Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2199 - Chương 2246: Ta Muốn Thu Giữ Ngươi

Chương 2246: Ta muốn thu giữ ngươi Chương 2246: Ta muốn thu giữ ngươiChương 2246: Ta muốn thu giữ ngươi

Tân Mục trở lại Kim Thuyền Độ Thế, nhìn xuống Nam Thiên. Từng chư thiên của Nam Thiên giống như những viên minh châu treo trong vũ trụ, chiếu sáng lấp lánh, rực rỡ sắc màu.

Hỏa Thiên Tôn thời đại Long Hán đã từng là Thiên Nhân, cuối cùng lại có kết cục như vậy khiến lòng hắn rất buồn phiền.

- Đứng trước quyền lực và danh vọng, ngươi rất khó giữ vững chí ý, thường dễ dàng trầm luân, mất phương hướng của bản thân sao?

Tân Mục tự nhủ:

- Có lẽ trong khoảnh khắc Ngự Thiên Tôn chết, Hỏa Thiên Tôn đã mất phương hướng. Cuối cùng, hắn càng lún càng sâu, cho đến hôm nay, hắn đã hoàn toàn quên mất năm đó bản thân như nào.

Hắn nhớ lại bản thân trăm vạn năm trước, lúc gặp Hỏa Thiên Tôn trên thịnh hội Dao Trì, khi đó Hỏa Thiên Tôn là một thiếu niên hăng hái, thiện lương, cảm thấy Tần Mục tán thưởng cổ vũ Lăng Thiên Tôn nghiên cứu thần thông Bất Dịch là đang hại nàng, bởi vậy ra tay đánh nhau với Tần Mục.

Cho dù hắn bị Tần Mục đánh bại cũng không hề ghi hận.

Khi đó Hỏa Thiên Tôn mới thật sự là Hỏa Thiên Tôn. Nhưng sau khi Ngự Thiên Tôn chết, Hỏa Thiên Tôn kia cũng đã chết.

- Đáng tiếc, từ đầu đến cuối hắn cũng không tỉnh ngộ, không làm được việc tốt đẹp cuối cùng. Hắn biến dân chúng Nam Thiên thành nô lệ, nhưng trước khi chết hắn cũng không thể khiến dân chúng Nam Thiên thoát khỏi kiếp nô tính.

Tân Mục thu ánh mắt lại, Kim Thuyền Độ Thế chạy về phía Nguyên Giới.

Một bên khác, từ khi Nguyên Mẫu phu nhân xuất hiện, trận chiến giữa Thái Sơ và Hạo Thiên Đế lập tức ngừng lại. Thái Sơ cay độc là thế, nhưng khi nhìn thấy Nguyên Mẫu thì biết bản thân hoàn toàn không còn phần thắng, không chỉ có Hỏa Thiên Tôn phải chết, ngay cả nhi tử của mình Lang Hiên cũng không giữ được, không bằng dứt khoát an phận làm thái thượng hoàng.

Vả lại Hạo Thiên Đế cũng e ngại thực lực của hắn, không thể ra tay quyết liệt với hắn.

- Thái thượng hoàng, ngày mai trẫm muốn nhìn thấy đầu của huynh trưởng Lang Hiên đặt trước án thư của trẫm.

Hạo Thiên Đế gọi Thái Sơ đang muốn rời đi lại, không cảm xúc nói.

Thân thể Thái Sơ cứng đờ, yên lặng gật đầu. - Hai vị đạo hữu, các ngươi không đi với quả nhân sao?

Thái Sơ nhìn về phía Cổ Thân Thái Cực, khẽ nhíu mày.

Hắn chuyển bước, nhưng hai vị Cổ Thần Thái Cực vẫn đứng yên tại chỗ, không rời đi cùng hắn.

Thái Âm Thiên Tôn và Thái Dương Thiên Tôn nhìn nhau một cái, cùng lắc đầu, nói:

- Thái Sơ đạo huynh, con đường thành đạo của bọn ta mênh mông, còn phải lịch luyện trong trần thế, tham ngộ đạo tâm, không thể ẩn cư tị thế cùng đạo huynh.

- Các ngươi chuẩn bị đầu quân cho Hạo Thiên Đế sao? Quả nhiên, quả nhiên...

Thái Sơ cười ha hả, xoay người lại, nghiêm mặt nói với Hạo Thiên Đế:

- Hạo Nhi, nếu ngươi muốn ngồi vững vị trí Thiên Đế thì tuyệt đối không thể trọng dụng Cổ Thần Thái Cực. Chỉ có thể để bọn họ xông pha chiến đấu, không thể cho bọn họ nắm quyền hành gì! Hai người này đã sớm bị quyền lực đấu tranh nhiễu loạn, mượn gió bẻ măng, bạc tình bạc nghĩa, gió chiều nào che chiều đó, vì tư lợi. Ngươi phải tránh vết xe đổ của Đế Hậu nương nương và quả nhân!

Hạo Thiên Đế cười như không cười, thản nhiên nói:

- Thái thượng hoàng dạy dỗ, trẫm nghe nhưng chưa chắc sẽ tiếp thu. Thái thượng hoàng đi lấy đầu của huynh trưởng ta tới đây, trẫm sẽ để lại cho thái thượng hoàng một nơi ẩn cư, đó là Đông Cực Thiên. Thanh Long Đông Cực Thiên vẫn cần thái thượng hoàng xử lý một phen. Dù sao hắn cũng đã chết trận ở Nam Thiên, trâm không hy vọng hẳn còn sống.

Thái Dương Thiên Tôn cau mày, Thái Âm Thiên Tôn nói: - Thái Sơ đạo huynh, ngươi thua rồi, sao phải trách bọn ta? Cạnh tranh sinh tồn, kẻ giỏi thích ứng mới có thể sinh tồn, ngươi không thể thích ứng, định thoái ẩn, còn bọn †a thì vẫn muốn cầu đạo đấy!

- Hai vị đạo hữu, các ngươi đã trở thành một trong mười Thiên Tôn giống quả nhân năm đó.

Thái Sơ thở dài, cười nói:

- Quả nhân, ha ha, hiện tại ta thật sự trở thành quả nhân rồi!

Hắn sa sút tinh thần, phất tay, xoay người đi tới Đông Cực Thiên.

Hạo Thiên Đế hoàn toàn thắng lợi, hả hê mãn nguyện.

Kim Thuyền Độ Thế chạy trong hư không, đột nhiên Tân Phượng Thanh và Thái Thủy bay tới từ hư không, nhảy lên trên thuyền, Thái Thủy lắc đầu nói:

- Không có cơ hội diệt trừ Hư Thiên Tôn và Tổ Thần Vương, hai vị Cổ Thần Thái Cực đã đến. Thực lực của bọn họ quá mạnh, ta và đầu to rất khó nhân cơ hội diệt trừ bọn họ.

Tân Mục gật gật đầu, nói:

- Không thể diệt trừ bọn họ cũng là bình thường. Hai người này, một người nắm giữ Huyền Đô, một người nắm giữ một nửa U Đô. Hiện tại Âm Thiên Tử chết, có lẽ Hư Thiên Tôn nắm giữ toàn bộ U Đô cũng không phải việc khó. Hai người này uy hiếp cực kỳ lớn đến Diên Khang và Nguyên Giới, thậm trí còn là chí mạng!

Hắn khẽ nhíu mày.

Chí mạng hơn cả vẫn là Hạo Thiên Tôn.

Hiện tại thế lực của Hạo Thiên Tôn quá mạnh, còn có Nguyên Mẫu phu nhân hỗ trợ, Thái Sơ cũng không phải đối thủ của hắn. Với tính cách của Thái Sơ, chắc chắn sẽ giao nộp tất cả quyên lực. Quna trọng hơn chính là, Thái Sơ tuyệt đối sẽ không đầu quân cho Diên Khang, trái lại, nếu Hạo Thiên Tôn ra tay với Diên Khang, Thái Sơ sẽ rời núi hỗ trợ.
Bình Luận (0)
Comment