Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2329 - Chương 2376: Ngoảnh Đầu Nhìn Một Mái Nhà Tranh (2)

Chương 2376: Ngoảnh đầu nhìn một mái nhà tranh (2) Chương 2376: Ngoảnh đầu nhìn một mái nhà tranh (2)Chương 2376: Ngoảnh đầu nhìn một mái nhà tranh (2)

Tân Mục không khỏi cảm thấy kỳ lạ. Nếu như gian nhà tranh Thái Thượng này là Thái Thượng Điện thật sự, vậy thì chẳng phải Thái Thượng Điện ở Di La Cung là giả sao?

- Đại công tử cũng là một người có nhân cách toàn vẹn, ta còn tưởng rằng hắn không hề nói cười tùy tiện, là một người giống hệt chủ nhân Di La Cung.

Tân Mục tràn đầy phấn khởi đi đi lại lại quanh gian nhà tranh này mấy vòng, kiểm tra kết cấu của mỗi một cọng tranh, sau đó đột nhiên mỉm cười, thất thanh nói:

- Gian nhà tranh này mới là Thái Thượng Điện thật sự, thứ trong Di La Cung là giả!

Thương Quân không hiểu gì, hỏi: - Sao mà Thiên Tôn lại nhìn ra được?

- Mỗi một cọng tranh của gian nhà tranh này đều do phù văn Hồng Mông luyện thành, hơn nữa mỗi một cọng đều là một sợi đại đạo hoàn chỉnh, hơn nữa còn là đại đạo khác nhau.

Tần Mục kiên nhẫn giải thích, nói:

- Ta vừa mới thử đếm, nơi này có tổng cộng sáu nghìn bốn trăm cọng tranh, tương đương với sáu nghìn bốn trăm loại đại đạo, không có loại nào lặp lại. Những đại đạo dùng phù văn Hồng Mông diễn hóa này mới là thành tựu chí cao, mang tên Thái Thượng. Thái Thượng Điện của Đại công tử Di La Cung chỉ có thể là gian nhà tranh này.

Thương Quân thâm kinh ngạc, nhìn gốc đạo thụ phía sau nhà, nói:

- Vậy thì đạo thụ của Thái Thượng bao gồm bao nhiêu đại đạo?

- Chẳn hẳn cũng là sáu nghìn bốn trăm loại.

Tân Mục dừng mắt trên đạo thụ, nói:

- Đạo thụ của hắn không phải là đạo thụ thật sự, chỉ có ảo ảnh. Có lẽ đạo thụ và chân thân của hắn được sinh ra ở thời đại kia.

Thương Quân trầm mặc một lúc, nói:

- Không thể có chuyện có người tu luyện sáu nghìn bốn trăm loại đại đạo đến cảnh giới Đại La Thiên được. Đại công tử Thái Thượng không thể mạnh đến như thế.

- Có thể.

Tân Mục bước tới trước cửa gian nhà tranh, nói:

- Đặc điểm lớn nhất của phù văn Hồng Mông chính là có thể diễn hóa ra các loại đại đạo khác nhau. Bất kể là Ngũ Thái như Thái Dịch hoặc Thái Sơ, hay là các loại đại đạo Tiên Thiên, hay là các loại đại đạo Hậu Thiên thì đều có thể dùng phù văn Hồng Mông để diễn hóa. Đại đạo khác nhau sẽ có phù văn nền tảng không giống nhau, mà nên tảng của những phù văn nền tảng này lại chính là phù văn Hồng Mông. Ta cảm thấy, số lượng cọng tranh của gian nhà tranh Thái Thượng này vẫn còn thiếu một ít.

Hắn vươn tay ra đẩy cửa nhà tranh, nói:

- Nếu như chủ nhân Di La Cung có thể dùng phù văn Hồng Mông để diễn hóa đại đạo, vậy thì e rằng không chỉ có gian nhà tranh này, mà cả Di La Cung đều như vậy.

Cánh cửa gian nhà tranh kia khẽ "cọt kẹt" một tiếng, thế nhưng Tần Mục lại không thể đẩy ra được.

Tân Mục nhíu mày, thử tìm cách phá giải, thế nhưng phù văn Hồng Mông trên cánh cửa đó không ngừng biến hóa, diễn hóa ra các loại đại đạo khác nhau, khiến hẳn không tài nào phá giải được. Không lâu sau, trăng sáng treo cao, thế nhưng hắn vẫn không thể mở cánh cửa ra.

Thương Quân cố gắng xông vào bằng cách thử dùng Sát Đạo để cưỡng chế phá vỡ cánh cửa, thế nhưng khi đao của hắn bổ lên cánh cửa, một luồng uy năng đáng sợ bỗng bùng nổ, hất văng hắn ra xa.

Tân Mục vội vàng tới cứu, giữ chặt hắn lại, nếu không uy năng phát ra từ cánh cửa này sẽ khiến hắn trọng thương!

Tân Mục gõ cửa, cười nói:

- Có ai không? Có khách đến!

Sau cửa không hề có âm thanh gì.

Tân Mục bó tay, ngồi trước gian nhà tranh suy nghĩ. Một lúc sau, trăng sáng và mặt trời cùng xuất hiện trên không trung của Đại La Thiên nho nhỏ này. Tân Mục chợt nghĩ ra gì đó, lấy gậy của Thái Dịch ra, thử gõ cửa, nói: - Thái Dịch, có phải ngươi ở trong gian nhà tranh này không? Ta tới cứu ngươi theo tấm bản đồ đây!

Cây gậy của Thái Dịch gõ vào cửa phát ra âm thanh "cốc cốc", thế nhưng phía bên trong vẫn không hề có động tĩnh gì.

Tân Mục hoàn toàn không còn cách gì, chỉ đành cắm cây gậy của Thái Dịch trước cửa, nhíu mày suy nghĩ miên man.

Đột nhiên, trên cây gậy của Thái Dịch bỗng mọc một chồi non xanh mướt!

Tân Mục nhìn chằm chằm vào chồi non kia, chỉ thấy nó dần dần sinh trưởng. Một lúc sau, hoa văn trên phiến lá non kia xuất hiện thay đổi, tổ hợp thành hình thái của một cây rìu.

Tần Mục giật nảy mình, cẩn thận phán đoán sự thay đổi của hoa văn kia, ánh mắt lóe sáng:

- Chẳng lẽ Thái Dịch muốn mượn cây gậy này để trồng cây thế giới, truyền thụ rìu pháp mà hẳn dùng để chặt cây thế giới cho ta ư? Hắn muốn ta dùng cách này để bổ cánh cửa ra! Nói như vậy, Thái Dịch thật sự đang ở trong gian nhà tranh Thái Thượng này!

Tần Mục mở mắt dọc giữa mi tâm ra, quan sát hoa văn siêu nhỏ cấu thành chồi non của cây thế giới. Những hoa văn này đang không ngừng biến hóa, trông vô cùng phức tạp, thế nhưng bên trong lại hàm chứa đạo pháp thần thông của Thái Dịch.

Tần Mục có trình độ cực kỳ thâm sâu trên phương diện đại đạo Thái Dịch, cho nên cũng không khỏi trầm mê trước sự biến hóa của những hoa văn này.

Cây gậy này được Thái Dịch luyện chế thành bảo vật từ cành lá của cây thế giới. Hiển nhiên, Thái Dịch đã bị trấn áp trong gian nhà tranh Thái Thượng này, tuy rằng không thể phát ra âm thanh, nhưng lại có thể mượn đặc tính cây thế giới của cây gậy để truyền đạt thông tin.
Bình Luận (0)
Comment