Chương 2244: Ngu dân của Nam Thiên (5)
Chương 2244: Ngu dân của Nam Thiên (5)Chương 2244: Ngu dân của Nam Thiên (5)
Hỏa Thiên Tôn cứng đờ.
Viêm Nhai Tử chống đao đứng dậy, khí thế bạo phát, gắt gao khóa chặt hẳn, lệ rơi đầy mặt nói:
- Sư tôn, người đồ nhi kính trọng nhất chính là ngươi, ngươi chỉ dạy ta, quân quân thần thần phụ phụ tử tử, làm thân tử nhất định phải trung thành với Thiên Đế, phản bội thì không bằng heo chó. Đồ nhi không muốn làm người bất trung bất nghĩa.
Hỏa Thiên Tôn siết chặt nắm đấm, thở hổn hển, nhìn chòng chọc vào Viêm Nhai Tử.
Nước mắt Viêm Nhai Tử lướt qua gương mặt, nhưng dường như trên mặt lại nở nụ cười và hưng phấn:
- Sư tôn, chẳng phải ngươi yêu thương đồ nhi nhất hay sao? Ngươi coi trọng ta nhất, nhất định ngươi cũng mong đợi Nam Thiên có thể huy hoàng rạng rỡ trong tay đồ nhi đúng không? Sư tôn, ngươi đừng phản kháng đồ nhỉ, để đồ nhi xách đầu ngươi đến Thiên Đình tranh công!
Hỏa Thiên Tôn cười ha ha, nhưng sau đó lại ho khan liên tục, ho ra cả máu:
- Đồ nhi ngoan, đồ nhi ngoan! Không hổ danh do một tay ta dạy dỗ!
- Đương nhiên !
Viêm Nhai Tử cũng cười ra tiếng:
- Sư tôn, ta học được rất nhiều điều giống ngươi, ngươi đừng phản kháng. Các sư đệ, đưa sư tôn lên đường...
Hắn hưng phấn đến nỗi cổ họng cũng có chút khàn khàn, kéo âm cuối thật dài:
- Để sư tôn chết nhanh một chút, đừng khiến sư tôn quá đaul
Phía sau hắn, hàng trăm đệ tử của Hỏa Thiên Tôn đồng loạt đứng dậy, thôi thúc đủ loại thần binh thân thông, đồng loạt đánh về phía Hỏa Thiên Tôn.
Hỏa Thiên Tôn lửa giận hừng hực, ngang nhiên ra tay, đợi khi những thần thông mà chính bản thân hắn đã truyền thụ xông tới thì giơ tay lên đánh một chưởng giết chết đám đệ tử, đồng thời chợt quát một tiếng, khiến đám đệ tử còn lại lảo đảo.
Viêm Nhai Tử không hề ra tay, mà đang từ từ chạy ngoài vòng chiến.
Hắn là cao thủ Đế Tọa, nhưng lại vô cùng cẩn thận. Hiện giờ, Hỏa Thiên Tôn đã bị thương nặng, pháp lực không còn lại bao nhiêu, hơn nữa đạo thương rất nặng, nhưng hắn vẫn cực kỳ kiêng kị Hỏa Thiên Tôn, không dám tùy tiện ra tay.
Dù sao, tu vi của Hỏa Thiên Tôn không còn lại bao nhiêu, nhưng nhục thân vẫn là nhục thân Thiên Tôn.
Tu luyện nhục thân tới tuyệt đỉnh, gân như nhục thân thành đạo, đây là vốn liếng giúp Hỏa Thiên Tôn đi được đến đây!
Rất nhanh, đám đệ tử bị Hỏa Thiên Tôn đồ sát không còn một ai, đâu đâu cũng ngổn ngang thi thể, đồng tử Viêm Nhai Tử chợt co lại.
Hỏa Thiên Tôn đứng giữa đống thi thể, lạnh lùng nói:
- Các ngươi giống như một bây chó do một tay ta nuôi dạy, điểm yếu của mỗi người các ngươi, ta đều rõ như lòng bàn tay. Đối với ta, giết các ngươi dễ như trở bàn tay, bao gồm cả Viêm Nhai Tử ngươi!
Hắn bỗng nhiên xoay người, nhưng đối diện chính là Huyên Đao Đạo Hỏa của Viêm Nhai Tử!
Viêm Nhai Tử nhanh chóng ra tay, cười nói:
- Sư tôn, hiện giờ không còn sư đệ, sư muội đoạt công lao với ta! Không sai, ta là do ngươi dạy, nhưng bây giờ ngươi quá yếu, chỉ dựa vào nhục thân thì căn bản không phải đối thủ của tat
Hỏa Thiên Tôn giơ tay lên chặn lại, Viêm Nhai Tử chạy quanh hắn, huyền đao không ngừng chém xuống nhanh như chớp. Hắn nghiêm mặt nói:
- Sư tôn, ngươi có chết hay không, có chết hay không!
Thương thế của Hỏa Thiên Tôn ngày càng nặng, nhưng vẫn vô cùng trầm ổn. Đột nhiên, hắn thoáng nhìn ra một sơ hở, thế là năm ngón tay phải búng một cái, Huyền Đao Đạo Hỏa vang lên âm thanh "keng keng' rồi bị đánh bay.
Viêm Nhai Tử thầ giật mình, Hỏa Thiên Tôn đã điểm một chỉ lên mi tâm của hắn.
Mi tâm Viêm Nhai Tử nổ tung, xương sọ xuất hiện một lỗ thủ lớn. Hắn vội vàng phi thân lui về phía sau giống như chim nhạn trong ngọn lửa,kinh ngạc bay thật xa, cười nói:
- Sư tôn, ngươi không thoát nổi đâu!
Ầm!
Cây cầu Linh Năng Đối Thiên trong †òa thần thành bị hắn quét qua, ầm ầm sụp đổ, chặt đứt suy nghĩ muốn chạy trốn vào Diên Khang của Hỏa Thiên Tôn.
Hỏa Thiên Tôn sa sâm mặt mặt màu, xoay người rời khỏi tòa thần thành, đi tới một tòa thần thành khác.
Hắn bước đi loạng choạng, nhưng khí huyết dần dần khôi phục ổn định. Thần Tàng Ngũ Diệu, Lục Hợp, Thất Tinh, Thiên Nhân, Sinh Tử, Thiên Hà trong cơ thể bị hắn mở ra lần nữa, thậm chí hắn còn dựng lên một cây cầu Kiến Mộc Tiên Thiên Thần, kết nối từng Thần Tàng.
Tu vi pháp lực của hắn tăng lên tới cảnh giới Thiên Hà, nếu tiến thêm một bước nữa là có thể tu luyện hệ thống Thiên Cung mới mà Diên Khang lưu truyền.
Trong lúc vô tình, hắn đi tới một thôn xóm nhỏ, chỉ thấy những thôn dân kia khua chiêng gõ trống, xách dao phay, cuốc và nông cụ khác lao ra ngoài thôn, đánh về phía hắn.
- Sau khi các ngươi chết, ta sẽ báo thù cho các ngươi.
Hỏa Thiên Tôn lẩm bẩm, chuẩn bị ra tay tàn nhẫn, nhưng lúc này hắn lại nhìn thấy một người thanh niên xuất hiện trong thôn trang, chắp hai tay sau lưng, ngửa đầu nhìn một cây xanh.
Đó là cây thế giới, người thanh niên dưới cây thoạt nhìn tuổi tác không lớn nhưng thái dương lại mọc đầy tóc trắng.
- Mục Thiên Tôn!
Hỏa Thiên Tôn vừa mừng vừa sợ, bỏ qua những thôn dân đang đánh tới, cười ha hả nói: