Chương 2420: Ta có một ước mơ (Phần của Mạnh Vân Quy) (2 - 1) Hắn cũng cách cái chết không xa.
Chương 2420: Ta có một ước mơ (Phần của Mạnh Vân Quy) (2 - 1) Hắn cũng cách cái chết không xa.Chương 2420: Ta có một ước mơ (Phần của Mạnh Vân Quy) (2 - 1) Hắn cũng cách cái chết không xa.
- Chư quân chờ một chút, chờ ta chốc lát.
Hắn loạng chà loạng choạng đi về phía Thiên Vương Dực La. Lúc này, hơi thở của hắn mạnh mẽ, khí tức và khí huyết xen lẫn vào nhau, nhuộm chiếc thuyền này thành màu đỏ tươi!
Giờ phút này, Thiên Vương Dực La lại hơi thay đổi sắc mặt, Mạnh Vân Quy đã là nỏ mạnh hết đà!
Dưới trạng thái này, ngay cả một phần thực lực thường ngày Mạnh Vân Quy cũng không phát huy ra được!
- Số giả, thuật dã. Pháp vu âm dương, hòa vu thuật số.
Mạnh Vân Quy vừa đi tới, trong miệng vừa lẩm bẩm:
- Âm dương giả, linh dữ nhất dã, nhị tiến chỉ. Tam tài giả, thiên địa nhân dã, tam tiến chỉ. Tứ tương giả, tứ đế dã, tứ tiến chỉ. Ngũ hành giả, ngũ diệu dã, ngũ tiến chỉ...
Thiên Vương Dực La cau mày, thứ mà Mạnh Vân Quy đọc chính là khẩu quyết thuật số căn bản nhất. Về những khẩu quyết cơ sở này, hắn đã từng nghe qua, cũng đã từng học qua.
Chẳng qua thuật số quá rườm rà, cho nên Bán Thần như hắn không đắm chìm trong thuật số, mà là khổ tu đạo pháp thần thông.
Mạnh Vân Quy giống như không có ý thức mà đọc thuộc lòng những khẩu quyết thuật số căn bản nhất này, vừa điều động nguyên khí tu vi còn sót lại của bản thân. Ở xung quanh hẳn, những nguyên khí kia dân dần hóa thành phù văn, phù văn biến đổi biến hóa theo các loại quy luật thuật số của phương pháp đếm.
Sắc mặt của Thiên Vương Dực La bắt đầu nghiêm túc, tuy rằng hắn không biết Mạnh Vân Quy đọc những khẩu quyết thuật số cơ sở này có ích lợi gì, thế nhưng hắn thấy được phù văn của Mạnh Vân Quy đang chuyển thành đạo văn!
Đạo văn quay xung quanh Mạnh Vân Quy đang nhanh chóng tập hợp, hóa thành đạo liên, đạo liên đang hóa thành lĩnh vực!
Lĩnh vực thuật số xung quanh Mạnh Vân Quy dần xuất hiện, từng tầng liên tiếp chồng lên nhau!
Với trạng thái bây giờ của Mạnh Vân Quy, hắn không có nhiều nguyên khí để triển khai lĩnh vực mạnh mẽ như vậy, nhưng mà người này lại không ngừng ép nguyên thần của bản thân và năng lượng bên trong thân thể, giúp cho lĩnh vực của hắn càng ngày càng mạnh!
Càng quan trọng hơn là, Thiên Vương Dực La nhìn ra mấy lĩnh vực thuật số này của Mạnh Vân Quy nhằm vào công pháp thân thông của hẳn, hơn nữa mỗi một đạo văn hay mỗi một đạo liên đều nhắm vào tử huyệt của hắn!
Dưới đòn đánh này, hắn có thể sẽ chết!
Khóe mắt Thiên Vương Dực La giật giật, hắn lập tức suy đoán ra khả năng lớn nhất chính là bản thân và Mạnh Vân Quy sẽ đồng quy vu tận!
Cuối cùng Mạnh Vân Quy cũng bước một bước cuối cùng, lĩnh vực thuật số của hắn hoàn thành, một đòn cuối cùng của thuật số như đại dương mênh mông, tỉ mỉ tràn đầy ảo diệu!
Nhưng vào lúc này, Thiên Vương Dực La bỗng lùi về sau một bước, bung đôi cánh ra, quấn lấy vô số Nhân tộc Nam Thiên trên thuyền, ôm vào bên trong cánh chim của mình, nghênh đón Mạnh Vân Quy! Lĩnh vực thuật số bỗng nhiên ngừng lại dừng lại trước chóp mũi của người Nhân tộc Nam Thiên đầu tiên.
Mạnh Vân Quy đứng ở nơi đó, sức mạnh đột nhiên hao hết, "bịch" một tiếng quỳ xuống đất.
Thiên Vương Dực La thở phào nhẹ nhõm, những Nhân tộc bị bó buộc trong đôi cánh của hắn lần lượt rớt xuống, thế nhưng trên trán hắn vẫn không khỏi toàn mồ hôi lạnh. Hắn cười ha hả, tiếng cười lại mang theo âm rung.
- Mạnh Thiên Sư, thì ra ngươi vẫn yếu lòng, không dám hạ thủ với đám gia súc này được.
Thân thể của hắn run lên, cười nói:
- Nếu ngươi không phải quan tâm đám gia súc này, ngươi đã giết được ta. Ha ha, đáng tiếc ngươi quá quan tâm tính mạng của tộc nhân, đây chính là nguyên nhân Nhân tộc các ngươi vĩnh viên không thể thành sự được!
Thân thể của hắn ngừng run rẩy, cất bước đi lên phía trước.
Mạnh Vân Quy quỳ trên mặt đất, cúi thấp đầu xuống.
Thiên Vương Dực La rút một chiếc lông chim ra, hóa thành một thanh kim kiếm, sau đó bước tới gần Mạnh Vân Quy.
Thiên Vương Dực La vung kiếm lên, lúc này, một ông lão quỳ trên mặt đất run rẩy bò đến trước chân của hắn, che trước người của Mạnh Vân Quy, ngửa đầu nói:
- Lão gia, đừng giết hắn...
Thiên Vương Dực La cau mày, nhìn tên này, rõ ràng là một lão nông bán mặt cho đất bán lưng cho trời.
- Ngươi lặp lại lần nữa?
Thiên Vương Dực La lạnh lùng hỏi.
Người lão nông kia nói: - Lão gia, đừng giết...
Xoetl
Thiên Vương Dực La vung một kiếm chém xuống, đầu của lão nông lăn sang một bên. Thiên Vương Dực La một cước đá bay xác hắn, tiếp tục nâng kiếm trong tay lên.
Lúc này, một người trẻ tuổi đứng dậy, dang hai tay ra che trước người Mạnh Vân Quy:
- Lão gia, đừng giết hắn!
Thiên Vương Dực La kinh ngạc nhìn người trẻ tuổi này, cười nói:
- Ngươi dám đứng nói chuyện với ta?
- Lão gia...
Người trẻ tuổi kia vừa nói ra lời này, kiếm quang hạ xuống, hắn đã biến thành thi thể không đầu.
Thiên Vương Dực La nhìn chung quanh một vòng, cười ha hả nói:
- Còn ai dám ngăn ta giết hắn?
Trong đám người Nhân tộc Nam Thiên, từng bóng người yên lặng đứng ra, che ở phía trước Mạnh Vân Quy, có người già, có nữ nhân hài tử, có thanh niên trai tráng, bọn họ im lặng không lên tiếng, không ai quỳ trên mặt đất.
Người che ở phía trước Mạnh Vân Quy càng ngày càng nhiều, nhiều đến mức khiến cho Thiên Vương Dực La cau mày, lửa giận trong lòng càng tăng cao.