Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2426 - Chương 2475: Thợ Săn Của Kỷ Nguyên Thứ Mười Bảy (3)

Chương 2475: Thợ săn của kỷ nguyên thứ mười bảy (3) Chương 2475: Thợ săn của kỷ nguyên thứ mười bảy (3)Chương 2475: Thợ săn của kỷ nguyên thứ mười bảy (3)

- Ta đã cố gắng hết sức tránh được vết thương chí mạng.

Hư Sinh Hoa nở nụ cười hiếm thấy, nói:

- Ngươi còn thê thảm hơn ta, trị liệu cho bản thân trước đi, ta chỉ cần trèo lên cây thế giới, chờ đạo thụ Thái Dịch xuất hiện, hứng lấy một ít đạo lộ là có thể bảo †oàn tính mạng...

Đột nhiên, hắn cảm thấy có nước tạt vào mặt mình.

Hư Sinh Hoa hơi ngẩn ra, nhìn thấy nước mắt trong mắt Tân Mục rơi xuống như mưa.

Hư Sinh Hoa vội vàng nói:

- Tần giáo chủ, ngươi làm sao vậy? Ta còn sống rất tốt... Tân Mục đột nhiên khóc lớn, loạng choạng đứng dậy, giấy giụa đi ra ngoài:

- Ta không cứu được Vân Thiên Tôn, ta không kịp quay lại... Ta phải quay lại, mau chóng quay lại...

Hư Sinh Hoa giơ tay lên, cố gắng nắm mắt cá chân của hắn, khàn khàn nói:

- Bình tĩnh một chút! Hiện giờ tình huống của ngươi cũng không khá hơn ta là bao, cho dù ngươi mạnh mẽ chống đỡ lao đến Nguyên Giới thì cũng đã muộn, trái lại còn tốn thêm thời gian. Bình tĩnh một chút, màn đêm sắp buông xuống rồi, ngươi nghỉ ngơi một chút, khi nào đạo thụ Thái Dịch xuất hiện, ngươi uống một phần đạo lộ, hồi phục một phần tu vị, trái lại sẽ có thể sớm quay lại Nguyên Giới!

Tân Mục dừng bước, im lặng một lát, cúi người đỡ hắn dậy. Cả hai người đều loạng choạng, suýt thì ngã xuống đất.

Hai người giúp đỡ lẫn nhau, cố gắng tiến vê phía trước, đi về phía cây thế giới.

Hai đại cao thủ xuất sắc nhất Diên Khang, lúc này lại giống như hai ông già tập tễnh đi về phía trước.

Hoàng hôn buông xuống.

Khi mặt trời lặn, lúc này bọn họ mới đi tới dưới gốc cây thế giới. Tân Mục hồi phục một chút tu vi, vận chuyển pháp lực, dẫn Hư Sinh Hoa đi tới ngọn cây thế giới.

Hai người ngồi trên phiến lá cây cao nhất, ngẩng đầu nhìn lên. Bầu trời sao của Tổ Đình sáng chói, quần tinh giống như đèn kéo quân liên tục thay đổi, không ngừng di chuyển. Đây cũng nguyên nhân tạo thành dị tượng xuất hiện ở Huyền Đô.

Tổ Thần Vương dẫn đầu chư thần Tỉnh Đấu của Huyền Đô, thống lĩnh đại quân Thái Dương Thủ Nguyệt Lượng Thủ của Huyền Đô tiến công Vô Ưu Hương và Diên Khang. Chư thần Tinh Đấu và Thái Dương Thủ Nguyệt Lượng Thủ đều là Tinh Thần, đương nhiên sẽ gây ra hiện tượng rối loạn thiên tượng.

Thiên tượng đại loạn chứng tỏ toàn bộ đại quân Huyền Đô đã thực sự lên đường!

Đạo thụ của Thái Dịch hiện ra từ trong Chung Cực Hư Không. Tân Mục và Hư Sinh Hoa loạng choạng đứng dậy, đón lấy những giọt đạo lộ.

- Có thể giữ được Diên Khang không?

Hư Sinh Hoa đột nhiên hỏi.

- Có thể giữ được Diên Khang, nhưng Vô Ưu Hương thì không.

Tần Mục uống đạo lộ, cố gắng thôi thúc công pháp, luyện hóa đạo lộ, nói:

- Nhưng vì chiếm được Vô Ưu Hương, chắc chắn Thiên Đình sẽ phải trả cái giá rất đắt. Vô Ưu Hương là chính một món vũ khí. Thời đại Khai Hoàng đã dùng hết tài nguyên của thời đại này chỉ để luyện chế ra nó.

Hư Sinh Hoa không hiểu lắm.

- Ta đã từng đến Vô Ưu Hương, kiểm tra cấu tạo bên trong tầng tầng lớp lớp chư thiên của Vô Ưu Hương. Bên ngoài chư thiên là đất, núi, sông bình thường, mà bên trong dùng thần kim thần thiết chế tạo, giống như máy móc vô cùng kỳ diệu.

Tân Mục đón lấy đạo lộ, nói:

- Vô Ưu Kiếm của Khai Hoàng Tần Nghiệp rỗng tuếch, cho nên Vô Ưu Hương ba mươi ba Trọng Thiên chính là tâm kiếm của Vô Ưu Kiếm. Có lẽ trong Vô Ưu Kiếm hoàn chỉnh ẩn giấu Vô Ưu Hương ở trong đó. Uy lực của Vô Ưu Kiếm không quá cao. hơn nữa dễ bị nghiền nát, nguyên nhân chủ yếu nhất xuất phát từ chính tâm kiếm. Không có kiếm tâm Vô Ưu Hương, uy lực của Vô Ưu Kiếm không thể phát huy đến cực hạn.

Hư Sinh Hoa im lặng một lát, sau đó mới nói:

- Khai Hoàng ẩn nhẫn như vậy sao?

Tân Mục gật đầu, nói:

- Hắn là người như vậy. Vô Ưu Hương là quân cờ cuối cùng hắn dành cho kẻ địch. Chờ đến khi đại quân Thiên Đình chiếm lấy Vô Ưu Hương ba mươi ba Trọng Thiên, bí mật của Vô Ưu Hương sẽ được kích nổ.

Tân Mục hồi phục một chút tu vi, lập tức trị liệu thương thế cho Hư Sinh Hoa, sau đó nói:

- Đêm nay ta không thể ra tay mà phải tích lũy sức mạnh, sau khi trời sáng quay lại Nguyên Giới, ngươi có thể chống đỡ được không?

Hư Sinh Hoa thản nhiên nói:

- Ta ở đây chiến đấu ba mươi năm, tính ra cũng có chút uy danh ở vũ trụ thời tiên sử. Có vài người lẻn trốn qua đây gọi ta là thợ săn kỷ nguyên thứ mười bảy, thanh danh không hê kém Thất công tử Di La Cung, có lẽ trước nửa đêm không ai dám tới...

Hắn ho dữ dội, một lát sau mới bình ổn lại, tiếp tục nói:

- Chắc hẳn sau nửa đêm sẽ có một đợt thăm dò, đêm thứ hai mới tiến công thật sự. Ngươi cứ yên tâm, sau khi ngươi đi, nếu không đánh lại thì ta sẽ rời đi.

Tân Mục lắng lặng gật đầu, luyện hóa đạo lộ, cố gắng hồi phục tu vi, nói:

- Điều khiến ta lo lắng hơn cả chính là Hạo Thiên Tôn lấy đi gần hết thánh địa Tổ Đình. Trước đây có những thánh địa này trấn áp nên sẽ không có vấn đề gì lớn, nhưng bây giờ nếu ngay cả Đại Hắc Sơn cũng thất thủ, sợ rằng có một vài người thừa cơ lẻn ra ngoài.

Ánh mắt Tân Mục sâu hun hút, thấp giọng nói: - Vũ trụ thời tiền sử không chỉ có một thánh địa Di La Cung, mà còn có các thế lực khác. Mặc dù không bằng Di La Cung, nhưng cũng không thể coi thường.
Bình Luận (0)
Comment