Chương 2312: Đôi chân của Mục Thiên Tôn(2)
Chương 2312: Đôi chân của Mục Thiên Tôn(2)Chương 2312: Đôi chân của Mục Thiên Tôn(2)
Đúng vào lúc này, một thiếu niên đột nhiên bay lên không trung, đứng trên cao làm phép. Mọi người chỉ thấy nước sông Thiên Hà ầm ầm đổ xuống từ trên trời hệt như một con rồng nước dài ngoẵng, không ngừng xoay quanh cây cầu Linh Năng Đối Thiên!
Mọi người đồng thanh reo hò, trong đó còn có người chợt nhận ra thiếu niên kia, mừng rỡ nói:
- Đó là đệ đệ của Mục Thiên Tôn, tên là Lam Ngự Điền!
Lam Ngự Điền gắng sức khống chế dòng chảy của Thiên Hà, thế nhưng nhiệt độ của tế đàn vẫn không ngừng tăng cao. Khoảnh khắc nhiệt độ sắp vượt qua giới hạn, cường độ mà linh năng dùng để đối thiên bỗng dưng không tăng lên nữa. Lam Ngự Điền sửng sốt, nhưng cũng lập tức hiểu rõ ngọn nguồn:
- Chắc hẳn ca tự nhận thấy tốc độ đối thiên của bản thân quá nhanh, khiến cầu Đối Thiên không chịu nổi, cho nên mới khống chế tốc độ đối thiên của bản thân, để linh năng giữa Nguyên Giới và chư thiên Tinh Nguyên kịp cân bằng với nhau.
Tần Mục quá mạnh, nếu như hắn đi tới Diên Khang trong tích tắc, vậy thì cây cầu Đối Thiên này sẽ nổ tung!
Bởi vậy, hắn đành phải cố gắng thả chậm tốc độ trong ánh sáng linh năng để bảo vậy câu cầu Đối Thiên này.
Chẳng qua nếu làm như vậy, e rằng hắn phải mất mấy ngày mới tới được Diên Khang.
Chúa tể của chư thiên Tỉnh Nguyên nghe được tin cũng vội vàng chạy tới, lúc thấy cây cầu Đối Thiên chưa bị hủy diệt thì mới dám thở phào một hơi. Hắn nói lời cảm ơn với Lam Ngự Điền trên không trung, tiếp đó thì tóm lấy tên Thần Ma trấn giữ câu Đối Thiên, sau đó xách cổ áo hẳn nâng lên, tức giận nói:
- Chuyện gì thế này hả?
Thần Ma kia kêu khổ:
- Ta cũng không biết. Ta chỉ thấy một tên tàn phế không có chân ngồi trên cánh cửa đi vào trong cầu, sau đó thì mọi chuyện xảy ra. Theo mệnh lệnh của chúa tể, ta chỉ dám thu của hắn một miếng Đại Phong Tệ làm phí qua cầu...
Thần Ma kia vội vàng nói tiếng:
- Hắn còn nói nhất định phải đưa hai miếng, nếu không đủ thì sau này bù lại...
- Có thể bù được sao?
Chúa tể Tinh Nguyên thả hắn xuống, sau đó lo lắng nhìn chằm chằm vào tế đàn vân đang không ngừng xoay tròn kia, lẩm bẩm nói: - Diên Khang khó khăn lắm mới xây xong cây cầu này, cũng bởi vậy mà chúng †a mới buôn bán qua lại kiếm chút lợi nhuận với Diên Khang được. Nếu như cây cầu này sụp đổ, vậy thì mọi chuyện sẽ kết thúc...
Hắn đi tới đi lui quanh cây cầu Linh Năng Đối Thiên, sau đó đột nhiên tỉnh táo lại, xách tên Thần Ma kia lên:
- Người tiến vào cầu Đối Thiên là ai?
Thần Ma kia gấp gáp nói:
- Là một tên tàn phế không có chân...
- Dáng vẻ thế nào...
Thần Ma kia vội vàng dùng nguyên khí vẻ lại tướng mạo của Tần Mục. Chúa tể Tỉnh Nguyên sửng sốt, mãi một lúc sau mới tỉnh táo lại, sau đó bỏ tên Thần Ma kia xuống, xua tay rồi nói:
- Ngươi quên chuyện này đi, không cần phải đòi hẳn bù lại phí qua cầu nữa.
Thần Ma kia không hiểu gì cả. Chúa tể Tinh Nguyên vuốt chòm râu trên mặt, thầm nhủ:
- Người đó là minh chủ Thiên Minh - Mục Thiên Tôn! Ta từng gặp mặt hẳn trong hội nghị Thiên Minh lần trước! Hắn tới Tinh Nguyên Thiên nhỏ bé của ta làm gì vậy? Chân của hắn bị làm sao rồi...
Hắn ngẩng đầu nhìn lượng linh năng đang không ngừng tuôn trào, trong lòng không khỏi kinh hãi:
- Mục Thiên Tôn quá mạnh, lúc hắn đối thiên cũng cần nhiều linh năng đến vậy! Cường giả với thực lực như vậy, sao lại không có chân chứ?
Sáu bảy ngày sau, chúa tể Tinh Nguyên lại càng kinh ngạc hơn. Cây cầu Linh Năng Đối Thiên này đã dốc toàn lực vận hành lâu như vậy rồi mà quá trình đối thiên vẫn chưa kết thúc, đây gần như là chuyện không thể nào xảy ra được!
Cho dù một chúa tể như hắn tiến vào cây cầu thì với cường độ linh năng để đối thiên như này, e rằng chỉ cần một canh giờ là có thể tới được Diên Khang!
- Không hổ danh là Mục Thiên Tôn!
Ba ngày lại trôi qua, tốc độ linh năng đối thiên dân chậm lại. Một lúc lâu sau, cầu Đối Thiên khôi phục lại dáng vẻ như thường ngày, tốc độ chuyển động của các lớp trong tế đàn cũng chậm dần, cách một lúc lâu mới nhích thêm một chút.
Chúa tể Tinh Nguyên thở phào một hơi, xua tay ra hiệu cho đội ngũ thương nhân có thể tiến vào cầu Linh Năng Đối Thiên được rồi.
Trong thời gian mười mấy ngày này, các thuyền buôn đã xếp thành hàng dài xung quanh tế đàn để đợi được vào cầu, thế nhưng tiếc rằng linh năng trong quá trình đối thiên lần này quá kịch liệt, bởi vậy bọn họ đều bị Thần Ma trấn thủ ở đây cản lại. Chúa tể Tinh Nguyên thấy Lam Ngự Điền đáp xuống từ không trung thì ba chân bốn cẳng vội vàng tiến lên đón, sau đó cẩn thận đánh giá một phen, trong lòng càng thêm kinh ngạc. Hắn khom người chào hỏi:
- Xin hỏi có phải là Ngự Thiên Tôn không?
Lam Ngự Điền xua tay, cười nói:
- Ta tên là Lam Ngự Điền, Ngự Thiên Tôn chỉ là một danh xưng trước kia mà thôi.
Chúa tể Tinh Nguyên vội vàng hành lẽ, cung kính nói:
- Thiên Tôn khai sáng ra Linh Thai Thần Tàng và Thành Thần Pháp, ban phúc cho vô số bách tính hậu thết