Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2449 - Chương 2498: Nghiệp Hỏa Có Nhân Tính (3)

Chương 2498: Nghiệp hỏa có nhân tính (3) Chương 2498: Nghiệp hỏa có nhân tính (3)Chương 2498: Nghiệp hỏa có nhân tính (3)

Thổ Bá trong cơ thể A Sửu thức tỉnh, đại đạo U Đô vọt tới hắn lần nữa.

Hắn quay đầu lại, trong ba con mắt đều là nước mắt màu đỏ lửa. Hắn nhìn Hư Thiên Tôn, vươn tay đến.

- Nữ nhi của ta, vê nhà đi, ta đưa ngươi về nhà.

A Sửu áp chế quy tắc của đại đạo U Đô, nở nụ cười xấu xí với Hư Thiên Tôn:

- Về nhà đi, đừng giết chóc nữa. Ta không áp chế được đại đạo U Đô...

Đại đạo U Đô sẽ không cho phép Hư Thiên Tôn sử dụng thần thông U Đô, tùy ý giết hại sinh linh.

Nếu như Hư Thiên Tôn cố ý muốn tiêu diệt Diên Khang, vậy thì Thổ Bá sẽ chấp pháp. A Sửu đối mặt với tình huống giống như năm đó, nhưng lần này hắn không phải vì báo thù, mà là bảo vệ chúng sinh của Diên Khang.

Trong ánh mắt Hư Thiên Tôn hiện lên vẻ hơi khó hiểu, nhưng sau đó lập tức bị thù hận che khuất tâm linh. Nàng phất roi Minh Hà, lạnh lùng nói:

- Dối trá! Ta sẽ không theo ngươi về! Ta là Hư Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn cao cao tại thượng! Chúng sinh đều thân phục ta, sợ ta! Ngươi cam nguyện bần hàn, cam nguyện chịu nhục, ta không muốn!

Cây roi Minh Hà đánh về phía A Sửu, nhưng lập tức trở nên mềm mại, lơ lửng bên cạnh hắn.

Hư Thiên Tôn quay người, đánh về phía thung lũng Lam Phong, đánh về phía Diên Khang.

Hỏa lệ trong ba con mắt của A Sửu trào ra càng nhiều, trông như đôi cánh của hồ điệp lan tràn khắp nơi. Tuy rằng Thổ Bá thức tỉnh, nhưng tình thân trong cơ thể hắn vẫn còn, tình yêu với nữ nhi vẫn còn.

Thứ tình yêu này biến thành nghiệp hỏa hừng hực, hắn không thể ngăn cản nghiệp hỏa thiêu cháy mọi thứ của hắn.

Hắn đưa tay tóm về phía Hư Thiên Tôn, bất kỳ thần thông U Đô hay đại đạo U Đô của Hư Thiên Tôn đều không có tác dụng với hắn!

Ầm!

Khoảnh khắc hắn bắt lấy Hư Thiên Tôn, nghiệp hỏa đột nhiên trở nên vô cùng kịch liệt, vô cùng hung mãnh. Ngọn lửa hừng hực nuốt chửng hắn và Hư Thiên Tôn!

Sát nghiệt mà Hư Thiên Tôn gây ra, giờ phút này cũng bị nghiệp hỏa trên người hẳn điên cuồng thiêu đốt, vô số oan hồn và oán niệm chết thảm trong tay nàng bị nghiệp hỏa này thiêu đến tận cùng! - Thái Dịch nói đúng, ta sẽ đạt được mong muốn. Nhưng ta thật không ngờ, kết quả lại như vậy...

Trước thung lũng Lam Phong, trong U Đô Nguyên Giới, hỏa thế của nghiệp hỏa khiến người ta không thể tưởng tượng. Ngọn lửa đó giống như nghiệp hỏa đàn áp sinh linh của một kỷ nguyên vũ trụ, lúc này thiêu cháy tất cả, bùng phát tất cả.

- Thổ Bát

U Thiên Tôn quay đầu lại, nhìn về phía nghiệp hỏa vô biên. Trong ngọn lửa, hai thân hình đang bùng cháy, phân hủy.

Nghiệp hỏa này mạnh mẽ như vậy, ngay cả hắn cũng không thể đặt chân trong đó, nếu không sẽ bị đốt thành tro bụi, không còn tồn tại.

- Buông bỏ nhân tính của ngươi, trở thành Thổ Bá thực sự!

U Thiên Tôn lao đến, dừng bên ngoài ngọn lửa, cao giọng nói:

- Giết chết tình thân cuối cùng, ngươi có thể sống sót!

Phía xa, Tân Phượng Thanh khống chế Thiên Luân Lục Đạo cũng cảm động, nhìn về phía nghiệp hỏa hừng hực, trong ba con mắt tràn đầy lệ hỏa:

- Tên cao to này, ngươi còn do dự cái gì? Còn không động thủ?

Trong biển lửa của nghiệp hỏa, tất cả hóa thành tro tàn, ngọn lửa dần dần giảm xuống, biển lửa dần dập tắt.

Trong lúc hoảng hốt, U Thiên Tôn lại nhìn thấy A Sửu, một nam tử xấu xí cao lớn đi trong biển lửa, một tiểu cô nương ngồi trên vai của hắn, trên đầu mọc một chiếc sừng trâu nho nhỏ, rất đơn thuần đáng yêu.

A Sửu trong biển lửa quay đầu lại, cười với U Thiên Tôn, phía trước hẳn xuất hiện một sơn thôn, có mẫu thân ngồi trước nhà, có thê tử giặt quần áo, có nhi tử nữ nhi đang chạy qua chạy lại vui đùa.

A Sửu đưa theo tiểu cô nương đi về hướng đó, biến mất cùng sơn thôn vui vẻ, hóa thành ảo ảnh trong mơ.

Cuối cùng nghiệp hỏa bùng cháy hừng hực cũng tắt hẳn.

Trong biển lửa đã tắt chỉ còn lại tro tàn, không hề còn thứ gì khác.

- Thổ Bá...

U Thiên Tôn quay người lại, đối mặt với đại quân Ma Thần của U Đô, một vị đạo hữu của hắn cứ vậy mà mất đi.

Trong cơn hoảng hốt, có lẽ thứ hắn nhìn thấy chỉ là chấp niệm của Thổ Bá, không phải là chuyện thật sự xảy ra. Bên trong chấp niệm ấy, chắc hẳn là Thổ Bá đã hoàn thành tâm nguyện của mình.

Tân Phượng Thanh quan sát cảnh tượng này từ xa, hắn cảm thấy bản thân lại trưởng thành hơn rất nhiều, cũng cách Thổ Bá chân chính ngày một gần hơn.

- Tên to con đi rồi...

Hắn thôi thúc Thiên Luân Lục Đạo, thấp giọng nói:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ làm giống như những gì ngươi đã dạy, bảo vệ thật tốt công chính sau khi chết, ban cho tất cả sinh linh một công đạo như nhau!

Hắn bước xuống khỏi Thiên Luân Lục Đạo, pháp lực của hắn còn đang duy trì hoạt động của Thiên Luân Lục Đạo, thế nhưng giờ phút này, hắn đã không cần thời thời khắc khắc duy trì Thiên Luân Lục Đạo nữa rồi.

Hư Thiên Tôn và Thổ Bá đã cùng ra đi. Không có sự hiện diện của Hư Thiên Tôn, uy hiếp của Thiên Đình với Nguyên Giới cũng bớt đi rất nhiều, hắn không cần liên tục duy trì Thiên Luân Vạn Đạo nữa.
Bình Luận (0)
Comment