Chương 2497: Nghiệp hỏa có nhân tính (2)
Chương 2497: Nghiệp hỏa có nhân tính (2)Chương 2497: Nghiệp hỏa có nhân tính (2)
Chỉ có hắn còn có thể chiến đấu một trận với Hư Thiên Tôn!
Hắn đang muốn tiến vào U Đô Nguyên Giới, nhưng lại đột nhiên dừng bước.
Bên trong U Đô Nguyên Giới, Hư Thiên Tôn cũng dừng bước, buông chân của A Sửu ra, nghiệp hỏa trên người A Sửu quá nặng, nặng đến mức thiêu bỏng tay của nàng, khiến nàng đau đớn không chịu nổi.
Nàng quay đầu qua, chỉ thấy kim thân nghiệp hỏa của A Sửu đang bị cháy đen trong hỏa diễm hừng hực, giống như người khổng lồ làm bằng than đen, nhưng mà là than đen đã bùng lửa.
- Phụ thần, ngươi vẫn luyến tiếc Nhân tộc sao?
Hư Thiên Tôn bật cười, châm chọc nói:
- Vì trở thành con người, ngươi hại chết mẫu thân, hại chết con cái của ngươi, bây giờ ngươi lại vì Nhân tộc mà giết nữ nhi còn lại duy nhất của ngươi, đúng không?
A Sửu chậm rãi bò lên, nghiệp hỏa trên người càng mãnh liệt, nỗi đau thiêu đốt thân thể hắn vốn không bằng một phần vạn nỗi đau thiêu đốt nguyên thần của hắn.
Nhưng nỗi đau trên nguyên thần không bằng một phần vạn nỗi đau trên đạo tâm.
- Con của ta, ta rất muốn bảo vệ các ngươi...
Hắn quay lưng với Hư Thiên Tôn, hai vai run run, đưa bàn tay ôm gương mặt của mình, hỏa lệ chảy ra từ ba con mắt của hắn.
A Sửu không phải là Thổ Bá.
A Sửu chỉ là một đứa trẻ rất giống Thổ Bá, A Sửu chỉ là một con người có khuôn mặt xấu xí nhưng tốt bụng.
Một con người sống sờ sờ.
Hắn tốt bụng với người khác, giúp đỡ làng xóm, dân làng rất sợ hắn, nhưng sau này đều tiếp nhận hắn, cảm thấy hắn là một người rất tốt.
Hắn không muốn thê tử hay con cái chịu bất kỳ tổn hại nào, hắn rất muốn liều tính mạng của mình bảo vệ họ, khi mẫu thân của hắn chết, hắn rất muốn mình là Thổ Bá, có sức mạnh cải từ hoàn sinh, cứu mạng sống của lão mẫu thân, hiếu đạo hết đời, phụng dưỡng mẫu thân.
Nhưng hắn không làm được, hắn vốn không làm được!
Hắn chỉ là một người trông rất giống Thổ Bá.
Thổ Bá có nguyên thần cường đại nhất thế gian, có sức mạnh vô biên, nhưng chịu giới hạn thân phận Thổ Bá, không thể vượt qua ý chí của đại đạo U Đô.
Nhưng mà A Sửu là con người.
Hắn chỉ cần có được nhân tính thì không thể có sức mạnh của Thổ Bá.
Cuộc sống cực khổ, thế gian hiểm ác, xấu xí và áp bách giết chóc của Thần Ma cũng không khiến hắn từ bỏ thân phận con người, không từ bỏ nhân tính. Hắn là người xấu nhất trên đời, nhưng trong bề ngoài xấu xí lại cất giấu tâm hồn đơn thuần nhất. Hắn vẫn tràn ngập hy vọng với tương lai, cho rằng tương lai sẽ trở nên tốt đẹp.
Khi thân nhân của hắn từng người rời bỏ hắn, khi các Bán Thần nâng con cái của hắn ném xuống sườn núi, khi con cái của hắn bị ném thành cái bánh thịt trước mặt hắn.
A Sửu đã chất.
Nhân tính của hắn đã chết.
Nhưng không chết hoàn toàn. Nhân tính của hắn biến thành ma tính, có được sức mạnh, khoảnh khắc đó A Sửu đã chết.
Thổ Bá sống lại trong cơ thể hẳn, nhưng không sống lại hoàn toàn.
Lửa giận vô cùng vô tận thiêu đốt trong cơ thể hắn, ma tính ma khí U Đô tràn ngập cơ thể hắn, tràn ngập tư duy của hắn, báo thù cũng là nhân tính, báo thù chi phối hắn, đánh đến Thiên Đình, tới tiêu diệt kẻ thù tạo ra khổ nạn cho mình!
Nhưng trong cơ thể hắn còn có một nhân tính khác, đó là tình yêu với nữ nhi duy nhất. Hắn bị lửa giận và tình yêu với nữ nhi chi phối, đánh đến Nam Thiên Môn, đánh đến thành Ngọc Kinh.
Cho dù là vô số gông xiềng đại đạo U Đô khóa trên người, vô số xiềng xích quấn thân cũng không thể ngăn cản hẳn!
Nhưng cuối cùng, hắn bị cản trở bởi Thiên Đế Thái Sơ, bị đánh quay về U Đô. Khi ngã vào U Đô, hắn nhìn thấy nữ nhi của mình rơi vào lòng bàn tay Thiên Đế Thái Sơ.
Ngọn lửa hận thù của hẳn biến mất, Thổ Bá sống lại, chôn giấu yêu thương của hắn với nữ nhi. Đây là nhân tính còn lại của hắn, giữ lại trong lòng Thổ Bá, mọc rễ nảy mầm.
Sau khi thoát khỏi đại đạo U Đô, trở thành con người, phần nhân tính ấy biến thành chấp niệm của Thổ Bá, vì chấp niệm này, hắn mưu đồ cho đến nay.
Tình yêu với nữ nhi khiến hắn không thể ra tay với Hư Thiên Tôn, A Sửu sẽ không làm tổn thương đến nữ nhi của mình.
Đây là cửa ải mà hắn không vượt qua được.
Nghiệp hỏa tình thân sẽ thiêu cháy hẳn sạch sẽ, sẽ hủy diệt nhục thân của hắn, sẽ thiêu đốt nguyên thần của hẳn thành tro bụi, sẽ hoàn toàn phá hủy đạo tâm của hắn. Nếu hắn có thể vượt qua cửa ải này, hẳn sẽ là người thành đạo U Đô, nắm trong tay đại đạo, nằm trong tay sinh tử.
Hắn không vượt qua được cửa ải này.
A Sửu, chỉ là một con người có khuôn mặt giống Thổ Bá, xấu xí giống Thổ Bá, nhưng không phải Thổ Bá.
Hắn là con người.
Nhưng giờ khắc này, hắn phải đưa ra lựa chọn.
- Nữ nhi của ta...
A Sửu siết chặt nắm đấm, ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên, đại đạo U Đô phóng thích khỏi cơ thể của hắn, sức mạnh U Đô đang thức tỉnh, Thổ Bá trong cơ thể hắn sống lại lần nữa.
Cơ thể của hắn không ngừng to ra, không ngừng bành trướng, thân thể của hẳn cũng đang biến hóa, từng thế giới bị hủy diệt trong chiến tranh, U Đô bị đánh nát, sinh linh chết trong chiến tranh, oán niệm của bọn họ, ma tính của bọn họ, tội ác và lương thiện đời này của bọn họ, lúc này đều xông về phía hẳn!