chết.
- Ta liều mạng với ngươi!
Ông già bò ra khỏi quan tài, xông về phía Đông Đế, tay đấm chân đá, nhưng yếu ớt không có sức lực, ngay cả gãi ngứa cũng không bằng.
Đông Đế Thanh Long không để tâm, vẩy rồng trên chân lóe lên một ánh sáng lạnh, ông già đó trực tiếp hóa thành tro bụi.
Những thanh niên khiêng quan tài thấy vậy, từng người lặng lẽ đứng lên, quay người đi, không có một ai nói báo thù cho ông già đó.
- Chấp nhận nhanh như vậy?
Đông Đế Thanh Long kinh ngạc, cười nói:
- Hỏa Thiên Tôn, ngươi phải dạy ta, truyền kinh nghiệm nô lệ hoá Nam Thiên của ngươi đến chư thiên vạn giới, bệ hạ đâu còn cần lo lắng Mục Thiên Tôn nữa? Tương lai vốn không thể nào có người tạo phản!
Hỏa Thiên Tôn cười lạnh:
- Ta là vì bảo toàn Nhân tộc. Nhân tộc thế yếu, vốn không phải là đối thủ của Bán Thần Cổ Thần, chỉ có như vậy mới có thể khiến Nhân tộc tiếp tục sinh tồn. Từ thời đại Long Hán đến nay đã qua trăm vạn năm, chỉ có người của Nam Thiên ta sống cuộc sống sung túc, không lo lắng vấn đề diệt tộc.
- Chẳng phải Diên Khang cũng sống rất tốt sao?
Đông Đế Thanh Long không để tâm, cười nói:
- Nhân tộc của thế giới khác cũng không bị diệt tộc?
Hỏa Thiên Tôn lạnh lùng nói:
- Nhân tộc của Nguyên Giới đã trải qua Long Hán Kiếp, Xích Minh Kiếp, Thượng Hoàng Kiếp, Khai Hoàng kiếp và Diên Khang Kiếp, có lần nào mà không phải đối mặt nguy hiểm bị diệt tộc? Mỗi lần đều trải qua vô số đau khổ mới sống sót, còn Nam Thiên ta...
- Năm kiếp mà ngươi nói, hình như mỗi lần ngươi đều ra tay. Mỗi lần đều là ngươi ra tay tàn ác nhất. Đông Đế Thanh Long thấy hắn muốn phản bác, khoát tay, cười nói:
- Lần này ta đến không phải để tranh luận với ngươi. Hỏa Thiên Tôn, ngươi đã đắc tội với bệ hạ.
Hỏa Thiên Tôn cười ha hả, liếc hắn một cái:
- Cho nên Hạo Thiên Đế phái ngươi đến nộp mạng?
Đông Đế Thanh Long tươi cười, thản nhiên nói:
- Nam Đế Chu Tước bị Hỏa Thiên Tôn giết chết trong thánh địa của mình, ta tránh xa Đông Cực Thiên, sao có thể là đối thủ của Hỏa Thiên Tôn? Cũng may, Hỏa Thiên Tôn cũng có điểm yếu, bởi vậy bệ hạ còn phái trợ thủ đến.
Hắn vừa dứt lời, Âm Thiên Tử đi ra khỏi bóng tối, khom người nói:
- Âm Triêu Cận tham kiến Hỏa Thiên Tôn.
Hỏa Thiên Tôn nhìn thấy hắn, không khỏi cất tiếng cười to.
- Âm Triêu Cận, Âm Thiên Tôn?
Hắn cười vang, trong ánh mắt tràn đầy vẻ châm chọc:
- Ngươi cũng dám đến ư? Có phải Hạo Thiên Đế còn phái Long Hao Thiên Tôn đến không? Đám Thiên Tôn mới được tấn phong như các ngươi đều là một đám phế vật!
Âm Thiên Tử mỉm cười:
- Hỏa Thiên Tôn, trình độ trên phương diện hồn phách của ngươi quá thấp, để lại sơ hở rất lớn, bởi vậy bệ hạ lệnh ta đến lấy hồn phách của Hỏa huynh.
Hỏa Thiên Tôn lạnh lùng hừ một tiếng, lòng kích động, dõng dạc hùng hồn nói:
- Ngươi và Hạo Thiên Tôn giết huynh trưởng Ngự Thiên Tôn của ta, lúc nào ta cũng muốn báo thù rửa hận cho hẳn. Cuối cùng hôm nay cũng có thể hoàn thành tâm nguyện!
Âm Thiên Tử lắc đầu nói:
- Ta không thể không giết Ngự Thiên Tôn, nhưng ta chỉ giết Ngự Thiên Tôn. Còn Hỏa huynh đã giết quá nhiều Thiên Tôn Nhân tộc rồi, Vân Thiên Tôn, Nguyệt Thiên Tôn, Minh Hoàng, Khai Hoàng, Mục Thiên Tôn, U Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn. Ngươi đều coi bọn họ là kẻ thù, hận không thể băm vằm bọn họ thành trăm ngàn mảnh ngay lập tức. Tinh anh Nhân tộc chết trong tay người nhiều hơn trăm lần so với người chết trong tay ta! Hỏa huynh còn muốn báo thù cho họ không?