Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2305 - Chương 2352: Thân Phận Của Thái Dịch (3)

Chương 2352: Thân phận của Thái Dịch (3) Chương 2352: Thân phận của Thái Dịch (3)Chương 2352: Thân phận của Thái Dịch (3)

Lão bà cũng chưa từng nghe hắn kể chuyện này bao giờ, kinh ngạc nói:

- Lão quái, danh tiếng năm đó của ngươi rất nổi bật, bản lĩnh cực kỳ cao, hơn nữa lai lịch cổ quái, ta cũng từng không hiểu nổi tại sao ngươi cũng bị bắt rồi trấn áp ở đây, không ngờ đằng sau còn có nguyên cớ này! Rốt cuộc là ai có mặt mũi lớn tới mức cho thể khiến ngươi làm việc này vậy?

Lão hán không muốn kể thêm, chỉ nói:

- Đừng nhắc đến chuyện này. Năm đó, †a cảm ứng được một cường giả mạnh mẽ phá vỡ cấm chế, đánh vỡ phong ấn của Đại công tử. Khi phong ấn buông lỏng, ta lập tức thoát thân khỏi tấm bia đá. Có lẽ cường giả mạnh mẽ mà ta cảm ứng được kia chính là Thái Dịch trong lời nói của Thất công tử. Thế nhưng, lúc người tên Thái Dịch ấy đến rừng bia đá, chuyện kỳ lạ lại Xảy ra.

Lão hán nhăn mặt, định cầm điếu thuốc lên hút hai hơi, thế nhưng thuốc đã cháy hết. Hắn chỉ đành gõ tàn thuốc, hái mấy cái lá cây cho vào bên trong, xong xuôi mới nói tiếp:

- Khí thế của người kia vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng khi bước đến gần rừng bia đá, khí thế của hắn bỗng dưng tụt dốc không phanh, hơn nữa tốc độ giảm xuống còn vượt qua cả tưởng tượng của ta!

Thủ lợn trong đĩa nói:

- Rừng bia đá kia của Đại công tử trấn áp cả thần thông và pháp lực của chúng ta, cho nên chắc chắn Thái Dịch cũng bị trấn áp!

Lão hán lắc đầu:

- Không phải như vậy. Thực lực của Thái Dịch không thua gì Đại công tử, sao có thể có chuyện bị phong cấm phong ấn mà Đại công tử để lại trấn áp đến mức đó được? Ta còn cảm ứng được, ngoài khí thế giảm mạnh ra, khí tức của hắn cũng đang giảm mạnh, trong nháy mắt hệt như đã chết đi vậy.

Tần Mục tiếp lời của hắn, nói:

- Sau đó, hắn nhanh chóng lùi lại. Cùng với việc lui về phía sau, khí thế của hắn cũng càng ngày càng mạnh, khí tức cũng nhanh chóng khôi phục, đúng không?

- Sao mà Thất công tử lại biết chuyện đó?

Lão hán kinh ngạc nhìn hắn một cái, nói:

- Đúng như những gì Thất công tử nói, sau khi rời khỏi rừng bia đá, khí thế và khí tức của hắn nhanh chóng khôi phục. Ta cảm ứng được khi hắn bước đến cánh cửa, khí thế đã khôi phục lại bảy tám phần, đợi đến khi bước khỏi cửa thì khí thế và khí tức đã đạt đến trạng thái đỉnh phong.

Tân Mục sáng mắt, nói:

- Sở dĩ xảy ra tình huống như vậy là vì chất năng không thay đổi. Có người sử dụng thần thông Chất Năng Bất Dịch để bảo vệ linh hồn của hắn, mặc dù giúp hắn không chết trong tay của chủ nhân Di La Cung, thế nhưng cũng không thể sống lại. Mà khi hai linh hồn tương đồng gặp nhau, ắt phải có một linh hồn trong đó biến mất.

Mọi người cùng tỏ vẻ khó hiểu.

Lão hán kia như thể đoán ra gì đó, vội vàng nhìn về phía người bại liệt kia, thất thanh nói:

- Ý của ngươi là, hắn đã trở về rồi sao?

Tân Mục gật đầu, nói:

- Không sai, hẳn đã trở về, thế nhưng lại không thể tới gần người bại liệt kia. Lúc hẳn chưa nhổ tấm bia đá ở bên ngoài kia lên, hắn và người bại liệt kia không ở cùng một thời không, hoàn toàn ngăn cách, thế nhưng sau khi nhổ tấm bia đá đó lên, hắn và người bại liệt kia lập tức ở cùng một thời không. Bởi vậy, hắn nhanh chóng biến mất, cho nên ngươi mới cảm nhận được khí thế và khí tức của hắn đều đang giảm mạnh.

Lão hán vô cùng kích động, khàn giọng nói:

- Hắn cảm ứng được bản thân sắp biến mất, biết không thể tự cứu được mình, cho nên mới chủ động lùi lại! Thế nhưng, hắn vẫn để lại cho bọn ta một cơ hội để trốn thoát, cho nên hắn đã mang tấm bia đá kia đi!

Tân Mục nói:

- Sau đó, hẳn tiếp tục bảo vệ Tổ Đình, chờ đợi cơ hội. Cho đến khi ta xuất hiện, thành Ngọc Kinh Tổ Đình tái hiện, hẳn lừa ta, để ta canh giữ Đại Hắc Sơn của Tổ Đình, ngăn cản cường giả tiền sử lẻn qua, mà hắn thì lại tức tốc chạy đến Di La Cung để lý luận với chủ nhân Di La Cung, song cuối cùng lại bị chủ nhân Di La Cung đánh rơi xuống kỷ nguyên thứ tư.

Hắn không tiếp tục nói nữa.

Thái Dịch không chỉ tới lý luận với chủ nhân Di La Cung, mà còn tới để làm rõ một chuyện.

Liệu rằng chủ nhân Di La Cung đã chết hay chưa.

Không một người nào biết ai thắng ai thua trong cuộc lý luận giữa hai người bọn họ, thế nhưng chắc chắn chủ nhân Di La Cung đã chết rồi.

- Người đó chính là Thái Dịch.

Tân Mục sâu xa nói:

- Lão quái, người mà ta muốn cứu cũng chính là hắn. Thế nhưng, ta vẫn còn có việc gấp, không thể tới kỷ nguyên thứ mười sáu tìm hắn được. Ngươi có cách nào không?

Lão quái đi đi lại lại, sau đó đột nhiên dừng bước, vội vã nói:

- Công tử, mặc dù ta không biết chất năng không thay đổi là gì, thế nhưng nếu như hắn bị trấn áp trong hư không của kỷ nguyên thứ mười sáu, hắn sẽ không thể bị đại kiếp hủy diệt của kỷ nguyên thứ mười sáu hủy diệt, vậy thì chắc chắn hắn sẽ sống đến kỷ nguyên thứ mười bảy! Lúc hắn chưa ngã xuống, một "hắn" bị trấn áp ở hư không kỷ nguyên thứ mười bảy sẽ biến mất, không thể xuất hiện, thế nhưng khoảnh khắc hắn bị chủ nhân Di La Cung đánh xuống kỷ nguyên thứ tư, một "hắn" khác bị trấn áp kia nhất định sẽ xuất hiện trong hư không của kỷ nguyên thứ mười bảy!
Bình Luận (0)
Comment