Chương 2314: Thám thính
Chương 2314: Thám thínhChương 2314: Thám thính
Mấy tháng sau, Tư Vân Hương lại đưa những con thuyền vận chuyển Đại Phong Tệ trở về Diên Khang, thế nhưng lợi ích mà Tỉnh Nguyên Thiên đạt được cũng rất rõ ràng. Nếu như có đốc tạo xưởng và học viện học cung của Diên Khang, vậy thì chắc chắn vùng đất nơi biên thùy như Tinh Nguyên Thiên này sẽ trở thành chư thiên quyền lực và giàu có nhất Bắc Cực Thiên!
Bên trong Thiên Cung Dũng Giang, đám người trưởng thôn, đồ tể, người câm và người mù liên tục đi qua đi lại quan sát Tần Mục. Đột nhiên, đồ tể không nhịn được nữa mà bật cười ha hả,
Tân Mục tối sầm mặt lại, khịt mũi nói:
- Đồ gia gia cười cái gì? Ta còn tốt hơn ngươi của năm đó nhiều, chí ít ta còn có chân! Phần dưới bắp đùi của Tân Mục là hai chiếc cẳng chân bé xíu, mà cưới cẳng chân đó còn có hai bàn chân cũng nhỏ bé không kém. Tần Mục đứng ở đó, cái đầu chỉ cao đến ngang hông mọi người... Đương nhiên cũng cao ngang ngửa người mù.
Sau khi trở về từ Tinh Nguyên Thiên, hắn dày công tu luyện, bốn năm tháng sau mới miễn cưỡng mọc ra được đôi thân bé xíu này từ phần bắp đùi.
- Trong thời gian ngắn này không thể đồng sàng với thê tử được rồi.
Tư bà bà tỏ vẻ tiếc hận, thở dài nói:
- Ta còn tưởng được ôm tôn tử sớm một chút...
Dứt lời, nàng lấy đôi giày nhỏ làm cho đứa nhỏ ra, xỏ vào đôi chân bé xíu của Tần Mục.
Tân Mục mắt điếc tai ngơ, dựng đứng cánh cửa lên, cẩn thận nghiên cứu. - Truyền thừa thần thông đạo pháp của Đại công tử Di La Cung cũng đến từ phù văn Hồng Mông!
Tân Mục định thử kích phát phù văn trên cánh cửa. Có lẽ cánh cửa này được luyện thành từ đạo thụ của một người thành đạo nào đó, hơn nữa người thành đạo kia cực kỳ mạnh mẽ, cho nên đạo thụ cũng vô cùng kiên cố, thế nhưng lúc hắn nghiên cứu phù văn trong đó lại lập tức phát hiện ra được manh mối.
Chắc hẳn vị Đại công tử Di La Cung này là đệ tử do chủ nhân Di La Cung đích thân truyền dạy. Đạo pháp thần thông của những người khác đều đi theo con đường của chủ nhân Di La Cung, trong khi đó phù văn Hồng Mông của Đại công tử lại là thuần khiết nhất. Điều này được Tân Mục nhận ra từ phù văn được lạc ấn trên cánh cửa.
Bởi vì tất cả lạc ấn phù văn trên cánh cửa này đều quy về một loại phù văn, đó chính là phù văn Hồng Mông!
Phù văn Hồng Mông có tính độc nhất, thứ tự sắp xếp khác nhau thì công dụng được cấu thành cũng sẽ khác nhau.
Mà bên trong phù văn cơ bản của các công tử Di La Cung như Tam công tử và Tứ công tử, ngoại trừ phù văn Hồng Mông ra còn có những phù văn khác. Điều này chứng tỏ bọn họ không phải là đệ tử của chủ nhân Di La Cung, mà chỉ là kẻ bắt chước.
Nhị công tử trong số đó là một ví dụ điển hình.
Con đường mà Thần Nữ Quy Khư lựa chọn hoàn toàn trái ngược với con đường của chủ nhân Di La Cung. Nàng không hề tu luyện theo trình tự đạo thụ đạo hoa đạo quả, thậm chí còn không tán đồng cách làm của chủ nhân Di La Cung.
- Chắc hẳn Đại công tử đã nhận được y bát truyên thừa của chủ nhân Di La Cung. Truyền thừa của hắn là thuần túy nhất, thế nhưng nếu ta muốn tham ngộ ra công pháp của hắn từ cánh cửa này thì không thể nào.
Tần Mục đắm mình trong dòng chảy suy nghĩ. Nhị công tử của Di La Cung bị trấn áp, Tam công tử và Tứ công tử nắm trong tay quyền khống chế thành Ngọc Kinh Tổ Đình, người thành đạo của Di La Cung đều là tùy tùng đi theo bọn họ.
Vậy thì Đại công tử đâu?
Theo lý mà nói, chắc chắn Đại công tử là người nhận được truyền thừa của Di La Cung, vậy thì tại sao quyền lực lại nằm trong tay Tam công tử và Tứ công tử?
Việc nghiên cứu cánh cửa này đem lại rất nhiều lợi ích cho Tân Mục. Trước mắt hắn vẫn đang tu luyện nguyên khí Hồng Mông, thế nhưng tu vi nguyên khí của bản thân hắn vẫn chưa khôi phục, mà rất nhiều kiến thức của Đại công tử ẩn chứa bên trong cánh cửa lại trợ giúp hẳn lĩnh ngộ ra càng nhiều thứ hơn.
Tân Mục yên tâm tu luyện, hai cái chân bé xíu yếu ớt của hắn cũng đang từ từ phát triển, chẳng qua tốc độ rất chậm.
Ngày hôm đó, mặt đất đột ngột rung chuyển, bầu trời của Nguyên Giới biến đỏi, từng vì sao liên tục vỡ vụn. Những vì sao này của Nguyên Giới đều là do Thiên Công dùng chí bảo Thiên Đạo hóa thành, cho nên chắc hẳn việc sao trời vỡ vụn có liên quan đến Tổ Thần Vương!
Trong hai năm này, Tổ Thần Vương quấy nhiễu Nguyên Giới hết lần này tới lần khác, thế nhưng đều bị Thiên Công dùng chí bảo Thiên Đạo ngăn cản, vả lại Nguyệt Thiên Tôn còn ở đây, cho nên Tổ Thần Vương không làm được gì nhiều, bởi vậy thường quấy nhiễu xong sẽ rời đi luôn, thiệt hại cũng không lớn lắm.
Thế nhưng lần này, thế công kích của Tổ Thần Vương đã cường đại hơn trước rất nhiều. Hắn đánh cho năm mươi chí bảo không ngừng rung chuyển, không bao lâu sau thì bầu trời bị xé rách, một gương mặt khổng lồ lấp kín cả hư không!
Tân Mục đứng dậy, ngẩng đầu nhìn lên, mặt mày tối sâm lại.
Tổ Thần Vương xé rách bầu trời Nguyên Giới, mà phía bên dưới, Thiên Công mày trắng râu trắng mặc áo bào trắng cũng đang từ từ bay lên, thân hình càng ngày càng lớn, sẵn sàng đại chiến một trận với Tổ Thần Vương ở bên ngoài bầu trời.