Chương 2441: Giang Thánh
Chương 2441: Giang ThánhChương 2441: Giang Thánh
Vương của Diên Khang (3)
- Thanh Đế chính là chủ tướng, yêu binh như con, hắn bị bao vây, sao có thể không cứu? Các ngươi không cứu, bọn ta đi cứu.
Nói xong, bốn vị Cổ Thần đếm đủ đại quân, chuẩn bị đủ thần binh trọng khí, lao ra khỏi thành!
Những chư hầu khác bởi vì Thanh Đế mãi không chịu xuất chiến, cho nên cũng có lời phàn nàn, vì vậy không hề ngăn cản.
Giang Bạch Khuê thấy cửa trận doanh của Đông Thiên mở ra, bốn lộ đại quân Đông Hàm lao đến, bèn từ tốn nói:
- Thanh Đế thương binh như con, đối xử với tướng sĩ dưới trướng rất tốt, các tướng lĩnh tình cảm sâu nặng, hắn bị nhốt lại, kiểu gì tướng sĩ của hắn cũng sẽ làm trái mệnh lệnh, liều mạng đến cứu.
Đông Đế chịu đựng nỗi đau, nói:
- Quân đội của Diên Khang quá ít, rất khó để giết hết các đại quân Thần Ma của Đông Thiên.
Giang Bạch Khuê thản nhiên nhìn bốn lộ đại quân Thần Ma lao tới, nói:
- Quả thật binh lực Diên Khang quá ít, mặc dù trí tuệ của ta cao nhất Diên Khang, nhưng nếu muốn tiêu diệt Đông Thiên, chỉ sợ thương vong nặng nề, vì thế không thể không toàn lực hành động. Xuất binh, ứng chiến, vây nhưng không diệt!
Hắn vừa ra lệnh, trên bầu trời chốc lát có một đại quân Diên Khang lao tới, lâu thuyền đại hạm nghênh tiếp bốn lộ Thần Ma của Đông Hàm.
Cùng lúc đó, mặt biển nơi bốn lộ đại quân Thần Ma của Đông Hàm đang đứng bỗng sóng cuộn ầm ầm, từng chiến hạm trong đáy nước vọt ra khỏi mặt biển!
Hai lộ đại quân một ở trên, một ở dưới, trận pháp xoay chuyển, nhốt bốn lộ quân hầu lại, trong chớp mắt đao quang kiếm ảnh, máu thịt bắn tung tóe!
Thần quang trong mắt Giang Bạch Khuê mờ mịt, trong phút chốc đã phán định được sự thay đổi trận pháp của bốn lộ quân hầu Đông Hàm, không ngừng điều chỉnh thế trận của hai lộ đại quân Diên Khang.
Ba nguyên thần của hắn sẽ chỉ huy toàn bộ trận chiến này đến từng ngóc ngách nhỏ nhất trên chiến trường một cách thông minh sáng suốt, khiến Đông Đế cũng quên đi đau nhức, ánh mắt nhìn hắn tràn đầy sự sợ hãi.
- Thần Mail
Đông Đế khó nén được sợ hãi, chỉ cảm thấy trong mắt Giang Bạch Khuê chỉ có một "lý" thuần túy nhất, 'lý" này không phải lý trí, mà là "lý" của đạo lý, khiến hắn không rét mà run:
- Giang Bạch Khuê, ngươi là Thân Ma thuần túy nhất. Ngươi có trái tim của Thần Ma mạnh mẽ nhất!
- Ngươi gọi đạo tâm của ta là Thần Ma, ta gọi đạo tâm này là nội thánh.
Giang Bạch Khuê tỏ vẻ hờ hững:
- Thánh có nơi sinh, vương có thành tựu, tất cả đều hòa làm một. Đại đạo nội thánh ngoại vương là quan sát bóng tối mà chúng sinh không biết, hiểu rõ uất ức của mình mà không bộc phát ra, nhìn người trong thiên hạ, để mỗi người đều làm được điều họ muốn theo ý của mình. Bảo vệ lẽ trời, khống chế dục vọng con người, đây chính là đại đạo Thánh Nhân của ta. Bây giờ, ta đã gần có đại đạo này.
Thân thể Đông Đế run lên, trong lòng càng ngày càng sợ hãi. Giang Bạch Khuê nói đại đạo của hắn là ngoại vương nội thánh, nhưng trong mắt Đông Đế lại là đạo tâm Thân Mail
Thân Ma trong đạo tâm cùng tồn tại, cho dù là đạo, thiên, lý, nhân, dục, thuật, pháp, đều được trái tim của Thần Ma nắm giữ trong tay!
Trong chiến trường, dù địch hay ta, tất cả thiên lý nhân dục đều nằm trong tâm kiểm soát của hắn. Kẻ như vậy, sở hữu trái tim của Thánh Nhân hay là trái tim của Thần Ma, hắn rất hoài nghi!
Ngay cả con ngựa già màu đỏ thẫm cũng nằm trong tính toán của Giang Bạch Khuê, long khí trong thân thể con ngựa già kia đã kéo lại một chút sức lực cho Đông Đế, không để hắn mất mạng!
Thiên lý nhân dục đều nằm trong sự kiểm soát, người như thế không đáng sợ sao?
- Tiều phu Văn Thiên Các chưa làm được chuyện này, nhưng hắn làm được. Hắn còn đáng sợ hơn Văn Thiên Các rất nhiều! Người như vậy, không hổ danh là thông minh tuyệt đỉnh!
Đông Đế rùng mình một cái:
- Hắn là Thánh Vương, Giang Thánh Vương của Diên Khang!
Bốn lộ Thần Ma của Đông Hàm bị sập bẩy, tướng sĩ thương vong rất nhiều. Giang Bạch Khuê điều khiển hai lộ đại quân từng bước tiến công, bằng cái giá thấp nhất từng bước hao mòn sinh lực bốn lộ đại quân Thần Ma của Đông Hàm.
Thanh Đế thấy thế, khàn giọng nói:
- Đừng cứu ta! Tử thủ trận doanh!
Giọng nói của hắn không thể truyền ra ngoài, nhưng lúc này lại có một đám Thần Nhân của Diên Khang chạy ra ngoài, trong miệng phát ra âm thanh giống hệt như giọng nói của hắn:
- Đừng cứu tal Nghĩ cách cứu viện Đông Hàm!
Những tên Thân Ma này chỉ là đám cướp gà trộm chó, giỏi bắt chước giọng nói của người khác, nhưng lại khiến trái tim của Thanh Đế trở nên lạnh lẽo.
Nếu giọng nói này truyền đến trận doanh Đông Thiên, chắc chắn sẽ kéo theo càng nhiều tướng sĩ Đông Thiên ra ngoài!
Những tướng sĩ này ra ngoài chắc chắn sẽ rơi vào mai phục của Giang Bạch Khuê!
Thanh Đế ra sức chiến đấu, trầm giọng nói:
- Đó không phải là mệnh lệnh của ta! Không được ra khỏi thành!
Vài tên cướp gà trộm chó đồng thời hét lên:
- Nghe lệnh của ta! Tây Hàm, Thiên Phúc xuất chinh!
Trái tim của Thanh Đế chùng xuống, chỉ thấy bốn lộ của Tây Hàm, hai lộ của Thiên Phúc lao ra khỏi đại doanh, đến cứu bốn lộ Thần Ma của Đông Hàm.