Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2353 - Chương 2401: Đế Hậu Đảo Ngược (2)

Chương 2401: Đế Hậu đảo ngược (2) Chương 2401: Đế Hậu đảo ngược (2)Chương 2401: Đế Hậu đảo ngược (2)

Tân Mục thở dài, bước tới trước mặt nàng, dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, trầm giọng nói:

- Chuyện mà Nhị công tử muốn làm khiến chủ nhân Di La Cung cũng phải cảm thấy sợ hãi, cho nên mới không thể không trấn áp nàng! Ngươi truyền thụ Quy Khư Chỉ Kính cho Hạo Thiên Tôn thì chẳng khác nào phóng thích một đại ma vương! Vũ trụ này không còn chủ nhân Di La Cung nào khác nữal

Đế Hậu nương nương nhíu mày, không hài lòng với việc hắn đến gần mình như vậy:

- Mục Thiên Tôn, ngươi còn nhớ lần trước bản cung chặt đứt tay của ngươi trong Tổ Đình không? Ngươi đừng có mà làm càn. Tân Mục bước thêm một bước như thể dán sát vào nàng, sau đó lạnh lùng nói:

- Xem ra Đế Hậu không hề ý thức được điểm mấu chốt. Mục đích của Nhị công tử Di La Cung là muốn hủy diệt tất cả sinh mệnh, hủy diệt tất cả vụ trụ, khiến tất cả vũ trụ quay trở về trạng thái nguyên thủy nhất! Không chỉ thành Ngọc Kinh của Di La Cung, ngay cả mười bảy vũ trụ cũng sẽ bị hủy diệt hoàn toàn dưới tay nàng!

Khí thế của Đế Hậu nương nương bùng nổ, toàn bộ Thái Hoàng Thiên đều méo mó dưới sức mạnh khủng bố trông như thể một đĩa bánh lõm xuống ở giữa, vạn vật rơi khắp bốn phía xung quanh nàng!

- Xem ra Mục Thiên Tôn vẫn còn chưa nhận được giáo huấn...

Sức mạnh người thành đạo của Đế Hậu nương nương hoàn toàn được giải phóng. Thế nhưng lúc ra tay, đột nhiên tay phải của nàng đứt lìa, máu tươi phun ral Đế Hậu nương nương giật nảy mình, nhanh chóng lùi về phía sau, thi triển thân thông đạo pháp, giúp bàn tay lập tức mọc ra. Nàng dùng hết pháp lực, hai tay đẩy về phía trước!

Đại Uyên bỗng chốc xuất hiện. Thái Hoàng Thiên trông như thể một sợi mì vặn xoắn bị sức mạnh khổng lồ đến từ Quy Khư lôi kéo, dường như sắp đứt ra!

- Đế Hậu, ngươi khiến ta quá thất vọng! Vậy thì ta còn giữ ngươi lại làm gì?

Đúng lúc này, Tân Mục bước lên phía trước, Thái Hoàng Thiên méo mó lập tức được ép phẳng, không còn sụp đổ về phía thần thông của Đế Hậu nương nương nữa.

Đế Hậu nương nương bị chấn động tới mức máu me đầm đìa. Nàng vươn hai tay đẩy về phía trước, lá sen trong Đại Uyên trải rộng, đầm nước trong Đại Uyên cũng tràn ngập nguyên khí Hỗn Độn, hóa thành pháp lực cho bản thân nàng thông qua lá sen. Sức mạnh của người thành đạo dựa vào Quy Khư đều đến từ hỗn độn. Sau khi đi qua lá sen Quy Khư, nguyên khí Hỗn Độn sẽ chuyển hóa thành thứ sức mạnh bất khả chiến bại, cắn nuốt tất cả những sức mạnh khác!

Đây là trận chiến đầu tiên của Đế Hậu nương nương từ khi thành đạo đến giờ!

Mấy năm này, mặc dù chiến tích của Tần Mục cũng không tệ, có được không ít thành tựu từ trận chiến U Đô và trận chiến Chung Cực Hư Không, thế nhưng dù gì Tần Mục cũng chưa phải người thành đạo thật sự, cho nên nàng vẫn có niềm tin giết chết được Tần Mục!

Thế nhưng ngay lúc thực lực tu vi của nàng được tăng cường đến đỉnh điểm, Tần Mục lại dùng tay làm kiếm bổ một nhát về phía trước.

Bàn tay của hắn chèm về phía thần thông Đại Uyên Quy Khư của Đế Hậu nương nương trông như thể một thanh kiếm vô cùng sắc bén cắt vào miếng đậu phụ, chém thần thông của Đế Hậu nương nương làm đôi!

Đòn đánh này của hắn không chỉ cắt đôi Đại Uyên, mà thậm chí còn cắt đôi phiến lá sen trong Đại Uyên!

Mà đầm nước Hỗn Độn dưới phiến lá sen kia chính là nên tảng thành đạo của Đế Hậu nương nương, song nó cũng bị chém thành hai nửa dưới nhát kiếm của Tần Mục!

Không chỉ vậy, đầm nước Hỗn Độn bị bổ đôi kia còn sinh ra chấn động kịch liệt như thể khai thiên tích địa, như thể vũ trụ thuở mới sinh, cùng với đó là tiếng chuông lanh lảnh vang vọng. Giờ phút này, đầm nước Hỗn Độn trông hệt như hai chiếc chuông thần đang không ngừng bành †rướng ra phía bên ngoài!

Trong phút chốc, tu vi cả đời của Đế Hậu nương nương hóa thành hư vô, diễn hóa thành hình thái Ngũ Thái từ Thái Dịch, Thái Sơ, Thái Thủy, Thái Tố cho đến Thái Cực!

Đế Hậu nương nương hét lên một tiếng, phi thân lùi về phía sau, mặc cho tu vi của bản thân hóa thành Ngũ Thái, hóa thành tinh không vũ trụ. Đột nhiên, nàng thi triển thần không, diễn hóa ra vũ trụ sụp đổ, giúp thực lực tu vi của nàng khôi phục lại như ban đầu!

Đại đạo Quy Khư không chỉ có đại đạo hủy diệt, mà còn bao gồm cả đại đạo khởi sinh, bởi lẽ sự ảo diệu của sinh diệt của vũ trụ đều nằm ở Quy Khư.

Đế Hậu nương nương làm được đến bước Quy Khư thành đạo thì đương nhiên cũng có thể đồng thời nắm bắt được hai loại trạng thái này, thuộc như nằm trong lòng bàn tay!

Tân Mục hừ một tiếng, lại tiến thêm một bước, năm ngón tay giang rộng hóa thành thần thông nút thắt dây đỏ, sau đó chưởng về phía Đế Hậu!

Thân thông dưới chân Đế Hậu nương nương bùng nổ, thái tử Minh Nhai và Tà Vô Kỳ ở phía sau không thể đứng vững, ngã về phía nàng.

Mà dưới chân Đế Hậu, Đại Uyên Quy Khư xuất hiện, cắn nuốt thái tử Minh nhai và Tà Vô Kỳ!

Đế Hậu nương nương nhấc tay đối chọi lại với chưởng ẩn nút thắt dây đỏ của Tần Mục, thế nhưng lại bị năm luồng sức mạnh khủng bố đánh vào thân thể, trong nhục thân vang lên âm thanh ầm ầm, tay chân và phần đầu đều cùng nổ tung!

Thế nhưng ngay khoảnh khắc huyết quang lóe lên, Đế Hậu nương nương lại khôi phục như ban đầu!

Chương 2405 : Đế Hậu đảo ngược (3)

Quy Khư thành đạo, sinh diệt biến hóa, Đế Hậu gần như đã không thể bị giết chết nữa rồi!

Soạt!

Tân Mục rút bốn ngón tay về, dùng ngón trỏ điểm vào mi tâm của Đế Hậu nương nương.

Đế Hậu nương nương choáng váng đầu óc, tự biết mình không địch lại, thân hình dần chìm xuống Đại Uyên, rơi vào bên trong Đại Uyên!

Tần Mục mở mắt dọc giữa mi tâm ra, thần quang Hồng Mông "vụt” một tiếng chiếu rọi, xuyên thẳng qua Đại Uyên!

Đế Hậu nương nương rơi xuống Đại Uyên với y phục tung bay đang cố gắng tránh né thần quang Hồng Mông trong mắt Tần Mục, thế nhưng nào có thể tránh được, nhục thân chẳng mấy chốc đã thủng trăm ngàn lỗ.

Phía sau cái bóng của Tân Mục, bóng dáng quỷ mị của Thương Quân lóe lên, định lao xuống Đại Uyên.

Tân Mục đột nhiên khép mắt dọc mi tâm lại, vươn tay ngăn cản hắn, lắc đầu nói:

- Thương Quân, đừng đuổi nữa.

Thương Quân lùi về phía sau một bước, lại biến mất trong cái bóng của hắn.

Đại Uyên khép lại, biết mất không còn tăm tích.

Tân Mục phất tay áo, bước từng bước lên cao, tới bầu trời của Vô Ưu Hương ba mươi ba Trọng Thiên. Nơi đó là Đại La Thiên Nhất Khí đang bay lơ lửng, đạo thụ phát ra đạo quang chiếu rọi hư không tầng thứ ba mươi sáu, trông vô cùng thần thánh.

Tân Mục rảo bước tới gốc đạo thụ kia. Vân Thiên Tôn bước ra ngoài, hai người chào hỏi nhau.

- Vân huynh, lúc ở trong Đại Uyên Quy Khư, Đế Hậu làm thế nào để hóa thành Nguyên Mẫu phu nhân?

Tân Mục không dài dòng, hỏi thẳng.

Vân Thiên Tôn nói:

- Nàng mượn đại đạo Luân Hồi để ý thức trong cơ thể luân hồi chuyển thế, hóa thành Nguyên Mẫu phu nhân...

- Hóa ra vấn đề là ở đây!

Tân Mục bừng tỉnh đại ngộ.

Vân Thiên Tôn không hiểu gì cả.

- Thật ra Đế Hậu và Nguyên Mẫu đều là ý thức của Thần Nữ Quy Khư, chẳng qua lại là hai nhân cách khác nhau mà thôi! Khoảnh khắc Đế Hậu nắm quyền chủ đạo, thi triển thần thông Luân Hồi hóa thành Nguyên Mẫu thì cũng đồng nghĩa với việc Đế Hậu và Nguyên Mẫu đã dung hợp thành một thể.

Tân Mục nói:

- Ta vừa mới gặp Đế Hậu, phát hiện ra các nàng đã bắt đầu dung hợp.

Vân Thiên Tôn biến sắc, thất thanh nói:

- Vậy thì chẳng phải nàng sẽ không còn điểm yếu sao? Đại đạo Luân Hồi cũng không thể khống chế được nàng ư?

Tần Mục lắc đầu, cười nói:

- Cho nên ta đã nhân cơ hội nàng tháo. chạy mà điểm một chỉ vào mi tâm nàng, lợi dùng thần thông Luân Hồi để trồng một Nguyên Mẫu phu nhân khác vào trong cơ thể nàng. Lúc nàng trúng chiêu, ý thức đã luân hồi trăm ngàn kiếp trong thần thông Luân Hồi của ta, vun vén ý thức Nguyên Mẫu ta mới trồng tới khi trưởng thành.

Vân Thiên Tôn nhìn chằm chằm vào hắn, tỏ vẻ hơi sợ hãi, một lúc sau mới nói:

- Mục huynh, ngươi có biết bây giờ ngươi đáng sợ tới mức nào không?

Tân Mục sửng sốt, cẩn thận ngẫm nghĩ, sau đó im lặng gật đầu.

Vân Thiên Tôn thở dài một hơi, nói:

- Ta đã không thể hiểu được thần thông của ngươi nữa rồi. Có lẽ ngươi thật sự đã trở thành Thất công tử của Di La Cung.

Tân Mục im lặng trong chốc lát, sau đó giãn mày cười nói:

- Tới khi vũ trụ này không thể chứa đựng được ta nữa, ta sẽ tới gây họa ở vụ trụ khác. Thế nhưng trước đó, ta phải san bằng tất cả chướng ngại đã rồi nói tiếp!

Đại doanh Thiên Đình, một Đại Uyên xuất hiện, Đế Hậu nương nương lăn ra khỏi Đại Uyên. Nàng bỗng cảm thấy yết hầu ngòn ngọt, vì vậy chỉ đành ép ngụm máu cuộn trào trong cổ họng xuống, trong lòng vừa kinh ngạc vừa phân nộ:

- Điện chủ Linh Quan nói không hề sail Quả thật Hạo Thiên Đế không thể đánh quá mười chiêu dưới tay hẳn!

Đúng lúc này, trong đầu nàng bỗng vang lên tiếng cười của Nguyên Mẫu phu nhân:

- Tỷ tỷ, ngươi bị thương rồi, tốt nhất là giao cơ thể cho tiểu muội này đi!

- Nguy rồi!

Trước mắt Đế Hậu nương nương bỗng đen kịt, ý thức rơi vào trong bóng tối.

- Ta thành đạo rồi!

Nguyên Mẫu phu nhân mừng rỡ như điên. Nàng đột nhiên đảo mắt, sau đó phất tay áo, Đại Uyên xuất hiện, thái tử Minh Nhai và Tà Vô Kỳ lăn ra ngoài.

Nguyên Mẫu phu nhân chớp mắt, thích thú đánh giá hai người họ.

Thái tử Minh Nhai giật nảy mình, hắn nhìn ra được Đế Hậu của bây giờ có chút gì đó khác với Đế Hậu của trước đó. Nguyên Mẫu phu nhân mỉm cười, nói:

- Phụ tử tương tàn, huynh đệ tương sát, chuyện này thú vị biết bao, thế nhưng không thể để Thái Sơ và Hạo Nhi nhận ra các ngươi được...

Nàng thi triển thần thông Luân Hồi, tướng mạo của thái tử Minh Nhai và Tà Vô Kỳ lập tức thay đổi. Thái tử Minh Nhai biến hành một tướng quân trẻ tuổi tuấn tú, mà Tà Vô Kỳ thì biến thành một đại hán lầm lì ít nói như một tòa tháp trong bóng đêm.

Nguyên Mẫu phu nhân vô cùng hưng phấn, hận không thể lập tức kéo hai người tới trước mặt Hạo Thiên Đế, xem thử xem Hạo Thiên Đế có nhận ra bọn họ hay không.

Đột nhiên, nàng sững sờ đứng im một lúc, thất thần một phen, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

Một lúc sau, Nguyên Mẫu phu nhân mới tỉnh táo lại. Nàng hoàn toàn không thể nhớ nổi mới nãy đã xảy ra chuyện gì. - Là tiểu tiện nhân tỷ tỷ kia vừa nhảy ra sao?
Bình Luận (0)
Comment