Chương 2282: Ta không ký!
Chương 2282: Ta không ký!Chương 2282: Ta không ký!
Ý tốt của ngươi, ta chân thành ghi nhớ. Sau Diên Khang Kiếp, ta sẽ trở lại quá khứ tìm ngươi, thỉnh giáo ngươi.
Bóng dáng bên trong tử quang thu bàn tay về, nói:
- Tính cách của ngươi rất giống ta. Cũng được, sau Diên Khang Kiếp, ngươi hãy tới thành Ngọc Kinh Tổ Đình tìm ta.
Bóng dáng của hắn biến mất, không còn thấy gì nữa.
Văn Đạo Viện của Diên Khang, đám người Ngọc Thần Tử và Ngụy Tùy Phong nghênh đón sứ giả đàm phán của Thiên Đình:
- Năm vị đạo huynh, mời vào trong.
Lần này phụng lệnh Hạo Thiên Đế đến đây đàm phán là Ngũ Đế Nội Tọa. Ngũ Đế Nội Tọa là chức vị quan trọng trong Thiên Đình, quyền thế rất lớn, gân với Thất Công.
Trong Thiên Đình có rất nhiêu cường giả Đế Tọa như Thất Công, Tứ Tể, Tam Sư, Nhị Phụ, Ngũ Đế Tọa, mà Ngũ Đế Nội Tọa đều là những chức quan mà cường giả Đế Tọa mới có thể đảm nhiệm.
Ngũ Đế Tọa và Ngũ Đế Nội Tọa là thành phần dự bị cho Tứ Sắc Đại Đế, nếu như Tứ Sắc Đại Đế chết trong trận chiến hoặc là phản loạn, Ngũ Đế Nội Tọa sẽ được bổ nhiệm thay thế.
Lần đàm phán này, Thiên Đình phái năm trọng thần trong Ngũ Đế Nội Tọa tới, có thể thấy được Thiên Đình coi trọng việc này đến nhường nào.
Mỗi người bọn họ đều mang tùy tùng với số lượng hàng trăm, thanh thế to lớn. Những tùy tùng này không phục vụ đồ ăn thức uống sinh hoạt thường ngày cho bọn họ, mà là chuyên gia thuật số hoặc là tinh anh đàm phán của Thiên Đình.
Niên Quan Hà trong Ngũ Đế Nội Tọa đột nhiên dừng bước, nhìn thấy một thiếu nữ bước nhanh tới, treo một tấm gương sáng trên tấm bảng cửa của Văn Đạo Viện, sau đó lại vội vàng rời đi.
Niên Quan Hà vô cùng kinh ngạc, nhìn về phía đám người Ngọc Thần Tử Ngụy Tùy Phong nghênh đón mình, cười nói:
- Lúc bọn ta đến, Diên Khang treo một chiếc gương, chẳng lẽ là kính chiếu yêu? Muốn buộc bọn ta hiện chân thân hay sao?
Ngụy Tùy Phong cười ha hả, nói:
- Niên lão huynh đa nghi, huyết mạch của ngươi là Niên Thú, ai không biết ai không hiểu? Trong gương này là đạo vấn, một phong tục của Văn Đạo Viện, sử dụng để giao lưu, nếu như có người tu hành gặp phải khó khăn, treo gương sáng lên thì sẽ có anh tài trong thiên hạ thử nghiệm giải đáp, hoàng đế cũng chỉ một phân tiền trong quốc khố để ban thưởng phong phú cho người đáp ra đề khó.
- Thì ra là thế.
Niên Quan Hà ngẩng đầu lên, quan sát gương sáng, nói:
- Khó trách trường phái học thuật của Diên Khang lại hưng thịnh như vậy, ngay cả Thiên Tôn cũng muốn chuyển thế đến Diên Khang đi học.
Đột nhiên Mộng Tiên Thu trong Ngũ Đế Nội Tọa cười nói:
- Tiền bạc trong quốc khố của Diên Khang đều là tiền bạc của Thiên Đình, sao Diên Phong Đế có thể lấy tiền bạc của Thiên Đình tùy ý cho những người khác? Theo luật đáng chém!
Ngụy Tùy Phong thay đổi sắc mặt, cười giễu nói:
- Tiểu Mộng, Diên Khang vẫn chưa đầu hàng, ngươi tới chém hoàng đế Diên Khang của ta, có tin ta làm thịt ngươi trước hay không?
- Vân La Đế, Diên Khang hàng rồi, chém đầu ngươi với ta mà nói hẳn chỉ là một câu nói?
Mộng Tiên Thu cười mà như không cười nói.
Ngọc Thần Tử vội vàng nói:
- Con dân của Diên Khang cũng là con dân của Thiên Đình. Hoàng đế ban tiền bạc của Thiên Đình cho con dân của Thiên Đình, thịt nát vẫn ở trong nồi, không có chảy ra ngoài. Chư vị, mời!
Năm vị quyền thần của Ngũ Đế Nội Tọa cười ha hả, Mộng Tiên Thu khen:
- Chỉ có Ngọc Thân Tử biết nói chuyện. Mời!
Ngọc Thân Tử khom lưng giơ tay lên, cười nói: - Năm vị thượng sứ xin mời vào trước.
Đám người nối đuôi nhau đi vào Văn Đạo Viện.
Mộng Tiên Thu khí khái vào chỗ ngồi xuống, nói:
- Mấy lần thương lượng trước, tiến độ chậm chạp, bệ hạ rất tức giận, bởi vậy lệnh cho bọn ta làm gấp rút mấy đêm liền, chép lại ý chỉ bệ hạ. Lần này, bọn ta tới không phải vì thương lượng, mà là khế ước đã được lập xong, Diên Khang có thể ký tên!
Ngụy Tùy Phong đột nhiên giận dữ, võ bàn đứng dậy, nghiêm nghị nói:
- Thiên Đình ngạo mạn quá rồi đấy nhỉ? Chưa thảo luận mà đã trực tiếp viết khế ước trước đưa tới, lão tử hàng rồi sao? Lão tử còn chưa hàng! Mụ nội nó Mục Thiên Tôn hàng, lão tử không hàng!
Ngũ Đế Nội Tọa đều đổi sắc mặt.
Ngọc Thần Tử đập bàn tức giận nói: - Ngụy Tùy Phong! Ngươi câm miệng cho ta! Lần này thương lượng với Thiên Đình, Mục Thiên Tôn lệnh cho ta toàn quyền chịu trách nhiệm, ngươi là cấp dưới của ta, ta không nói, ngươi bực tức cái gì?
Nguy Tùy Phong cười giễu, nói:
- Ngọc Thần Tử ăn cây táo rào cây sung, ai mà không biết? Mục Thiên Tôn có mắt như mù, để ngươi chịu trách nhiệm, cho ngươi bán cả Diên Khang! Ngươi vốn là gian tế của Thiên Đình chỉ định đến Diên Khang!
Ngọc Thần Tử phẫn nộ, tức giận đến toàn thân run rẩy.
Ngụy Tùy Phong lạnh lùng nói:
- Thiên Đình trực tiếp đưa khế ước đến thì còn để lại địa bàn cho lão tử sao? Để lại lợi ích cho lão tử rồi sao? Trừ ta ra, còn có Địa Đức Nguyên Quân, không thể nhận được lợi ích? Thái tử U Minh cũng là cường giả Đế Tọa nổi tiếng, không thể nhận được lợi ích? Không nhắc đến bọn họ, chỉ nhắc đến Thiên Tôn như Nguyệt Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn, U Thiên Tôn, lợi ích của bọn họ đã biến đi đâu?