Chương 2283: Ta không ký! (2)
Chương 2283: Ta không ký! (2)Chương 2283: Ta không ký! (2)
Ngươi trực tiếp ký, ta không giết ngươi, bọn họ cũng sẽ giết ngươi! Huống chỉ, lão tử chính là thủ lĩnh của Vũ Lâm Quân, dưới trướng không dưới mười vạn Vũ Lâm Quân tinh nhuệ. Ngươi dám để đám người lão tử đi uống gió tây bắc, vậy thì cùng lắm lão tử làm phản chiếm núi làm vual
Ngọc Thần Tử giận dữ:
- Người đâu, đánh tên này ra khỏi đây cho tal
Ngụy Tùy Phong đập tay xuống bàn, quật hắn ngã nhào một cái. Thái tử U Minh vội vàng ngăn cản, chậm rãi nói:
- Các ngươi, đừng ồn ào...
Ngọc Thần Tử bò dậy, trốn ở sau lưng thái tử U Minh:
- Thái tử U Minh, người cùng họ Ngụy đều là trợ thủ của ta, họ Ngụy làm phản, bắt hắn lại cho tal
Thái tử U Minh chậm rãi nói:
- Ngọc Thần Tử, trực tiếp ký kết khế ước thì quả thật không ổn, khó mà phục chúng...
Ngụy Tùy Phong đằng đằng sát khí, quát:
- Lão U, ngươi tránh ra, ta chém chết hắn, để Mục Thiên Tôn đổi một người khác đến!
Thái tử U Minh chậm rãi nói:
- Đừng làm loạn...
Ngũ Đế Nội Tọa đồng loạt cau mày, Niên Quan Hà nghiêng người hỏi tùy tùng sau lưng, nói:
- Bệ hạ định khế ước có để lại đủ lợi ích cho những người đang cầm quyền của Diên Khang không? Tùy tùng kia lắc đầu, thấp giọng nói:
- Bệ hạ thu lại hết tất cả của cải và quyền lực của Diên Khang, không để lại lợi ích gì.
Niên Quan Hà nhíu chặt lông mày, nói với các Đại Đế Nội Tọa khác:
- Khó trách Diên Khang phản ứng mãnh liệt như thế, quả thật khế ước do bệ hạ định không ổn, chỉ sợ sẽ dẫn tới việc Diên Khang không đồng ý.
Mộng Tiên Thu nói:
- Diên Khang không đồng ý, vậy giết là được.
Niên Quan Hà lắc đầu nói:
- Bệ hạ không sợ Diên Khang, bệ hạ sợ vị ẩn cư kia.
Hắn đột nhiên dừng lại, không nói :
- Bệ hạ muốn mở miệng ăn xong lau sạch, nhưng có rất nhiều nhân vật trí dũng kiệt xuất ở Diên Khang, không để lại chút lợi ích nào, sợ là không thể ký kết khế ước.
- Lão tử phản!
Ngụy Tùy Phong phất áo, xoay người rời đi, la lên:
- Kẻ lần này muốn đầu hàng là họ Tân của hắn, không phải là họ Ngụy của ta, Diên Khang trên dưới vốn tiếng oán hờn khắp nơi! Họ Tần của hắn không đánh, lão tử thay hắn đánh! Lão tử đi tìm Nguyệt Thiên Tôn, Lăng Thiên Tôn, U Thiên Tôn, kết hợp với Vô Ưu Hương để phản lại!
Ngũ Đế Nội Tọa đưa mắt nhìn nhau, Niên Quan Hà đứng dậy, cất cao giọng nói:
- Vân La Đế dừng bước!
Ngụy Tùy Phong dừng bước, tức giận hừ một tiếng, sắc mặt khó coi nói:
- Tại sao ngươi muốn ta dừng bước? Muốn giết ta hay sao? Bản lĩnh của Ngũ Đế Nội Tọa các ngươi chưa chắc có thể giữ chân được Ngụy mỗi!
Niên Quan Hà cười nói:
- Đàm phán thì cần phải thương lượng. Vân La Đế đừng sốt ruột, cho ta trở về bẩm báo bệ hạ, tiếp tục định đoạt.
Sắc mặt Ngụy Tùy Phong hòa hoãn lại, liếc Ngọc Thân Tử một cái, sau đó lại đột nhiên giận dữ, nghiêm mặt nói:
- Còn dám bán đi lợi ích của Diên Khang, giết chết ngươi cái gian tế của Thiên Đình này!
Ngọc Thần Tử tức giận nói:
- Ta là gian tế của Thiên Đình sao? Ta làm gian tế thì có lợi ích gì?
- Ta làm sao biết được? Ta chỉ là nghe nói Thiên Đình đưa ngươi vài chư thiên, mọi người đều nói sau cuộc đàm phán lần này, ngươi sẽ trốn đi làm phú ông nhà giàu!...
Hai người làm loạn cả lên, muốn đánh nhau, thái tử U Minh ở giữa khuyên can, chậm rãi nói:
- Cả hai bớt nói vài câu đi...
Niên Quan Hà lệnh một quan văn dưới quyền lên Thiên Đình, trình báo vấn đề nan giải mà bọn họ gặp phải với Hạo Thiên Đế. Hạo Thiên Đế đang ở Tạo Phụ Thiên Cung nói chuyện cùng với chủ nhân mới của Tạo Phụ Cung là Tinh Ngạn Thiên Tôn, người không có phận sự thì không thể đi vào.
Cho đến hơn mười ngày sau đó, Hạo Thiên Đế bước ra khỏi Tạo Phụ Thiên Cung, mặt mày tỏa sáng, hiển nhiên tâm tình thật tốt.
Quan văn kia vội vàng tiến lên, nói với Hạo Thiên Đế về chuyện đàm phán của Diên Khang, nói:
- Mục Thiên Tôn không hỏi chuyện, nhưng những người đang nắm quyền dưới trướng hắn đều không chịu thua, kêu gào muốn tạo phản. - Hài tử ầm ï sẽ có đường ăn, là do trâm không chia cho bọn họ chút lợi ích, cho nên bọn họ mới làm loạn.
Hạo Thiên Đế nhìn nhận rõ ràng, cười nói:
- Vậy thì trẫm có thể nhượng bộ một chút, không nên ép quá ác. Ép quá ác, Mục Thiên Tôn sẽ làm phản. Ngươi trở về nói với Ngũ Đế Nội Tọa, bọn họ có thể buông lỏng một vài điều kiện, nhưng chắc chắn phải cho bọn họ một kỳ hạn!
Sắc mặt hắn chuyển sang lạnh lùng, cười giễu nói:
- Cuối năm nay, bọn họ chắc chắn phải ký cho trãm! Nếu như không ký, vậy thì đừng trách trẫm vô tình, xoá sổ Diên Khang!
Quan văn kia vội vàng rời đi, trở về Diên Khang, thuật lại lời của Hạo Thiên Đế cho Ngũ Đế Nội Tọa. Ngũ Đế Nội Tọa thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Bệ hạ chịu bỏ ra lợi ích thì tốt, vậy thì dễ nói chuyện.
Nhưng mà lỗ hổng này vừa được mở ra, bá quan văn võ trong nội bộ Diên Khang đều xuất hiện, dự định kiếm một chén canh. Trong Văn Đạo Viện, chướng khí mù mịt, đám người của Diên Khang và sứ giả Thiên Đình ầm T, nội bộ người một nhà cũng tranh cãi ngất trời.
Năm vị Đại Đế trong Ngũ Đế Nội Tọa hoa mắt chóng mặt, năm người bọn họ đều có mấy trăm tùy tùng, tính gộp lại hai, ba ngàn người, nhưng cũng bị làm cho hết hơi hết sức, không thể nào ứng phó.