Chương 2589: Kẻ thù khắp thiên hạ (3)
Chương 2589: Kẻ thù khắp thiên hạ (3)Chương 2589: Kẻ thù khắp thiên hạ (3)
Bên trong Thiên Đình bỗng chốc trở nên vô cùng hỗn loạn. Đa số những người trấn thủ Thiên Đình đều là cường giả tiền sử cấp Thiên Tôn, tu vi thực lực không hề tâm thường. Giờ phút này, ai nấy đều nguyên thần xuất khiếu, thi triển các loại Đạo Cảnh của bản thân, khắp nơi dày đặc không gì sánh được, thủ vệ Thiên Đình càng thêm nghiêm ngặt hơn!
Nguyệt Thiên Tôn nhìn về phía Thiên Đình, chỉ thấy từng món trọng khí được người ta đẩy ra khỏi đại điện hoặc bảo khố. Đó là trọng khí mới được luyện chế sau khi cường giả tiền sử lẻn qua đây, có điểm khác biệt với trọng khí của Diên Khang.
Uy lực của từng món trọng khí được kích phát, hơn nữa còn đều hướng về phía Tần Mục và Nguyệt Thiên Tôn! Tân Mục đang định nói gì đó, đột nhiên có người trong Thiên Đình hét lên:
- Cái tên xấu xa của Di La Cung đến rồi! Mọi người coi chừng, giữ vững tỉnh thần! Ngũ lão, ngũ lão!
Một giọng nói già nua vang lên:
- Đừng hoảng loạn! Hiện giờ cái tên xấu xa kia của Di La Cung mới là tên tiểu tử còn chưa mọc đủ lông, vẫn chưa phải là Thất công tử, chúng ta không phải sợ hắn!
Sắc mặt của Tân Mục lập tức đen lại, Nguyệt Thiên Tôn ở một bên che miệng cười trộm.
Đột nhiên, bên cạnh lại vang lên giọng nói lanh lảnh của một nữ tử:
- Điện chủ Hoan Hỉ của Di La Cung cùng với Thiên Đế của kỷ nguyên thứ mười bảy phụng mệnh Tam công tử và Tứ công tử, tới bái phỏng ngũ lão Phong Thứ.
Tân Mục nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy một nữ tử chỉ còn lại nửa thân trên đang đứng trên đạo thụ, mà dưới đạo thụ chính là Hạo Thiên Đế đang cất bước đi tới, nở một nụ cười với hắn.
Tân Mục làm như không thấy Hạo Thiên Đế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào điện chủ Hoan Hỉ, sau đó mỉm cười dịu dàng rồi nói :
- Điện chủ Hoan Hỉ, lại gặp mặt rồi.
Điện chủ Hoan Hỉ không dám thất lễ, đứng trên đạo thụ cúi người xuống, cung kính nói:
- Bái kiến Thất công tử! Thất công tử ra lệnh cho Thương Quân giết ta, trên đường còn dùng thần thông hại ta, thế nhưng vẫn để ta chạy thoát. Nếu việc này truyền ra ngoài, vậy thì ta cũng sẽ có thể diện lắm đây.
Tân Mục cười ha hả, không để ý lắm, chỉ nói: - Mục tiêu của ta không phải ngươi, mà là Sở Ca và Trường Phong. Sở Ca và Trường Phong đã chết, hơn nữa còn đều chết trên tay ta. Không bao lâu nữa, ngươi cũng sẽ được đi gặp bọn họ thôi.
Điện chủ Hoan Hi lạnh buốt sống lưng, cười chế nhạo rồi nói:
- Thất công tử, mọi người là đồng môn cùng một sư thừa, cùng là đệ tử của sư phụ, ngươi tàn sát đồng môn như vậy, chẳng lẽ không sợ sư phụ sao?
Tần Mục không coi trọng lắm:
- Hiện giờ ta vẫn chưa phải là đệ tử của sư phụ, cho nên tính ra cũng không phải là tàn sát đồng môn. Huống chi, Di La Cung tàn sát kỷ nguyên thứ mười bảy, mà ta là cường giả mạnh nhất của kỷ nguyên thứ mười bảy, cho nên đương nhiên ta phải bảo vệ chúng sinh, thay trời hành đạo.
Điện chủ Hoan Hỉ hừ một tiếng, Hạo Thiên Đế cũng khẽ mỉm cười, nói: - Mục Thiên Tôn, ngươi chấp mê bất noộ...
Tân Mục không thèm quan tâm đến hẳn, quay đầu qua, chỉ thấy phía sau Nam Thiên Môn của Thiên Đình, một lão giả dẫn theo rất nhiều cường giả tiền sử cấp Thiên Tôn nhanh chóng chạy đến.
Lão giả kia dừng lại trong Nam Thiên Môn, hành lễ rồi nói:
- Hôm nay ngọn gió nào đã đưa sứ giả của Tam công tử Tứ công tử và một vị điện chủ tới đây vậy?
Lão giả kia nhìn về phía Tần Mục, lộ rõ vẻ không tình nguyện. Nhưng sau đó, vẻ không cam tâm tình nguyện trong mắt hắn chợt biết mất, trên mặt nở một nụ cười tươi rồi nói:
- Thất công tử cũng đại giá quang lâm, khiến ngũ lão Phong Thứ bọn ta vô cùng vinh hạnh! Thất công tử, sứ giả, điện chủ, xin mời vào! Tân Mục và Nguyệt Thiên Tôn bước xuống khỏi Kim Thuyền Độ Thế. Ánh mắt của Nguyệt Thiên Tôn dừng lại trên người điện chủ Hoan Hỉ, sau đó lại rời khỏi người nàng, đánh giá đạo thụ đạo quả của nàng.
Điện chủ Hoan Hỉ cũng đánh giá nàng, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm vào cây cổ cầm kia của nàng. Điện chủ Hoan Hỉ đột nhiên nhớ ra gì đó, nói:
- Ngươi là nữ tử đánh đàn làm loạn đạo tâm của Tứ công tử đúng không?
Nguyệt Thiên Tôn điềm tĩnh mỉm cười rồi nói:
- Khúc đàn đó rất khó.
Điện chủ Hoan Hỉ nói:
- Quả thật rất khó. Khúc đàn kia tên là Tử Tiêu Chứng Đạo Khúc, cần phải dùng âm luật nhập đạo, đạt đến Đạo Cảnh mới có thể hoàn toàn đàn được. Năm đó, Tứ công tử Tử Tiêu khó lòng thành đạo, nhưng phu nhân của Tứ công tử đã thành đạo trước hắn một bước, bèn khai sáng ra khúc đàn này. Khúc đàn này ẩn chứa linh tính vô thượng, trợ giúp hắn thành đạo. Xuyên suốt kỷ nguyên thứ mười sáu chỉ có duy nhất một người làm được đến bước âm luật thành đạo, tu thành Đạo Cảnh. Phu nhân của Tứ công tử ngã xuống trong đại kiếp hủy diệt, khúc đàn này trở thành thất truyền.
- Hóa ra là như vậy!
Nguyệt Thiên Tôn sửng sốt, nói:
- Chẳng trách lúc gảy khúc đàn này, ta khó lòng đàn nó được một cách hoàn chỉnh, hóa ra là cần phải âm luật thành đạo mới được. May mà ta học một biết mười, thời điểm đánh thức sát ý đỉnh điểm của Thương Quân, Tái Cực Hư Không cũng đại thành, cho nên cũng có thể miễn cưỡng đàn được khúc này.